1

Se^kaa^li^yaa Buatc Nyei Hietc Nyungc Laauc Yaangh Nyei Sic

(Se^kaa^li^yaa 1-8 Zaang)

Se^kaa^li^yaa Heuc Baeqc Fingx Nzuonx Daaih Lorz Ziouv

1Ndaa^li^atc zoux Besie nyei hungh da'nyeic hnyangx wuov hnyangx, betv hlaax, Itc^ndo nyei fun, Mbe^le^ki^yaa nyei dorn, douc waac mienh, Se^kaa^li^yaa, duqv zipv Ziouv nyei waac gorngv,
2“Ziouv qiex jiez haic meih mbuo nyei ong-taaix. 3Weic naaiv meih oix zuqc mbuox baeqc fingx, ‘Nernh Jiex nyei Ziouv hnangv naaiv gorngv. Nernh Jiex nyei Ziouv gorngv, “Meih mbuo oix zuqc nzuonx daaih lorz yie, yie ziouc nzuonx daaih lorz meih mbuo.” Nernh Jiex nyei Ziouv hnangv naaiv nor gorngv. 4“Maiv dungx hnangv meih mbuo nyei ong-taaix. Zinh ndaangc nyei douc waac mienh zunh mbuox ninh mbuo, ‘Nernh Jiex nyei Ziouv hnangv naaiv nor gorngv, “Oix zuqc guangc meih mbuo zoux orqv nyei jauv caux meih mbuo zoux nyei waaic sic.’ Mv baac ninh mbuo maiv muangx yie, maiv kangv ei jienv yie nyei waac zoux.” Naaiv se Ziouv gorngv nyei waac. 5Meih mbuo nyei ong-taaix yiem haaix? Wuov deix douc waac mienh yietc liuz ziangh nyei fai? 6Yie longc yie nyei bou, wuov deix douc waac mienh donv nyei waac caux hatc nyei lingc mbuox meih mbuo nyei ong-taaix, mv baac ninh mbuo maiv muangx ziouc zuqc dingc zuiz.
 “Nqa'haav ninh mbuo goiv hnyouv aengx gorngv, ‘Nernh Jiex nyei Ziouv dingc hnyouv ziux yie mbuo zoux nyei jauv caux zoux nyei sic winh bun yie mbuo, ninh ziouc hnangv wuov nor zoux.’+”

Da'yietv Nyungc Laauc Yaangh Nyei Sic

Maaz Caux Geh Maaz Mienh

7Ndaa^li^atc zoux hungh da'nyeic hnyangx, ziepc yietv hlaax, se ⟨Se^mbatc hlaax,⟩ nyic ziepc feix wuov hnoi, Itc^ndo nyei fun, Mbe^le^ki^yaa nyei dorn, Se^kaa^li^yaa, duqv zipv Ziouv nyei waac gorngv,
8Lungh muonz zanc yie buatc dauh mienh geh jienv maaz-siqv, souv jienv hepc nyei horngz, faan ziqc liouh ndiangx-lomc gu'nyuoz. Yiem ninh nqa'haav nqaang maaih dauh maaz-siqv, maaih dauh maaz-yangh, maaih dauh maaz-baeqc.
9Yie naaic gaax, “Domh Gorx aac, naaiv deix se haaix nyungc?”
 Caux yie gorngv waac wuov dauh fin-mienh gorngv, “Yie oix bun meih hiuv duqv naaiv deix maaih haaix nyungc eix leiz.”
10Souv jienv faan ziqc liouh nyei ndiangx-lomc gu'nyuoz wuov dauh mienh ziouc gorngv, “Naaiv deix se Ziouv paaiv mingh youh gormx lungh ndiev.”
11Geh maaz wuov deix mbuox souv jienv faan ziqc liouh ndiangx-lomc gu'nyuoz wuov dauh, se Ziouv nyei fin-mienh, “Yie mbuo youh gormx lungh ndiev yaac buatc lungh ndiev sekv nyei, taaix-baengh nyei.”
12Ziouv nyei fin-mienh dau gorngv, “O Nernh Jiex nyei Ziouv aac, meih nouz haic Ye^lu^saa^lem Zingh caux Yu^ndaa nyei ziex norm zingh buangv cietv ziepc hnyangx mi'aqv. Meih corc maiv korv-lienh ninh mbuo ndongc haaix lauh?” 13Ziouv gorngv longx nyei, orn hnyouv nyei waac dau caux yie gorngv waac wuov dauh fin-mienh.
14Caux yie gorngv waac wuov dauh fin-mienh mbuox yie, “Meih oix zuqc zunh gorngv, ‘Nernh Jiex nyei Ziouv hnangv naaiv gorngv, “Yie za'gengh nzaeng jienv Ye^lu^saa^lem Zingh, se nzaeng ⟨Si^on.⟩ 15Yie qiex jiez! haic kuh yiem kuh nyanc wuov deix guoqv nyei mienh, weic zuqc yie qiex jiez zoqc wuov zanc, ninh mbuo hoic yie nyei baeqc fingx zuqc siouc kouv gauh camv.”+’
16“Weic naaiv Ziouv hnangv naaiv gorngv, ‘Yie oix nzuonx Ye^lu^saa^lem, oix korv-lienh naaiv norm zingh. Yie nyei biauv oix yiem naaiv liepc jiez. Yaac oix baeng ndorqc nyei hlaang ndorqc Ye^lu^saa^lem gu'nguaaic.’ Nernh Jiex nyei Ziouv hnangv naaiv gorngv.
17“Oix zuqc aengx zunh gorngv ‘Nernh Jiex nyei Ziouv hnangv naaiv gorngv, “Yie nyei norm-norm zingh aengx oix butv zoih butv zieqv buangv nzengc. Yie aengx oix orn Si^on Mienh nyei hnyouv yaac ginv nzunc Ye^lu^saa^lem Zingh.”+’+”

Da'nyeic Nyungc Laauc Yaangh Nyei Sic

Biei Norm Jorng, Biei Dauh Zaangc Mienh

18Yie aengx cau hmien mangc ziouc buatc maaih biei norm jorng. 19Yie ziouc naaic caux yie gorngv waac wuov dauh fin-mienh, “Naaiv deix jorng se haaix nyungc?”
 Ninh dau, “Naaiv se bun Yu^ndaa Mienh, I^saa^laa^en Mienh caux Ye^lu^saa^lem Zingh nyei mienh faatv nzaanx nyei jorng.”
20Ziouv aengx bun yie mangc buatc biei dauh zaangc mienh. 21Yie naaic gaax, “Naaiv deix zaangc mienh daaih zoux haaix nyungc?”
 Ziouv dau, “Naaiv deix jorng beiv ceux Yu^ndaa faatv nzaanx nzengc ziouc maiv maaih haaix dauh haih cau duqv m'nqorngv jiez wuov deix aqv. Mv baac naaiv deix zaangc mienh daaih mborqv nauv cau jiez jorng daaih ceux Yu^ndaa faatv nzaanx wuov deix guoqv.”

1

1Vào tháng tám năm thứ hai đời vua Đa-ri-út, tiên tri Xa-cha-ri (con Bê-rê-chi, cháu Y-đô) nhận được sứ điệp của Chúa Hằng Hữu như sau: 2“Chúa Hằng Hữu giận tổ tiên các ngươi lắm. 3Nhưng nếu các ngươi quay về với Ta, Ta sẽ trở lại cùng các ngươi. 4Đừng như tổ tiên các ngươi, vì các tiên tri thời trước kêu gào, bảo họ bỏ đường tà ác, nhưng họ nào có nghe. 5Tổ tiên các ngươi cũng như các tiên tri thời ấy đều đã qua đời cả. 6Tuy nhiên lời Ta, luật lệ Ta truyền cho các tiên tri, cuối cùng đã chinh phục lòng tổ tiên các ngươi. Họ ăn năn và nói: "Chúa Hằng Hữu đã xử chúng tôi đúng như Ngài bảo trước, trừng phạt những điều ác chúng tôi làm, đường tà chúng tôi theo."
7Ngày hai mươi bốn tháng mười một (tháng Sê-bát) năm thứ hai đời vua Đa-ri-út, tiên tri Xa-cha-ri (con Bê-rê-chi, cháu Y-đô) lại nhận được sứ điệp của Chúa Hằng Hữu. Xa-cha-ri thuật lại như sau:
8“Đêm ấy, tôi thấy một người cưỡi ngựa hồng đứng giữa đám cây sim trong một thung lũng hẹp. Đứng sau người ấy có nhiều ngựa hồng, ngựa nâu và ngựa trắng, 9Tôi hỏi thiên sứ đang nói chuyện với tôi: ‘Xin Chúa cho tôi biết ý nghĩa?' Thiên sứ đáp: Tôi sẽ cho ông biết.' 10,11Rồi người đứng giữa đám cây sim tức thiên sứ của Chúa Hằng Hữu lên tiếng đáp lời tôi: 'Chúa Hằng Hữu sai những người này đi tuần tra địa cầu.’ Những người cưỡi ngựa báo cáo với thiên sứ của Chúa Hằng Hữu: ’Chúng tôi đã tuần tra khắp địa cầu, mọi nơi đều bình an.' 12Nghe thế, thiên sứ của Chúa Hằng Hữu cầu nguyện: 'Lạy Chúa toàn năng, bảy mươi năm qua, cơn giận của Chúa đã trừng phạt Giê-ru-sa-lem và các thành Giu-đa. Đến bao giờ Chúa mới thương xót các thành ấy?' 13Chúa Hằng Hữu dùng lời từ tốn an ủi thiên sứ. 14Thiên sứ bảo tôi: 'Rao lên những lời này: Chúa vạn quân phán: Khi thấy hoàn cảnh của Giê-ru-sa-lem và Si-ôn, Ta giận lắm. 15Ta giận những dân ngoại đạo sống an ổn; vì trong khi Ta chỉ hơi giận dân Ta, dân ngoại đạo đã ra tay quá đáng. 16Cho nên, Chúa Hằng Hữu phán: Ta sẽ trở lại với Giê-ru-sa-lem trong tình thương xót, Đền thờ sẽ được xây lại, thành Giê-ru-sa-lem cũng vậy.
17'Hãy rao tiếp như sau: Chúa vạn quân phán: Các thành của dân Ta sẽ lại thịnh vượng như xưa, Chúa Hằng Hữu sẽ vỗ về Si-ôn, vì một lần nữa, Ngài chọn Giê-ru-sa-lem."'
18Tôi nhìn lên, thấy có bốn cái sừng. 19Tôi hỏi thiên sứ đang nói chuyện vói tôi: "Những sừng ấy là gì?" Thiên sứ đáp: "Đó là những sừng đã làm cho Giu-đa, Y-sơ-ra-ên và Giê-ru-sa-lem tan tác." 20Chúa Hằng Hữu cho tôi thấy bốn người thợ rèn. 21Tôi hỏi: "Những người này đến làm gì?" Thiên sứ đáp: "Họ đến để đánh các sừng đã làm cho Giu-đa tan tác không ngóc đầu lên được. Họ sẽ ném sừng của các nước ngoại đạo ấy xuống đất."