21

  1約伯回答說:
  2「你們要細心聽我的言語,
  這就算是你們的安慰。
  3請寬容我,我又要說話;
  說了以後,任憑你嗤笑吧!
  4我豈是向人訴苦?
  我為何不是沒有耐心呢?
  5你們要轉向我而驚奇,
  要用手摀口。
  6我每逢思想,心就驚惶,
  戰兢抓住我身。
  7惡人為何存活,
  得享高壽,勢力強盛呢?
  8他們的後裔與他們一起,堅立在他們面前,
  他們得以眼見自己的子孫。
  9他們的家宅平安無懼,
  上帝的杖不加在他們身上。
  10他們的公牛傳種而不斷絕,
  母牛生牛犢而不掉胎。
  11他們打發小男孩出去,多如羊羣,
  他們的孩子踴躍跳舞。
  12他們隨着琴鼓歌唱,
  因簫聲歡喜。
  13他們度日諸事亨通,
  在平安中下到陰間。
  14他們對上帝說:『離開我們吧!
  我們不想知道你的道路。
  15全能者是誰,我們何必事奉他呢?
  求告他有甚麼益處呢?』
  16看哪,他們亨通不是靠自己的手;
  惡人的計謀離我好遠。

  17「惡人的燈何嘗熄滅?
  患難何嘗臨到他們呢?
  上帝何嘗發怒,把災禍分給他們呢?
  18他們何嘗像風前的碎稭,
  如暴風颳去的糠粃呢?
  19上帝為惡人的兒女積蓄罪孽,
  不如本人遭報,好使他親自知道。
  20願他親眼看見自己敗亡,
  親自飲全能者的憤怒。
  21他的歲月既盡,
  他身後還顧他的家嗎?
  22誰能將知識教導上帝呢?
  是他審判那些居高位的。
  23有人至死身體強壯,
  盡得平順安逸;
  24他的肚腹充滿奶汁
  他的骨髓滋潤。
  25有人至死心中痛苦,
  從未嘗過福樂的滋味;
  26他們同樣躺臥於塵土,
  蟲子覆蓋他們。

  27「看哪,我知道你們的意念,
  並殘害我的計謀。
  28你們說:『權貴的房屋在哪裏?
  惡人住過的帳棚在哪裏?』
  29你們沒有詢問那些過路的人嗎?
  你們不承認他們的證據嗎?
  30就是惡人在患難的日子得存留,
  在憤怒的日子得逃脫。
  31他所行的,有誰當面給他說明?
  他所做的,有誰報應他呢?
  32然而他要被抬到墳地,
  並有人看守墓穴。
  33他要以谷中的土塊為甘甜;
  人人要跟在他後面,
  在他前面去的無數。
  34你們怎能以空話安慰我呢?
  你們的對答全都錯謬!」

21

Gióp nói về số phận của kẻ ác

1Gióp đáp rằng:
  2“Hãy chú tâm nghe lời tôi nói,
   Đó là niềm an ủi các anh dành cho tôi.
  3Hãy chịu khó nghe tôi thổ lộ,
   Tôi nói xong, các anh cứ nhạo cười.
  4Còn tôi, tôi đã than thở với loài người sao?
   Làm sao tâm trí tôi không mất kiên nhẫn được?
  5Hãy nhìn tôi và cảm thấy sững sờ,
   Mau lấy tay che miệng lại.
  6Mỗi khi nghĩ đến, tôi thấy bàng hoàng,
   Rùng mình rởn ốc.
  7Tại sao kẻ gian ác vẫn sống nhởn nhơ,
   Càng về già càng trở nên cường thịnh?
  8Chúng nhìn thấy dòng dõi mình đứng vững,
   Tận mắt xem con cháu trước mặt mình.
  9Nhà cửa chúng an toàn không sợ hãi,
   Ngọn roi của Đức Chúa Trời chẳng đụng đến chúng.
  10Bò đực chúng truyền giống không hư,
   Bò cái chúng sinh con không sẩy.
  11Chúng cho đám trẻ nô đùa như bầy chiên,
   Con cái tung tăng nhảy múa.
  12Ca hát theo tiếng đàn tiếng trống,
   Reo hò trong tiếng sáo tiếng kèn.
  13Chúng hưởng những ngày tháng phồn vinh,
   Rồi bình an đi xuống âm phủ.
  14Chúng nói với Đức Chúa Trời: ‘Xin lìa xa chúng tôi!
   Chúng tôi không muốn biết đường lối Ngài.
  15Đấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải phục vụ?
   Cầu khẩn Ngài chúng tôi được ích chi?’
  16Nhưng sự phồn vinh đâu có nằm trong tay chúng?
   Mưu chước kẻ gian tà tôi sẽ lánh xa đi!

  17Có bao giờ đèn kẻ ác vụt tắt,
   Và tai ương lại giáng trên chúng?
  Có bao giờ Đức Chúa Trời nổi giận
   Mà phân phát đớn đau cho chúng?
  18Có bao giờ chúng phải như rơm trước gió,
   Như trấu cho bão cuốn đi chưa?
  19Các anh nói: ‘Đức Chúa Trời dành tội ác chúng cho con cái chúng gánh chịu.’
   Xin Ngài cứ báo đáp cho chính chúng, để chúng biết.
  20Xin cho chính mắt chúng thấy rõ cảnh diệt vong,
   Và uống chén thịnh nộ của Đấng Toàn Năng.
  21Vì khi số ngày định cho chúng đã hết,
   Chúng còn quan tâm đến gia quyến làm gì nữa?

  22Ai dám dạy tri thức cho Đức Chúa Trời,
   Vì chính Ngài phán xét những người ở nơi cao?
  23Có người chết khi còn mạnh khỏe,
   Đang sống trong thư thái an nhàn;
  24Thân thể còn tráng kiện,
   Tủy trong xương đang lúc tràn đầy.
  25Có người chết với tâm hồn đắng cay,
   Chưa bao giờ nếm mùi phước hạnh.
  26Cả hai đều nằm trong cát bụi,
   Mặc cho dòi bọ phủ che.

  27Nầy, tôi biết tư tưởng các anh,
   Các âm mưu toan tính hại đời tôi.
  28Vì các anh hỏi: ‘Nhà kẻ cường bạo ở đâu?
   Lều kẻ gian ác đóng tại nơi nào?’
  29Chẳng lẽ các anh không hỏi khách qua đường,
   Cũng không nghe lời họ làm chứng:
  30‘Trong ngày hoạn nạn kẻ ác được tai qua nạn khỏi,
   Và trong ngày thịnh nộ nó được thoát thân’ sao?
  31Trước mặt nó, ai lên tiếng về lối sống nó,
   Và báo trả điều nó đã làm?
  32Khi nó được đưa đến huyệt mả,
   Phần mộ nó có người canh giữ.
  33Đất trong thung lũng thật êm dịu cho nó;
   Mọi người đưa đám nó,
   Kẻ trước người sau nhiều vô kể.
  34Vậy, các anh an ủi tôi những điều vô bổ ấy làm gì?
   Những câu đáp của các anh chẳng qua là dối trá.”