16

Yop

1Chơ Yop atỡng sĩa neq: 2“Cứq khoiq sâng chơ máh santoiq ariang nâi; santoiq anhia aliam ki toâp táq yỗn cứq cỡt túh arức achỗn. 3Anhia noâng ễ pai níc ariang nâi dũn máh léq? Nŏ́q santoiq anhia tỡ cỡt nheq noâng? 4Khân anhia cỡt ariang cứq, cớp cứq cỡt ariang anhia, ki cứq dáng tê pai dũ ŏ́c samoât anhia pai. Pĩeiq cứq tếq anhia machớng ki tê cống bữn; cớp cứq ngungứr plỡ sa‑ớl chóq anhia. 5Cứq têq táq yỗn mứt anhia cỡt bán rêng toâq santoiq tĩeih atỡng cớp aliam anhia na láih parnai canŏ́h hỡ.
6“Ma khân cứq pai aloŏh, máh santoiq ki lứq tỡ têq chuai ntrớu; cớp khân cứq tangứt, la tỡ têq rachuai ntrớu yỗn cứq sâng khaq a‑ĩ. 7Yiang Sursĩ khoiq táq yỗn bán rêng cứq pứt nheq; Ncháu khoiq táq yỗn cũai tâng dống sũ cứq cuchĩt pứt nheq. 8Án khoiq chŏ́q cứq dŏq apáh cứq la cũai lôih. Cứq cỡt oiq khỗ, hữm dếh nghang. Yuaq ngkíq, cũai canŏ́h noap cứq khoiq táq lôih. 9Ŏ́c cutâu tễ Yiang Sursĩ cỡt samoât charán háq tỗ cứq na mumoong. Án carữot canễng chóq cứq, cớp nhêng cloân chu cứq cỗ sâng ũan lứq. 10Máh cũai sieu alíh cứq. Alới ỡt lavíng dũ coah mpễr cứq; alới mumat cớp tapáh mieiq cứq hỡ. 11Yiang Sursĩ khoiq chiau cứq yỗn cũai sâuq; án chiau cứq pỡq talang atĩ cũai tachoât. 12Tâng dỡi tamoong cứq, cứq táq pỡq bũi ien lứq, ma Yiang Sursĩ éc tacong cứq, chơ sadŏ́h asễng; án toân lapóh cớp tĩn sarúq cứq hỡ. Án táq chóq cứq samoât ntốq noau dốq pán tamĩang; 13noau pán saráh chóq cứq dũ coah. Saráh ki sarloâiq amut tâng carchễl cứq, ma Yiang Sursĩ ŏ́q loâng mứt sâng sarũiq táq. Chơ dỡq mứt tễ luam cứq hoi tayŏ́q tâng cutễq. 14Án táq yỗn cứq cỡt bớc hâp lứq, samoât tahan sâng nsóq mứt toâq mut chíl.
15“Cứq tâc tampâc acrơiq dŏq táq tếc cứq tanúh cỗ sâng ngua; cứq tacu tâng phốn cutễq bân ntốq nâi la cỗ sâng pê pahỡm. 16Cứq nhiam toau moat múh cỡt cusâu áih nheq, ma ỡt mpễr cứq bữn moang ŏ́c canám. 17Ma cứq tỡ bữn táq pampla ntrớu; cứq cơi câu sễq tễ Yiang Sursĩ bữn mứt bráh o.
18“Cutễq ơi! Chỗi pul cutooq aham cứq! Chỗi yỗn sưong santoiq cứq arô sễq ŏ́c pĩeiq cỡt rangiac sâng, chơ pứt chíq loâng! 19Cứq dáng, lứq bữn manoaq tâng paloŏng ỡt tayứng táng dŏq rapai chuai cứq. 20Máh yớu cứq ca-iep cupriaq níc cứq; toâq cứq tapoang achỗn chu Yiang Sursĩ, sarliang moat cứq hoi ta‑áh. 21Cứq ễq yỗn bữn muoi noaq ỡt mpứng dĩ dŏq rasễq tễ Yiang Sursĩ yỗn cứq, la cũai ca ễ rapai chuai yớu án. 22Sanua nâi, tangái casâi cumo cứq cheq ễ nheq; cứq ntôm tayáh pỡq tâng rana ca tỡ têq píh loah noâng.

16

Gióp đáp rằng chẳng phải nhờ lời nói mà người ta tiếp đỡ được một sự đau đớn như của mình

1 Gióp đáp rằng:
2 Ta thường nghe nhiều lời giảng luận như vậy;
 Các ngươi hết thảy đều là kẻ an ủi bực bội.
3 Các lời hư không nầy há chẳng hề hết sao?
 Điều thúc giục ngươi đáp lời là gì?
4 Ta cũng dễ nói được như các ngươi nói;
 Nếu linh hồn các ngươi thế cho linh hồn ta,
 Tất ta cũng sẽ kể thêm lời trách các ngươi,
 Và lắc đầu về các ngươi.
5 Nhưng ta sẽ lấy miệng ta giục lòng các ngươi mạnh mẽ,
 Lời an ủi của môi ta sẽ giảm bớt nơi đau đớn các ngươi.

6 Dẫu ta nói, đau đớn ta không được bớt;
 Tuy ta nín lặng, nó lìa khỏi ta đâu?
7 Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời khiến ta mệt mỏi:…
 Chúa đã tàn hại hết nhà của tôi.
8 Chúa đã làm tôi đầy nhăn nhíu, ấy làm chứng đối nghịch cùng tôi;
 Sự ốm yếu tôi dấy nghịch cùng tôi, cáo kiện tôi tại ngay mặt tôi.
9 Trong cơn thạnh nộ người xé tôi và bắt bớ tôi;
 Người nghiến răng nghịch tôi,
 Kẻ cừu địch tôi trừng ngó tôi,
10 Chúng há miệng nghịch tôi,
 Vả má tôi cách khinh thị;
 Chúng hiệp nhau hãm đánh tôi.
11 Đức Chúa Trời đã phó tôi cho kẻ vô đạo,
 Trao tôi vào tay kẻ gian ác.

12 Tôi xưa bình tịnh, Ngài bèn tàn hại tôi;
 Ngài có nắm cổ tôi, và bể nát tôi,
 Cũng đặt tôi làm tấm bia cho Ngài.
13 Các mũi tên Ngài vây phủ tôi,
 Ngài bắn lưng hông tôi, không thương tiếc,
 Đổ mặt tôi xuống đất.
14 Ngài làm cho tôi bị thương tích nầy trên thương tích kia,
 Xông vào tôi như một kẻ mạnh bạo.
15 Tôi đã may cái bao trên da tôi,
 Tôi hạ mặt tôi xuống bụi đất.
16 Mặt tôi sưng đỏ lên vì cớ khóc,
 Bóng sự chết ở nơi mí mắt tôi;
17 Mặc dầu tại trong tay tôi không có sự hung dữ,
 Và lời cầu nguyện tôi vốn tinh sạch.

18 Ôi đất, chớ lấp huyết ta!
 Ước gì tiếng than kêu tôi không có chỗ ngưng lại!
19 Chánh giờ nầy, Đấng chứng tôi ở trên trời,
 Và Đấng bảo lãnh cho tôi ở tại nơi cao.
20 Các bạn hữu tôi nhạo báng tôi…
 Còn tôi hướng về Đức Chúa Trời mà khóc,
21 Để Ngài phân xử giữa loài người và Đức Chúa Trời,
 Giữa con cái loài người và đồng loại nó!
22 Vì ít số năm còn phải đến.
 Rồi tôi sẽ đi con đường mà tôi chẳng hề trở lại.