5

Hip Klei Bi Mguôp Hlăm Čar Philistin

1Tơdah phung Philistin mă leh hip Aê Diê, diñu kkung gơ̆ mơ̆ng ƀuôn Êbenêser truh ti ƀuôn Asdôt. 2Leh anăn phung Philistin mă hip Aê Diê leh anăn ba gơ̆ hlăm sang yang Dagôn leh anăn dưm gơ̆ ti djiêu rup yang Dagôn. 3Tơdah phung ƀuôn sang Asdôt kgŭ ưm hruê êdei, nĕ anei Dagôn êbuh leh kŭp ƀô̆ ti lăn ti anăp hip Yêhôwa. Snăn diñu mă Dagôn leh anăn lŏ dưm ti anôk gơ̆ pô. 4Ƀiădah tơdah diñu kgŭ ưm aguah êdei, nĕ anei Dagôn êbuh leh kŭp ƀô̆ ti lăn ti anăp hip Yêhôwa, boh kŏ Dagôn leh anăn dua ƀĕ kngan gơ̆ tloh leh dôk ti mdhă anôk mŭt ƀăng bhă; ăt dôk knŏng asei mlei Dagôn. 5Kyua anăn truh ti hruê anei phung khua ngă yang Dagôn leh anăn jih jang phung mŭt hlăm sang yang Dagôn amâo juă ôh ti mdhă anôk mŭt ƀăng bhă sang yang Dagôn hlăm ƀuôn Asdôt.
6Kngan Yêhôwa bi ktrŏ kơ phung ƀuôn sang Asdôt, leh anăn ñu bi huĭ leh anăn bi knap digơ̆ hŏng klei ruă kdloh mlŭn, phung ƀuôn sang Asdôt wăt krĭng ñu. 7Tơdah phung êkei ƀuôn Asdôt ƀuh klei truh, diñu lač, “Đăm brei hip Aê Diê Israel dôk mbĭt hŏng drei ôh; kyuadah ñu bi ktrŏ kngan ñu ti dlông drei leh anăn ti dlông Dagôn, yang drei.” 8Snăn diñu tiŏ arăng nao iêu bi kƀĭn jih jang khua phung Philistin, leh anăn lač, “Ya drei srăng ngă hŏng hip Aê Diê Israel?” Diñu lŏ wĭt lač, “Brei arăng kkung ba hip Aê Diê Israel kơ ƀuôn Gat.” Snăn diñu kkung ba hip Aê Diê Israel tinăn. 9Ƀiădah leh diñu kkung ba gơ̆ leh, kngan Yêhôwa ngă kơ ƀuôn anăn mơh, leh anăn ngă klei bi huĭ prŏng leh anăn bi knap phung êkei hlăm ƀuôn, phung hlăk ai wăt mduôn, diñu mâo klei ruă kdloh mlŭn: 10Snăn diñu mơĭt hip Aê Diê kơ ƀuôn Êkron. Tơdah hip Aê Diê truh ti ƀuôn Êkron, phung ƀuôn sang Êkron ur kraih, “Diñu kkung ba leh kơ drei hip Aê Diê Israel čiăng bi mdjiê drei leh anăn phung ƀuôn sang drei!” 11Snăn diñu tiŏ arăng iêu bi kƀĭn jih jang khua phung Philistin leh anăn lač, “Bi mđuĕ hĕ hip Aê Diê Israel, brei gơ̆ wĭt kơ anôk gơ̆ pô, čiăng kơ gơ̆ amâo bi mdjiê drei leh anăn phung ƀuôn sang drei ôh.” Kyuadah mâo hlăm kluôm ƀuôn klei bi huĭ bi mdjiê. Kngan Aê Diê bi ktrŏ snăk tinăn. 12Bi phung êkei amâo djiê ôh, djŏ klei ruă kdloh mlŭn, leh anăn asăp ur ƀuôn anăn đĭ truh kơ adiê.

5

Hòm Giao Ước ở trong xứ Phi-li-tin

1Khi chiếm được Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời, người Phi-li-tin đem Hòm Giao Ước từ Ê-bên Ê-xe đến Ách-đốt. 2Sau đó, họ đem Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời đặt trong đền của thần Đa-gôn, để bên cạnh tượng Đa-gôn. 3Hôm sau, dân thành Ách-đốt dậy sớm thấy Đa-gôn ngã sấp mặt xuống đất, trước mặt Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va. Họ đem Đa-gôn đặt lại chỗ cũ. 4Sáng hôm sau, họ cũng dậy sớm, và kìa, Đa-gôn lại ngã sấp mặt xuống đất trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, đầu và cả hai tay đều rơi ra nằm trên ngưỡng cửa, chỉ còn lại thân mà thôi. 5Vì thế, cho đến ngày nay, những thầy tế lễ của Đa-gôn, và tất cả những ai vào đền của Đa-gôn đều không giẫm lên ngưỡng cửa đền Đa-gôn tại Ách-đốt.
6Nhưng Đức Giê-hô-va ra tay nặng nề trên dân thành Ách-đốt, Ngài khiến cho cả thành và vùng phụ cận phải kinh hãi và đau đớn vì mắc bệnh bướu độc. 7Khi người Ách-đốt thấy vậy, thì họ nói: “Hòm Giao Ước Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên không thể tiếp tục ở với chúng ta nữa, vì Ngài đã thẳng tay trừng phạt chúng ta và thần Đa-gôn của chúng ta.” 8Vậy, họ sai người mời tất cả các lãnh chúa của người Phi-li-tin đến và hỏi: “Chúng ta sẽ làm gì với Hòm Giao Ước Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên?” Các lãnh chúa trả lời: “Phải đem Hòm Giao Ước Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đến Gát.” Và họ đem Hòm Giao Ước Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đến đó. 9Nhưng khi họ đem Hòm Giao Ước đến Gát thì Đức Giê-hô-va ra tay trên thành ấy, khiến cả thành kinh khiếp hãi hùng. Ngài đánh dân thành đó, từ trẻ con đến người lớn đều phát bệnh bướu độc.
10Bấy giờ, họ gửi Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời đến Éc-rôn. Khi Hòm Giao Ước đến Éc-rôn, thì người Éc-rôn kêu la rằng: “Họ đem Hòm Giao Ước Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đến để giết chúng ta và dân chúng ta!” 11Vì vậy, họ lại sai người mời tất cả các lãnh chúa của người Phi-li-tin, và nói: “Hãy gửi trả Hòm Giao Ước Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, để nó trở về nơi cũ, nếu không, chúng ta và dân ta sẽ chết mất!” Vì tất cả các thành đều kinh hoàng trước cảnh chết chóc. Đức Chúa Trời đã ra tay rất nặng nề tại đó. 12Những người nào không chết thì bị bệnh bướu độc hành hạ đau đớn, và tiếng kêu la trong thành lên đến tận trời.