64

  1愿你破天而降,
  愿山在你面前震动,
  2好像火烧干柴,
  又如火将水烧开,
  使你敌人知道你的名,
  列国必在你面前发颤!
  3你曾做我们不能逆料可畏的事;
  那时你降临,山岭在你面前震动。
  4自古以来,人未曾听见,未曾耳闻,未曾眼见,
  除你以外,还有上帝能为等候他的人行事。
  5你迎见那欢喜行义、记念你道的人;
  看哪,你曾发怒,因我们犯了罪;
  这景况已久,我们还能得救吗?
  6我们都如不洁净的人,
  所行的义都像污秽的衣服。
  我们如叶子渐渐枯干,
  罪孽像风把我们吹走。
  7无人求告你的名,
  无人奋力抓住你。
  你转脸不顾我们,
  你使我们因罪孽而融化

  8但耶和华啊,现在你仍是我们的父!
  我们是泥,你是陶匠;
  我们都是你亲手所造的。
  9耶和华啊,求你不要大发震怒,
  也不要永远记得罪孽;
  看哪,求你垂顾我们,
  因我们都是你的百姓。
  10你的圣城已变为旷野;
  锡安变为旷野,
  耶路撒冷成为废墟。
  11我们那神圣华美的殿,
  就是我们祖先赞美你的地方,已被火焚烧;
  我们所羡慕的美地尽都荒芜。
  12耶和华啊,有这些事,你还能忍受吗?
  你还静默,使我们大受苦难吗?

64

  1Ôi, ước gì Ngài xé các từng trời ngự xuống,
  Ðể các núi non rúng động trước mặt Ngài.
  2Như lửa hừng đốt các củi khô cháy rụi,
  Như lửa nung làm sôi sục nước trong nồi,
  Nguyện Ngài làm cho danh Ngài được những kẻ thù của chúng con biết đến,
  Ðể muôn dân phải run sợ trước mặt Ngài.
  3Khi Ngài thực hiện những việc lớn lao kinh khủng,
  Mà chúng con không ngờ đã có lúc Ngài làm;
  Ngài đã ngự xuống,
  Các núi non rúng động trước mặt Ngài.
  4Vì từ khi dựng nên trời đất, chưa ai được nghe nói đến bao giờ,
  Chưa tai ai nghe, chưa mắt ai thấy có một Ðức Chúa Trời nào khác ngoài Ngài,
  Ðấng ra tay hành động để binh vực những kẻ trông cậy Ngài.
  5Ngài gặp gỡ những kẻ lấy làm vui sống ngay lành,
  Những người nhớ đến Ngài để đi theo đường lối Ngài.
  Nầy, Ngài đã giận vì chúng con phạm tội;
  Nhưng nếu chúng con cứ mãi là những kẻ có tội, thì làm sao chúng con sẽ được cứu đây?

  6Vì tất cả chúng con đều đã trở nên như kẻ bị ô uế;
  Mọi việc công chính của chúng con chẳng khác gì bộ đồ nhớp nhúa;
  Tất cả chúng con đều như chiếc lá úa tàn;
  Những tội lỗi của chúng con giống như trận gió, đùa chúng con đi.
  7Không ai trong chúng con kêu cầu danh Ngài;
  Chẳng người nào trỗi dậy để bám chặt lấy Ngài,
  Vì Ngài đã ẩn mặt Ngài khỏi chúng con;
  Ngài đã để cho tội lỗi của chúng con tha hồ hủy hoại chúng con.

  8Nhưng bây giờ, CHÚA ôi,
  Ngài là Cha của chúng con;
  Chúng con là đất sét và Ngài là thợ gốm;
  Chúng con chỉ là sản phẩm của tay Ngài.
  9Lạy CHÚA, xin Ngài đừng quá giận chúng con;
  Xin Ngài đừng ghi nhớ mãi tội lỗi của chúng con;
  Nầy, xin Ngài xem đây,
  Tất cả chúng con đều là dân của Ngài.
  10Các thành thánh của Ngài giờ đã thành những hoang địa điêu tàn;
  Núi Si-ôn nay đã thành nơi quạnh hiu hoang vắng;
  Giê-ru-sa-lem bây giờ chỉ là nơi vắng vẻ tiêu điều.
  11Ðền thờ thánh và đẹp đẽ của chúng con,
  Nơi tổ tiên chúng con thường ca ngợi Ngài,
  Nay đã bị lửa hừng thiêu rụi;
  Tất cả những gì chúng con yêu quý nhất,
  Giờ đã thành đống đổ nát điêu tàn.
  12CHÚA ôi, trước cảnh trạng như thế,
  Lẽ nào Ngài đành lòng để mặc chúng con chịu mãi như vậy sao?
  Nỡ nào Ngài cứ bất động, để chúng con bị hoạn nạn thảm khốc luôn như thế sao?