51

安慰锡安的话

  1追求公义、 寻求耶和华的人哪,
  当听从我!
  你们要追想自己是从哪块磐石凿出,
  从哪个岩穴挖掘而来;
  2要追想你们的祖宗亚伯拉罕
  和生你们的撒拉
  因为我选召亚伯拉罕时,他只有一个人,
  但我赐福给他,
  使他增多。
  3耶和华已经安慰锡安
  安慰了锡安一切的废墟,
  使旷野如伊甸
  使沙漠像耶和华的园子;
  其中必有欢喜、快乐、感谢,
  和歌唱的声音。

  4我的民哪,要留心听我,
  我的国啊,要向我侧耳;
  因为训诲必从我而出,
  我必使我的公理成为万民之光。
  5我的公义临近,
  我的救恩发出。
  我的膀臂要审判万民,
  众海岛都要等候我,倚赖我的膀臂。
  6你们要向天举目,
  观看下面的地;
  天必像烟云消散,
  地必如衣服渐渐破旧;
  其上的居民也要如此死亡。
  惟有我的救恩永远长存,
  我的公义也不废掉。

  7知道公义、将我的训诲存在心中的人哪,
  当听从我!
  不要怕人的辱骂,
  也不要因人的毁谤惊惶。
  8因为他们必像衣服被蛀虫蛀;
  像羊毛被虫子咬。
  惟有我的公义永远长存,
  我的救恩直到万代。

  9耶和华的膀臂啊,兴起,兴起!
  以能力为衣穿上,
  像古时的年日,像上古的世代一样兴起!
  从前砍碎拉哈伯
  刺透大鱼的,不是你吗?
  10使海与深渊的水干涸,
  在海的深处开路,
  使救赎的民走过的,不是你吗?
  11耶和华救赎的民必归回,
  歌唱来到锡安
  永恒的喜乐必归到他们头上。
  他们必得着欢喜快乐,
  忧伤叹息尽都逃避。
  12我,惟有我是安慰你们的。
  你是谁,竟怕那必死的人,
  怕那生命如草的世人,
  13却忘记铺张诸天、立定地基、
  造你的耶和华?
  你因欺压者图谋毁灭所发的暴怒,
  终日害怕,
  其实那欺压者的暴怒在哪里呢?
  14被掳的即将得释放,
  不至于死而下入地府,
  也不致缺乏食物。
  15我是耶和华-你的上帝,
  我搅动大海,使海中的波浪澎湃,
  万军之耶和华是我的名。
  16我已将我的话放在你口中,
  用我的手影遮蔽你,
  为要安定诸天,立定地基,
  并对锡安说:“你是我的百姓。”

耶路撒冷苦难的终结

  17耶路撒冷啊,兴起,兴起!
  站起来!
  你从耶和华手中喝了他愤怒的杯,
  那使人东倒西歪的杯,直到喝尽。
  18她所生育的孩子中,没有一个搀她的;
  她所抚养的孩子中,没有一个扶她的。
  19这双重的灾难临到你,
  有谁怜悯你呢?
  破坏和毁灭,饥荒和战争临到,
  我如何能安慰你呢?
  20你的孩子发昏,
  在各街头躺卧,
  如同网罗里的羚羊,
  满了耶和华的愤怒,
  满了你上帝的斥责。

  21因此,你这困苦却非因酒而醉的,
  当听这话,
  22你的主,耶和华,
  就是为他百姓辩护的上帝如此说:
  “看哪,我已从你手中接过
  那使人东倒西歪的杯,
  就是我愤怒的杯,
  你必不再喝。
  23我必将这杯递在苦待你的人手中。
  他们曾对你说:‘你屈身,
  任我们践踏过去吧!’
  你就以背为地,
  又如街道,任人走过。

51

Phước Hạnh Dành cho Con Dân CHÚA

  1“Hỡi những ai đuổi theo lẽ công chính,
  Tức những người tìm kiếm CHÚA,
  Hãy lắng nghe Ta: Hãy nhìn vào vầng đá các ngươi được đục ra,
  Vào hầm đá các ngươi được lấy ra.
  2Hãy nhìn vào Áp-ra-ham tổ phụ các ngươi,
  Vào Sa-ra tổ mẫu các ngươi,
  Vì Ta chỉ kêu gọi một mình nó,
  Rồi Ta ban phước cho nó,
  Và làm cho nó gia tăng đông đúc.”

  3Thật vậy CHÚA sẽ an ủi Si-ôn;
  Ngài sẽ an ủi những nơi hoang tàn của nó;
  Ngài sẽ biến đồng hoang của nó trở nên như Ê-đen,
  Làm sa mạc của nó trở thành như vườn của CHÚA;
  Những nơi ấy sẽ tràn đầy hân hoan và vui vẻ,
  Lòng biết ơn và tiếng hát lời ca.

  4“Hỡi dân Ta, hãy nghe Ta,
  Hỡi nước Ta, hãy chăm chú nghe Ta:
  Vì luật pháp sẽ do Ta ban bố;
  Ta sẽ làm công lý của Ta thành ánh sáng cho muôn dân.
  5Lẽ công chính của Ta đã gần;
  Ơn cứu rỗi của Ta đã khởi sự;
  Tay Ta sẽ xử đoán muôn dân;
  Dân các xứ ở hải ngoại trông cậy vào Ta;
  Chúng tin cậy nơi tay Ta.
  6Hãy ngước mắt lên trời,
  Rồi cúi nhìn xuống đất;
  Vì trời sẽ biến đi như làn khói,
  Ðất sẽ cũ nát như áo quần,
  Và những kẻ sống trên nó sẽ chết đi như vậy,
  Nhưng ơn cứu rỗi của Ta sẽ còn đến đời đời,
  Lẽ công chính của Ta sẽ không bao giờ bị hủy bỏ.

  7Hãy lắng nghe Ta,
  Hỡi những kẻ hiểu biết lẽ công chính,
  Hỡi những người giữ lòng vâng theo luật pháp Ta:
  Ðừng lo sợ khi bị người ta chê trách;
  Ðừng hãi kinh khi nhục mạ đến với mình;
  8Vì chúng sẽ bị mối mọt ăn như đã ăn mất tiêu quần áo,
  Và bị giòi bọ ăn như đã ăn sạch áo da lông,
  Nhưng lẽ công chính của Ta sẽ còn mãi mãi,
  Ơn cứu rỗi của Ta sẽ còn từ đời nọ đến đời kia.”

  9Ôi lạy CHÚA, xin Ngài thức dậy,
  Xin thức dậy và vung cánh tay mạnh mẽ quyền năng,
  Xin thức dậy như thời xa xưa ấy,
  Như những ngày của các thế hệ trước kia,
  Há chẳng phải Ngài đã phân thây thủy quái ra từng mảnh?
  Há chẳng phải Ngài đã đập nát con thủy long hay sao?
  10Há chẳng phải Ngài đã làm biển kia khô cạn,
  Nơi nước đầy trong các vực thẳm mênh mông?
  Há chẳng phải Ngài đã làm một con đường dưới đáy biển,
  Ðể những người được chuộc của Ngài có lối đi qua sao?
  11Rồi những người được cứu chuộc của Ngài sẽ trở về;
  Họ sẽ đến Si-ôn với lời ca tiếng hát;
  Ðầu ngẩng lên, mặt cứ mãi vui mừng;
  Họ sẽ hân hoan và vui vẻ,
  Nỗi u buồn và sầu thảm sẽ trốn xa.

  12“Ta, chính Ta, Ðấng an ủi các ngươi;
  Ngươi có biết mình là ai chăng,
  Mà lại sợ loài người là những kẻ sẽ sớm chết,
  Và sợ con của loài người là những kẻ mong manh như cỏ dại ngoài đồng?
  13Chẳng lẽ ngươi đã quên CHÚA,
  Ðấng Dựng Nên ngươi,
  Ðấng căng các tầng trời,
  Ðấng đặt nền trái đất,
  Nên ngày nào ngươi cũng nơm nớp lo sợ cơn giận của kẻ áp bức ngươi, kẻ đang toan mưu tiêu diệt ngươi, như thế?
  Nhưng cơn giận của kẻ áp bức ngươi đâu rồi?

  14Những kẻ bị bắt đi lưu đày sẽ sớm được giải thoát,
  Ðể chúng sẽ không chết trong hầm hố giam cầm,
  Và sẽ không thiếu thức ăn thức uống.
  15Ta là CHÚA, Ðức Chúa Trời của ngươi,
  Ðấng khiến cho biển động sóng gào;
  Danh Ngài là CHÚA các đạo quân.
  16Ta đã đặt lời Ta trong miệng ngươi;
  Ta đã dùng bàn tay Ta bao phủ ngươi,
  Ðể Ta dựng nên các từng trời,
  Ðặt các nền trái đất,
  Và nói với Si-ôn rằng, ‘Ngươi là dân Ta.’”

CHÚA Hết Giận Si-ôn

  17Hãy thức dậy! Hãy thức dậy!
  Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy trỗi dậy!
  Ngươi đã uống cạn chén từ tay CHÚA,
  Ðó là chén thịnh nộ của Ngài;
  Ngươi đã uống tới cặn của chén làm say choáng váng,
  Ngươi đã uống cạn chén ấy rồi.
  18Trong số các con cái nó sinh ra,
  Chẳng có đứa nào dẫn nó đi;
  Trong số các con cái nó dưỡng nuôi,
  Không có đứa nào cầm tay nó dắt đi.
  19Hai tai họa gấp đôi nầy đã đến với ngươi,
  Nhưng có ai thương hại ngươi chăng?
  Hoang tàn và hủy diệt,
  Nạn đói và gươm đao.
  Ta dùng ai để an ủi ngươi đây?
  20Con cái ngươi đã kiệt quệ,
  Nằm la liệt khắp các đầu đường,
  Giống như con thú hoang sa lưới nằm chờ chết;
  Chúng ngất ngư vì thấm đòn thịnh nộ của CHÚA,
  Vì nhận lấy sự quở phạt của Ðức Chúa Trời.

  21Vậy bây giờ hãy nghe đây,
  Hỡi những kẻ bị khốn khổ,
  Những kẻ bị say nhưng không phải say vì rượu:
  22CHÚA Hằng Hữu của ngươi,
  Ðức Chúa Trời của ngươi,
  Ðấng binh vực duyên cớ ngươi, phán thế nầy:
  “Này, Ta cất khỏi tay ngươi chén làm say choáng váng,
  Cất bỏ luôn tới cặn chén thịnh nộ của Ta;
  Ngươi sẽ không phải uống nó nữa.
  23Nhưng Ta sẽ trao nó vào tay những kẻ làm khốn khổ ngươi,
  Những kẻ đã nói với ngươi rằng,
  ‘Hãy nằm xuống, để chúng ta giẫm trên ngươi mà đi.’
  Rồi ngươi đã nằm xuống, lấy thân mình làm đất,
  Làm con đường để chúng giẫm bước lên trên.”