11

Máh Cũai Dốq Padâm Cỡt Pứt Chớc

1Ơ cruang Lê-banôn ơi! Cóq mới pớh ngoah toong viang vil yỗn ũih chŏ́ng cat chíq máh aluang sê-da mới. 2Ơ máh nỡm sango ơi! Cóq mới nhiam u‑ỗi, yuaq máh nỡm sê-da khoiq dớm chơ. Máh aluang nêuq o khoiq pứt nheq chơ. Ơ máh nỡm aluang tâng cruang Basan ơi! Cóq anhia nhiam u‑ỗi, yuaq máh aluang tâng sarứng noau khoiq tamư táh nheq. 3Máh cũai sốt cuclỗiq cucling sâng túh arức tâng mứt, cỗ máh chớc alới khoiq pứt nheq chơ. Cóq anhia tamứng sưong cula samín arư; arưih ỡt mpễr pứh crỗng Yôr-dan khoiq noau talốh táh nheq.

Bar Náq Cũai Mantán Cữu

4Yiang Sursĩ, Ncháu cứq, pai neq: “Cóq mới bán tỗp cữu noau dững ễ kiac. 5Máh cũai chỡng tỗp cữu, dốq kiac cữu ki, mŏ alới tỡ bữn roap tôt ntrớu. Alới ca chếq sâiq cữu pai neq: ‘Khễn Yiang Sursĩ! Tỗp hái cỡt sốc bữn!’ Dếh máh cũai mantán cữu ki hỡ la tỡ bữn sâng sarũiq táq cữu.”
6Yiang Sursĩ pai neq: “Cứq tỡ bữn sarũiq táq noâng muoi noaq aléq tâng cốc cutễq nâi. Cứq toâp ễ chiau dũ náq cũai proai yỗn ỡt pưn chớc cũai sốt alới. Máh cũai sốt nâi lứq talốh pupứt nheq cốc cutễq nâi, mŏ cứq tỡ bữn rachuai cũai aléq yỗn vớt tễ chớc ki.”
7Máh cũai chếq chỡng cữu, alới chang cứq yỗn bán cữu ca noau ễ dững kiac. Cứq ĩt yống bar lám ralỡng. Ralỡng muoi cứq amứh la Ŏ́c Sarũiq Táq. Cớp ralỡng bar cứq amứh la Muoi Mứt Muoi Pahỡm. Chơ cứq bán curiaq máh tỗp cữu ki. 8Cứq tỡ rơi chĩuq noâng tễ pái náq cũai mantán cữu ca kêt cứq. Ngkíq, tâng ống muoi casâi sâng cứq táh nheq alới pái náq. 9Chơ, cứq pai chóq tỗp cữu neq: “Cứq tỡ bữn cỡt noâng cũai mantán yỗn anhia. Án ca ễ cuchĩt, ki yỗn án cuchĩt. Án ca noau ễ talốh, ki tíng táh yỗn noau talốh. Chơ tỗp ca noâng khlâiq, yỗn alới manoaq racáiq manoaq.”
10Chơ cứq yống ralỡng ramứh Ŏ́c Sarũiq Táq cớp déh tacoaih, dŏq táq tếc khoiq pứt chơ ŏ́c Yiang Sursĩ khoiq parkhán cớp máh cruang cũai. 11Ngkíq, ŏ́c parkhán ki án táh tâng tangái ki toâp. Máh cũai chếq chỡng ki nhêng chu cứq; alới dáng samoât lứq, la Yiang Sursĩ khoiq pai máh santoiq nâi na cứq. 12Cứq atỡng alới neq: “Khân anhia hữm o, cóq anhia yỗn máh cóng cứq táq. Ma khân anhia tỡ bữn hữm o, ki anhia ĩt chíq cóng cứq la thỗi.”
 Chơ alới ĩt pái chít ŏ́c práq yỗn cóng cứq.
13Yiang Sursĩ ớn cứq neq: “Dững dŏq máh práq nâi tâng Dống Sang Toâr.”
 Ngkíq, cứq dững pái chít ŏ́c práq ki la cóng tễ cứq táq ranáq, chơ cứq dŏq tâng Dống Sang Toâr Yiang Sursĩ.
14Moâm ki cứq déh ralỡng ramứh Muoi Mứt Muoi Pahỡm ễn. Chơ ŏ́c ratoi tỗp Yuda cớp tỗp I-sarel ca muoi mứt muoi pahỡm cỡt ratáh nheq.
15Chơ Yiang Sursĩ atỡng cứq neq: “Sanua, cóq mới táq sĩa ranáq cũai mantán cữu, ma mới cỡt ariang cũai mantán cữu sacũl. 16Yuaq cứq khoiq yỗn muoi noaq cũai mantán cữu nhêng salĩq tỗp cữu cứq; ma án tỡ bữn rachuai ntrớu máh cữu ca cheq cuchĩt pứt. Cớp án tỡ bữn pỡq chuaq cữu khoiq pứt, tỡ la tahâu cữu bớc chũl, tỡ la chứm siem cữu noâng khlâiq. Ma án cha cữu plứm o, cớp pũaiq aloŏh canchop tễ ayững cữu. 17Bap lứq toâq pỡ cũai mantán sacũl ki. Án khoiq táh tỗp cữu cứq. Yúc bac ễ talốh pupứt chớc án. Sễq ngcŏ́ng án cỡt coi, cớp moat án coah atoam cỡt sũt.”

11

1Li-ban ơi, mở rộng cửa cho lửa thiêu sạch vườn bách hương! 2Khóc than đi cây trắc bá ơi! Cây bách hương đã ngã, các cây tốt đẹp bị phá hủy. Than van đi các cây sồi ở Ba-san! Rừng rậm bị đốn ngã rồi. 3Lắng nghe tiếng khóc của kẻ chăn chiên, vì cảnh huy hoàng đã trở nên tiêu điều. Lắng nghe tiếng gào của sư tử tơ, vì sự rực rỡ của đồng bằng Giô-đan đã thành điêu tàn.
4Chúa Hằng Hữu Thượng Đế bảo tôi: "Con đi chăn bầy chiên đã định cho lò sát sinh! 5Người mua chiên rồi đem giết đi, cho rằng mình vô tội. Người đem chiên đi bán nói: Cám ơn Chúa Hằng Hữu, bây giờ tôi giàu có rồi. Trong khi người chăn cũng chẳng xót thương gì đến chiên mình. 6Ta cũng không thương hại dân này nữa" Chúa Hằng Hữu phán: "Vì Ta sẽ để cho chúng rơi vào tay người chăn, vào tay vua chúa của chúng cho đất lành biến ra sa mạc. Ta sẽ không giải cứu chúng đâu."
7Như thế, tôi đi chăn bầy chiên đã ấn định cho lò sát sinh. Tôi dùng hai cây gậy, đặt tên cây này là Thanh lịch, cây kia là Liên hiệp. 8Trong vòng một tháng, tôi loại trừ được ba người chăn độc ác. Nhưng rồi tôi không chịu đựng được họ nữa, và họ cũng chán ghét tôi. 9Tôi bảo: "Tôi không còn là người của các ngươi nữa. Ai chết, cứ chết đi; ai mất, cứ mất đi, số còn lại cứ cắn nuốt nhau đi." 10,11Rồi tôi cầm cây gậy Thanh lịch, bẻ làm đôi, chứng tỏ khế ước tôi kết với họ nay bị hủy. Những người khốn khổ theo tôi nhận biết rằng việc này do Chúa Hằng Hữu. 12Tôi nói: "Nếu anh em vui lòng, xin trả tiền công cho tôi; nếu không thì thôi cũng được." Họ trả cho tôi ba chục đồng bạc. 13Rồi Chúa Hằng Hữu bảo tôi: "Con hãy lấy số bạc ấy, là số bạc chứng định giá cho Ta, mà ném cho thợ gốm." Tôi đem ba mươi đồng bạc ấy, ném cho người thợ gốm trong nhà của Chúa Hằng Hữu.
14Sau đấy, tôi bẻ gãy cây gậy Liên hiệp, cắt đứt tình anh em giữa Giu-đa và Y-sơ-ra-ên.
15Chúa Hằng Hữu bảo tôi: "Con hãy cầm lấy dụng cụ của một người chăn vô lương. 16Vì Ta sẽ dấy lên cho đất này một người chăn không lưu tâm gì đến chiên đang chết, không săn sóc chiên con, không băng bó chiên bị thương, không cho chiên mạnh ăn, nhưng ăn thịt con nào béo tốt và xé cả móng nó ra. 17Khốn cho kẻ chăn vô lương là kẻ bỏ mặc bầy chiên. Nó sẽ bị kiếm đâm tay, chọc thủng mắt phải. Tay nó sẽ bị teo, mắt nó sẽ mù."