5

在毕士大池边治病

1这些事以后,到了犹太人的一个节期,耶稣上耶路撒冷去。
2耶路撒冷,靠近羊门有一个池子,希伯来话叫毕士大,旁边有五个柱廊; 3里面躺着许多病人,有失明的、瘸腿的、瘫痪的 5在那里有一个人,病了三十八年。 6耶稣看见他躺着,知道他病了很久,就问他:“你要痊愈吗?” 7病人回答他:“先生,水动的时候,没有人把我放在池子里;我正要去的时候,别人比我先下去了。” 8耶稣对他说:“起来,拿起你的褥子走吧!” 9那人立刻痊愈,就拿起自己的褥子走了。
 那天是安息日,
10所以犹太人对那被治好了的人说:“今天是安息日,你拿褥子是不合法的。” 11他却回答他们:“那使我痊愈的人对我说:‘拿起你的褥子走吧!’” 12他们问他:“对你说‘拿起褥子走’的是什么人?” 13那治好了的人不知道那人是谁,因为那里人很多,耶稣已经躲开了。 14后来耶稣在圣殿里找到他,对他说:“你已经痊愈了,不要再犯罪,免得你的遭遇更坏。” 15那人就去告诉犹太人,使他痊愈的是耶稣。 16所以犹太人迫害耶稣,因为他在安息日做了这些事。 17耶稣就回答他们:“我父做事直到如今,我也做事。” 18为了这缘故,犹太人越发想要杀他,因为他不但犯了安息日,而且称上帝为他的父,把自己和上帝看为同等。

圣子的权柄

19于是耶稣回答,对他们说:“我实实在在地告诉你们,子凭着自己不能做什么,惟有看见父所做的,他才做;父所做的事,子也照样做。 20父爱子,将自己所做的一切事指示给他看,还要将比这更大的事给他看,使你们惊讶。 21父怎样叫死人复活,赐他们生命,子也照样随自己的意愿赐人生命。 22父不审判任何人,而是把审判的事全交给子, 23为要使人都尊敬子,如同尊敬父一样。不尊敬子的,就是不尊敬差子来的父。
24“我实实在在地告诉你们,那听我话又信差我来那位的,就有永生,不至于被定罪,而是已经出死入生了。 25我实实在在地告诉你们,时候将到,现在就是了,死人要听见上帝儿子的声音,听见的人就要活了。 26因为父怎样自己里面有生命,也照样赐给他儿子自己里面有生命, 27并且赐给他施行审判的权柄,因为他是人子。 28你们不要对这事感到惊讶,因为时候将到,凡在坟墓里的,都要听见他的声音, 29并且要出来:行善的,复活得生命;作恶的,复活被定罪。
30“我凭着自己不能做什么。我怎么听见就怎么审判,而我的审判是公平的,因为我不寻求自己的意愿,只寻求差我来那位的旨意。”

为耶稣作见证

31“我若为自己作见证,我的见证就不真。 32另有一位为我作见证,我也知道他为我作的见证是真的。 33你们曾差人到约翰那里,他为真理作过见证。 34其实,我所受的见证不是从人来的;然而,我说这些话是为了使你们得救。 35约翰是点亮的明灯,你们情愿因他的光欢欣一时。 36但我有比约翰更大的见证:父交给我去完成的工作,就是我正在做的,为我作证是父差遣了我。 37那差我来的父也为我作了见证。你们从来没有听见他的声音,也没有看见他的形像。 38你们并没有他的道存在心里,因为你们不信他所差来的那一位。 39你们查考圣经,因你们以为其中有永生;而这经正是为我作见证的。 40然而,你们不肯到我这里来得生命。
41“我不接受从人来的荣耀, 42但我知道,你们没有爱上帝的心。 43我奉我父的名来了,你们并不接纳我;若有别人奉自己的名来,你们倒会接纳他。 44你们互相受荣耀,却不寻求从独一上帝来的荣耀,怎能信我呢? 45不要以为我会在父面前告你们;有一位告你们的,就是你们所仰望的摩西 46如果你们信摩西,也会信我,因为他写过关于我的事。 47你们若不信他的书,怎能信我的话呢?”

5

Chúa Chữa Bệnh Bên Hồ Bết-xa-tha

1Sau đó, nhằm một kỳ lễ của người Do Thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2Tại Giê-ru-sa-lem, gần bên Cửa Chiên, có một cái hồ dưới vòm cung năm hàng cột, tiếng Do Thái gọi là Bết-xa-tha. 3Người đau yếu, mù lòa, què quặt và bại liệt nằm tại đây rất đông. 4Họ chờ khi nước động, vì thỉnh thoảng một thiên sứ của Chúa giáng xuống hồ, khuấy động mặt nước, người nào xuống hồ đầu tiên khi nước dao động thì dù mắc bệnh gì cũng được lành. 5Ở đó có một người mắc bệnh đã ba mươi tám năm. 6Đức Giê-su thấy người nằm liệt, biết người mang bệnh đã lâu nên hỏi: “Anh có muốn lành bệnh không?”
7Người bệnh đáp: “Thưa ông, chẳng có ai quăng tôi xuống hồ khi nước dao động. Khi tôi lần tới được thì người khác đã xuống trước tôi rồi!”
8Đức Giê-su bảo: “Anh hãy đứng dậy, vác chõng rồi bước đi!” 9Lập tức, người ấy được lành, mang chõng mà đi.
 Hôm ấy nhằm ngày Sa-bát.
10Vì thế, người Do Thái nói với người được chữa lành: “Hôm nay là ngày Sa-bát, anh không được phép vác chõng đi như vậy!”
11Anh ta đáp: “Chính người đã chữa lành cho tôi bảo tôi: Hãy vác chõng mà đi!”
12Họ hỏi: “Ai là người dám bảo anh mang chõng đi?”
13Người được lành bệnh không biết là ai vì Đức Giê-su đã lẩn vào đám đông đang tụ tập tại đó.
14Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy tại đền thờ, Ngài bảo: “Nầy, anh đã lành rồi, đừng phạm tội nữa, e lại gặp điều càng tệ hơn chăng?” 15Người ấy ra đi báo cho người Do Thái biết rằng chính Đức Giê-su là người đã chữa lành cho mình.
16Thế là người Do Thái theo dõi bắt bớ Đức Giê-su, chỉ vì Ngài đã làm những việc ấy trong ngày Sa-bát. 17Nhưng Đức Giê-su trả lời: “Cha Ta xưa nay vẫn làm việc và Ta cũng làm như vậy!” 18Do đó, người Do Thái càng rắp tâm sát hại Đức Giê-su, vì không những Ngài đã phạm ngày Sa-bát mà còn gọi Đức Chúa Trời là Cha, tự cho mình bình đẳng với Đức Chúa Trời.

Thẩm Quyền Của Đức Chúa Con

19Vì thế, Đức Giê-su nói: “Thật vậy, Ta bảo các người: Con chẳng tự mình làm gì, trừ những việc Con thấy nơi Cha, vì điều nào Cha làm thì Con mới làm! 20Vì Cha yêu quý Con nên bày tỏ cho Con tất cả những điều Cha làm và lại còn tỏ những việc vĩ đại hơn nữa, làm các người phải kinh ngạc. 21Như Cha đã khiến kẻ chết sống lại và ban sự sống cho họ thế nào thì Con cũng sẽ ban sự sống cho người nào Con muốn thể ấy! 22Vì Cha chẳng đoán xét ai cả nhưng đã trao cho Con trọn quyền đoán xét để mọi người tôn kính Con cũng như họ đã tôn kính Cha. 23Người nào chẳng tôn kính Con thì cũng không tôn kính Cha là Đấng đã sai Con đến.
24Thật vậy, Ta bảo các người, ai nghe theo lời Ta mà tin Đấng đã sai Ta sẽ được sự sống vĩnh phúc, và khỏi phải bị đoán phạt, nhưng vượt khỏi sự chết để đến sự sống.
25Thật vậy, Ta bảo các người: Giờ sắp điểm, mà thật ra đã điểm đây rồi, lúc những người chết sẽ được nghe tiếng gọi của Con Đức Chúa Trời và những người nào nghe sẽ được sống. 26Vì chính Cha là Nguồn Sự Sống, nên Ngài cũng đã cho Con làm Nguồn Sự Sống. 27Ngài đã ban cho Con trọn quyền phán xét, vì Con chính là Con Người!
28Các người đừng kinh ngạc về điều nầy, vì giờ sắp điểm, khi tất cả những người nằm trong mộ sẽ nghe tiếng gọi của Ngài 29và ra khỏi mộ. Ai làm việc thiện sẽ sống lại để được sống, còn ai làm điều ác sẽ sống lại để nhận án phạt.
30Ta không thể tự mình làm việc gì. Ta phán xét theo điều Ta nghe biết và sự phán xét của Ta thật công minh vì Ta không theo ý Ta nhưng theo ý Đấng đã sai Ta.

Chứng Cớ Về Đức Giê-su

31Nếu chính Ta làm chứng về mình, lời chứng của Ta không hợp lệ; 32có Đấng khác làm chứng về Ta và Ta biết lời chứng của Ngài về Ta là xác thực.
33Chính các người đã cử người đến cùng Giăng và người đã xác chứng sự thật. 34Ta không dựa vào lời chứng của loài người, nhưng Ta nói lên những điều nầy để các người được cứu rỗi. 35Giăng là ngọn đèn được chiếu sáng mà chính các người thích tạm vui hưởng ánh sáng của người trong giây lát.
36Nhưng chính Ta có một bằng chứng hùng mạnh hơn của Giăng, đó là các công tác Cha giao cho Ta hoàn tất. Chính các công tác Ta làm đó chứng thực về Ta rằng Cha đã sai Ta!
37Chính Cha là Đấng sai Ta và làm chứng về Ta. Các người chưa bao giờ nghe được tiếng của Ngài, cũng chưa bao giờ thấy được hình dạng Ngài. 38Đạo Ngài các người đã không giữ trong lòng, vì các người không chịu tin theo Đấng mà Ngài sai đến. 39Các người nghiên cứu Kinh Thánh, vì các người tin rằng trong đó có sự sống vĩnh phúc. Chính Kinh Thánh cũng làm chứng về Ta. 40Thế mà các người vẫn không chịu đến cùng Ta để được sự sống.
41Ta chẳng cầu vinh nơi loài người, 42nhưng Ta biết các người chẳng có lòng yêu kính Đức Chúa Trời.
43Chính Ta đã nhân danh Cha Ta mà đến nhưng các người không tiếp nhận Ta; nếu có người nào khác lấy danh nghĩa riêng mà đến thì các người lại đón tiếp! 44Làm sao các người tin được một khi các người chỉ thích nhận vinh quang của nhau thay vì tìm kiếm vinh quang từ Đức Chúa Trời duy nhất?
45Đừng tưởng rằng Ta sẽ tố cáo các người trước mặt Cha; Môi-se, người mà các người kỳ vọng, chính là người sẽ tố cáo các người! 46Nếu các người thật sự tin lời Môi-se thì hẳn đã tin Ta, vì người viết về Ta! 47Nhưng nếu những lời người ghi chép mà các người còn không tin, thì làm sao các người tin lời Ta nói đây?”