14

Yô-ap Chuaq Ngê Yỗn Ap-salôm Píh Chu Loah

1Yô-ap con niang Sê-ruya dáng puo Davĩt sanhữ lứq Ap-salôm. 2Ngkíq án ớn noau pỡq coâiq muoi noaq mansễm rangoaiq tễ vil Tacua. Tữ mansễm ki toâq, Yô-ap atỡng án neq: “Mới táq nan tanúh, sớp tampâc tanúh, cớp chỗi saráh sóc, táq samoât cũai tanúh khoiq dũn chơ. 3Moâm ki, cóq mới pỡq ramóh puo cớp pai santoiq riang cứq ễ atỡng mới.”
 Chơ Yô-ap atỡng máh santoiq án ễq mansễm ki pai.
4Mansễm ki pỡq ramóh puo Davĩt; án pũp cucốh yám noap cớp pai neq: “Puo hếq ơi! Sễq anhia chuai hếq nứng!”
5Puo Davĩt blớh án: “Mới bữn ŏ́c ntrớu?”
 Án ta‑ỡi neq: “Hếq la cán cumai cadĩt lứq; cayac hếq khoiq cuchĩt chơ.
6Achuaih ơi! Hếq bữn bar lám con samiang. Ma bữn muoi tangái, bar lám con nâi ralỗih pỡ sarái, mŏ ŏ́q cũai caryoah alới. Án ca a‑ễm toân cachĩt ai án. 7Sanua, máh sễm ai hếq chíl níc hếq, cớp alới yỗn hếq chiau con hếq ca noâng tamoong yỗn alới. Tỗp alới ễ cachĩt án dŏq carláh dỡq yỗn ai án ca khoiq cuchĩt. Khân alới táq ngkíq, hếq ŏ́q con loâng. Alới ễ pupứt ŏ́c hếq ngcuang, cớp alới tỡ yỗn hếq bữn con tŏ́ng dŏq pláih loah mpoaq án.”
8Puo ta‑ỡi: “Pỡq, mới chu! Cứq toâp ễ chuai mới tễ ranáq nâi.”
9Ma mansễm tễ vil Tacua pai neq: “Puo ơi! Khân anhia táq ngkíq, hếq cớp dống sũ hếq roap bữm tễ ŏ́c lôih ki. Ma anhia cớp dống sũ anhia, ki tỡ bữn lôih ntrớu.”
10Puo ta‑ỡi: “Khân bữn cũai canứh mới, ki yỗn mới dững án toâq ramóh cứq. Chơ án tỡ bữn táq túh noâng mới.”
11Mansễm ki pai ễn neq: “Puo hếq ơi! Sễq anhia câu sễq tễ Yiang Sursĩ, Ncháu anhia, dŏq chuai hếq! Chỗi yỗn sễm ai hếq ca nhêng salĩq tễ ranáq carláh dỡq bữn cachĩt con samiang hếq ca noâng tamoong.”
 Puo Davĩt ta‑ỡi: “Cứq sễq parkhán nhơ ramứh Yiang Sursĩ ca tamoong mantái níc, lứq samoât muoi ntreh sóc tâng plỡ con samiang mới la tỡ bữn pứt mŏ!”
12Chơ mansễm ki pai ễn: “Puo hếq ơi! Hếq sễq pai tữm muoi ŏ́c ễn.”
 Puo ta‑ỡi: “Âu, mới pai!”
13Chơ mansễm ki pai neq: “Nŏ́q anhia táq ranáq tỡ pĩeiq chóq cũai proai Yiang Sursĩ? Anhia toâp catáng tỡ yỗn con samiang anhia ca khoiq lúh la píh chu loah. Ngkíq santoiq anhia khoiq pai tếq loah tỗ anhia bữm. 14Dũ náq cũai la cóq cuchĩt. Lứq samoât, nheq tữh hái cỡt samoât dỡq pardáih tâng cloong cutễq, tỡ bữn noau têq parỗm ĩt loah dỡq ki. Yiang Sursĩ tỡ bữn pupứt dỡi tamoong cũai, ma án yỗn án ca noau táh bữn píh chu loah. 15Ma sanua, puo ơi! Hếq pai máh santoiq ngkíq adớh, yuaq bữn cũai canứh ễ táq hếq. Chơ hếq chanchớm neq: Khân hếq atỡng anhia, cŏh lơ têq anhia rachuai hếq. 16Cŏh lơ anhia tamứng cớp chuai hếq yỗn vớt tễ cũai chuaq ngê ễ cachĩt hếq cớp con hếq, yỗn hếq pứt tễ cutễq Yiang Sursĩ chiau yỗn proai án. 17Achuaih ơi! Hếq dáng ống anhia toâp têq aliam hếq, yuaq puo la ariang ranễng Yiang Sursĩ, têq cayoah ranáq o cớp ranáq lôih. Sễq Yiang Sursĩ, la Ncháu anhia, ỡt níc cớp anhia!”
18Chơ puo Davĩt ta‑ỡi án: “Cứq yoc ễ blớh mới muoi ramứh; cóq mới atỡng ŏ́c lứq.”
 Mansễm ki ta‑ỡi: “Puo hếq ơi! Sễq mơi anhia blớh.”
19Davĩt blớh án: “Yô-ap ớn mới táq ranáq nâi, pĩeiq tỡ?”
 Án ta‑ỡi puo Davĩt: “Puo ơi! Hếq sễq thễ dũan samoât samơi lứq, hếq tỡ têq viaq tễ santoiq anhia blớh. Pĩeiq, Yô-ap án ca taniap máh tahan anhia ớn hếq táq, cớp án ớn hếq pai.
20Yô-ap táq dũ ramứh la ễq ranáq nâi cỡt o. Puo hếq ơi! Anhia la cũai rangoaiq ariang ranễng Yiang Sursĩ. Lứq samoât, anhia dáng nheq máh ranáq khoiq cỡt tâng cruang nâi.”
21Vớt ki, puo Davĩt pai chóq Yô-ap neq: “Cứq ễ táq ariang mới yoc. Pỡq, mới pỡq coâiq Ap-salôm con samiang póng ki, yỗn án píh chu loah.”
22Yô-ap pũp asễng yám noap choâng moat Davĩt, cớp pai neq: “Puo ơi! Sễq Yiang Sursĩ satốh ŏ́c bốn yỗn anhia. Sanua, hếq dáng raloaih la anhia bũi pahỡm cớp hếq, yuaq anhia ta‑ỡi ariang hếq sễq.”
23Chơ, Yô-ap yuor tayứng cớp loŏh pỡq chu vil Kê-sur, pỡq coâiq Ap-salôm yỗn chu loah pỡ vil Yaru-salem. 24Ma Davĩt patâp tỡ yỗn Ap-salôm pỡq chu dống toâr án ỡt, cớp án pai neq: “Cứq tỡ ễq hữm án.”
 Yuaq ngkíq, Ap-salôm ỡt níc tâng dống án bữm, cớp án tỡ bữn yỗn puo hữm án.

Ap-salôm Ra‑o Loah Cớp Puo Davĩt

25Nheq tữh cũai tễ tỗp I-sarel tỡ bữn noau thán riang o ariang Ap-salôm; án ŏ́q dếh bân ễ tếq, noap tễ plỡ toau toâq ayững. 26Sóc án pũ lứq; muoi cumo muoi chữ án cứt. Toâq án cứt sóc, án cân ntâng clữi bar ki-lô puai canân puo. 27Ap-salôm bữn con samiang pái náq, con mansễm muoi noaq, ramứh niang Tamar. Niang Tamar roâp riang lampéng o lứq.
28Ap-salôm ỡt tâng vil Yaru-salem bar cumo, ma án tỡ bữn hữm roâp puo Davĩt. 29Chơ án ớn cũai pỡq coâiq Yô-ap, cỗ án ễ ớn Yô-ap pỡq ramóh puo; ma Yô-ap tỡ bữn toâq. Chơ án ớn cũai pỡq coâiq sĩa Yô-ap; ma Yô-ap tỡ bữn toâq sĩa. 30Ngkíq yuaq Ap-salôm pai chóq máh cũai táq ranáq án neq: “Anhia nhêng chu tíh! Sarái Yô-ap cheq lứq cớp sarái cứq. Saro bali la cốc tháng. Pỡq, anhia pỡq chŏ́ng tarŏ́h táh chíq saro bali án.”
 Chơ máh cũai táq ranáq án pỡq chŏ́ng nheq saro bali ki.
31Yô-ap pỡq toâp chu dống Ap-salôm cớp blớh neq: “Nŏ́q máh cũai táq ranáq mới chŏ́ng nheq saro bali cứq?”
32Ap-salôm ta‑ỡi: “Cỗ tian mới tỡ bữn toâq bo cứq ớn cũai pỡq coâiq mới. Cứq ễq mới pỡq ramóh puo Davĩt, cớp blớh án chuai cứq neq: ‘Cứq dễq tễ vil Kê-sur, chơ toâq ỡt loah pỡ ntốq nâi táq ntrớu? Khân cứq ỡt pỡ ki, la o hỡn tễ ỡt ntốq nâi!’ Sanua cứq yoc mới chuaq rana yỗn cứq bữn mut ramóh puo. Khân cứq táq lôih, yỗn án toâp cachĩt cứq.”
33Ngkíq, Yô-ap pỡq ramóh puo Davĩt, cớp atỡng puo máh santoiq Ap-salôm khoiq pai. Moâm ki puo Davĩt ớn cũai pỡq coâiq Ap-salôm toâq ramóh án. Chơ Ap-salôm toâq, cớp pũp cucốh yám noap puo; puo Davĩt roap chỗm, kĩau, cớp hũn hĩt án hỡ.

14

约押设计让押沙龙返回

1洗鲁雅的儿子约押知道王心里想念押沙龙 2他派人往提哥亚去,从那里叫了一个有智慧的妇人来,对她说:“请你装作居丧的人,穿上丧服,不用膏抹身,装作为死者悲哀多日的妇人。 3你到王那里,对王如此如此说。”于是约押把当说的话放在她口中。
4提哥亚妇人到王面前,脸伏于地叩拜,说:“王啊,求你拯救!” 5王对她说:“你有什么事呢?”她说:“我实在是个寡妇,我丈夫死了。 6婢女有两个儿子,二人在田间打架,没有人从中劝解,一个击杀另一个,把他打死了。 7看哪,全家族都起来攻击婢女,说:‘把那打死兄弟的交出来,我们好处死他,为他所打死的兄弟偿命,灭绝那承受家业的。’这样,他们要把我剩下的炭火灭尽,不给我丈夫留名或留后在地面上。” 8王对妇人说:“你回家去吧!我必为你下个命令。” 9提哥亚妇人又对王说:“我主我王,愿这罪孽归我和我的父家,与王和王的位无关。” 10王说:“有人说话难为你,你就带他到我这里来,他必不再搅扰你。” 11妇人说:“愿王对耶和华-你的上帝发誓,不许报血仇的人施行毁灭,免得他们灭绝我的儿子。”王说:“我指着永生的耶和华起誓:你的儿子连一根头发也不致落在地上。” 12妇人说:“求我主我王容许婢女再说一句话。”王说:“你说吧!” 13妇人说:“王为何起意做这事,要害上帝的百姓呢?王不使那逃亡的人回来,王说这话就证实自己错了! 14我们都必死,如同水泼在地上,不能收回。上帝不会让人不死,但仍设法使逃亡的人不致成为赶出、回不来的人。 15现在我来将这话告诉我主我王,是因百姓使我惧怕。婢女想:‘不如告诉王,或者王会成就使女所求的。 16人要把我和我儿子从上帝的地业上一同除灭,王必应允救使女脱离他的手。’ 17婢女想:‘我主我王的话必安慰我’;因为我主我王能辨别是非,如同上帝的使者一样。惟愿耶和华-你的上帝与你同在!” 18王回答妇人说:“我问你一句话,你一点也不可瞒我。”妇人说:“我主我王,请说。” 19王说:“这一切莫非是约押的手指使你的吗?”妇人回答说:“我敢在我主我王面前起誓:我主我王所说的一切不偏左右,这是王的仆人约押吩咐我的,这一切话是他放在婢女口中的。 20王的仆人约押做这事,为要扭转局面。我主的智慧却如上帝使者的智慧,能知地上一切的事。”
21王对约押说:“看哪,我应允这事。你去,把那年轻人押沙龙带回来。” 22约押脸伏于地叩拜,为王祝福,说:“王既应允仆人这件事,仆人今日知道在我主我王眼前蒙恩宠了。” 23于是约押起身往基述去,把押沙龙带回耶路撒冷 24王说:“让他回自己的家去,不要来见我的面。”押沙龙就回自己的家去,没有见王的面。

大卫饶恕押沙龙

25以色列中,无人像押沙龙那样俊美,得人称赞,从脚底到头顶毫无瑕疵。 26他的头发很重,每到年底剪发一次,所剪下来的,按王的秤称一称,重二百舍客勒。 27押沙龙生了三个儿子,一个女儿。女儿名叫她玛,是个容貌美丽的女子。
28押沙龙住在耶路撒冷,足足有二年没有见王的面。 29押沙龙派人去叫约押来,要托他到王那里去,约押却不肯来。押沙龙第二次派人去叫他,他仍不肯来。 30于是押沙龙对仆人说:“你们看,约押有一块田靠近我的田,其中有大麦,你们去放火把它烧了。”押沙龙的仆人就去放火烧了那田。 31于是约押起来,到了押沙龙家里,对他说:“你的仆人为何放火烧我的田呢?” 32押沙龙约押说:“看哪,我派人去请你来,好托你到王那里去,说:‘我为何从基述回来呢?我仍在那里比较好。’现在让我去见王的面;我若有罪孽,就任凭王杀了我吧。” 33于是约押到王那里,奏告王,王就叫押沙龙来。押沙龙到王那里,在王面前脸伏于地,王就亲吻押沙龙