8

1“Lúc ấy,” CHÚA phán, “người ta sẽ lấy hài cốt của các vua Giu-đa, hài cốt của các quan nó, hài cốt của các tư tế nó, hài cốt của các tiên tri nó, và hài cốt của dân cư Giê-ru-sa-lem ra khỏi các phần mộ của chúng, 2rồi chúng sẽ bị đem phơi dưới mặt trời, mặt trăng, và tất cả các tinh tú trên trời, là những thứ chúng đã yêu mến, chúng đã phục vụ, chúng đã đi theo, chúng đã cầu vấn, và chúng đã phụng thờ. Hài cốt của chúng sẽ không được gom lại và không được chôn cất, nhưng sẽ như phân trên mặt đất. 3Bấy giờ tất cả những kẻ còn sót lại của dân tộc xấu xa tội lỗi ấy đều ước ao rằng thà chết còn hơn là sống ở những nơi Ta xua đuổi chúng đến,” CHÚA các đạo quân phán vậy.

Xã Hội Băng Hoại

  4“Ngươi hãy nói với chúng: CHÚA phán thế nầy,
  Khi người ta ngã, chẳng lẽ họ không đứng dậy sao?
  Khi người ta đi lạc đường, chẳng lẽ họ không quay trở lại sao?
  5Thế nhưng sao dân nầy đã quay lưng bỏ đi,
  Và Giê-ru-sa-lem cứ miệt mài trong con đường lầm lạc mãi vậy?
  Chúng cứ cố tình bám theo sự dối trá,
  Chúng cứ ngoan cố, chúng không chịu quay về.
  6Ta đã lắng tai và chăm chú để nghe,
  Nhưng chúng chẳng nói thật,
  Không ai hối cải về việc ác của mình,
  Mà nói rằng, ‘Hỡi ôi, tôi đã làm gì vậy?’
  Nhưng ai nấy cứ theo đường riêng của mình,
  Như chiến mã cắm đầu phóng vào trận mạc.
  7Ngay cả loài cò hạc sống ở trên cao mà còn biết mùa nào phải di chuyển,
  Loài bồ câu đất, chim én, và chim nhạn còn biết mùa nào phải làm gì,
  Nhưng dân Ta lại không biết mạng lịnh của CHÚA.
  8Làm sao các ngươi có thể nói được rằng,
  ‘Chúng tôi khôn ngoan, vì luật pháp của CHÚA ở với chúng tôi,’
  Trong khi sự thật là bọn dạy giáo luật đã dùng ngòi bút của chúng bẻ cong lẽ thật,
  Và biến nó thành một điều dối trá?
  9Bọn học thức khôn ngoan ấy sẽ phải xấu hổ thẹn thùng,
  Chúng sẽ phải sợ hãi và sẽ bị tóm cổ lôi đi;
  Này, lời của CHÚA mà chúng còn dám cả gan loại bỏ,
  Thì học thức khôn ngoan của chúng còn có giá trị gì?
  10Vì thế vợ của chúng Ta sẽ ban cho kẻ khác,
  Ruộng vườn của chúng Ta sẽ trao cho những kẻ đến chiếm xứ trong tương lai,
  Vì từ kẻ nhỏ nhất cho đến người lớn nhất,
  Ai nấy đều kiếm lợi một cách không lương thiện,
  Từ các tiên tri cho đến các tư tế,
  Ai cũng đều gian dối mánh mung.
  11Chúng đã băng bó vết thương của dân Ta cách sơ sài cẩu thả,
  Rồi bảo rằng, ‘Bình an! Bình an!’ mà kỳ thật chẳng có bình an chi cả.
  12Chúng đã làm những điều gớm ghiếc;
  Há chúng không biết tự trọng mà hổ thẹn sao?
  Nhưng chúng đã không lấy thế làm nhục;
  Chúng đã không biết đỏ mặt thẹn thùng.
  Vì vậy, chúng sẽ ngã xuống giữa những người ngã xuống,
  Vào thời kỳ Ta đoán phạt chúng trong tương lai.
  Chúng chắc chắn sẽ bị lật đổ,” CHÚA phán.

  13CHÚA phán, “Ta muốn đem chúng ra để giữ chúng lại,
  Nhưng cây nho chẳng còn một trái trên cành,
  Cây vả cũng chẳng còn trái,
  Ngay cả lá của chúng cũng đã héo khô,
  Thật vậy, những gì Ta đã ban cho chúng đều chẳng còn gì cả.”
  14Tại sao chúng ta cứ ngồi yên bất động?
  Hãy tập họp lại;
  Chúng ta hãy vào cố thủ trong các thành kiên cố,
  Thà chúng ta chết chung với nhau trong đó,
  Vì CHÚA, Ðức Chúa Trời của chúng ta, đã quyết tâm tiêu diệt chúng ta;
  Ngài đoán phạt chúng ta như thể chúng ta bị bắt phải uống nước độc,
  Vì chúng ta đã phạm tội chống lại Ngài.
  15Chúng ta mong mỏi bình an, nhưng an lành đâu chẳng thấy;
  Chúng ta trông mong được chữa lành, nhưng chỉ thấy toàn nỗi kinh hoàng.

  16“Ở Ðan người ta đã bắt đầu nghe tiếng thở hổn hển của các ngựa của chúng,
  Khi nghe tiếng các chiến mã của chúng hí, cả xứ đều kinh hoàng run rẩy.
  Chúng đến, thiêu nuốt đất nước và mọi vật trong đó,
  Thiêu nuốt thành trì và tiêu diệt mọi người trong đó.
  17Nầy, Ta thả các rắn độc ra giữa các ngươi,
  Các rắn cực độc mà không kẻ dụ rắn nào có thể kiềm chế chúng được,
  Chúng sẽ cắn các ngươi,” CHÚA phán.

Giê-rê-mi-a Khóc Cho Dân

  18Niềm vui của tôi đã mất,
  Nỗi buồn thảm tràn ngập tâm hồn tôi,
  Lòng tôi sờn ngã.
  19Hãy nghe, tiếng kêu khóc của con gái dân tôi từ xa vọng về,
  “CHÚA có còn ở Si-ôn không?
  Vua của nàng có còn ở với nàng không?”
  “Tại sao các ngươi đã chọc giận Ta bằng những hình tượng,
  Bằng những thần tượng hư ảo của các dân ngoại?”

  20Mùa gặt đã qua, mùa hè đã hết,
  Mà chúng ta vẫn chưa được cứu.
  21Vì nỗi đau của con gái dân tôi nên lòng tôi đau đớn,
  Tôi than thở âu sầu, và nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tôi.
  22Không còn dầu chữa bịnh ở Ghi-lê-át sao?
  Chẳng còn có y sĩ nào ở đó nữa hay sao, mà bịnh của con gái dân tôi vẫn chưa được chữa lành?

8

1Yahweh pơhaih dơ̆ng tui anai, “Ƀơi mông anŭn, khul tơlang ƀing pơtao hăng ƀing khua moa lŏn čar Yudah, hrŏm hăng khul tơlang ƀing khua ngă yang hăng ƀing pô pơala laih anŭn khul tơlang ƀing ană plei pơ plei Yerusalaim arăng či mă pơđuaĭ hĭ mơ̆ng anih pơsat gơñu yơh. 2Arăng ƀu či pơƀut glaĭ ƀôdah dơ̱r glaĭ dơ̆ng ôh, samơ̆ či lui raih hĭ abih tơlang anŭn ƀơi tơnah kar hăng djăh yơh. Tui anŭn, yang hrơi, yang blan laih anŭn khul pơtŭ, jing khul gơnam ƀing mơnuih anŭn hơmâo đuaĭ tui, hơduah tơña hăng kơkuh pơpŭ laih hlâo adih či pơčrang ƀơi khul tơlang anŭn. 3Laih anŭn, bơ kơ ƀing dŏ so̱t, jing ƀing Kâo puh pơđuaĭ hĭ pơ lŏn čar sat ƀai, ƀing gơñu či khăp kơ djai hloh kơ hơdip.” Anŭn yơh jing tơlơi Yahweh Dưi Kơtang pơhiăp pơhaih laih.

Tơlơi Soh Laih Anŭn Tơlơi Pơkơhma̱l

4Yahweh laĭ dơ̆ng tui anai, “Ơ Yirmeyah hơi, pơtă bĕ kơ ƀing ană plei Kâo tui anai, ‘Anai yơh jing tơlơi Yahweh pơhiăp:
  “ ‘Tơdang mơnuih mơnam rơbuh, hiư̆m ngă, ƀing gơñu ƀu tơgŭ đĭ ôh hă?
   Tơdang sa čô mơnuih nao jrôk jơlan, hiư̆m ngă, ñu ƀu wơ̆t glaĭ ôh hă?
  5Tui anŭn, yua hơget ƀing gih, jing ƀing ană plei Kâo, đuaĭ ataih hĭ laih mơ̆ng Kâo lĕ?
   Yua hơget ƀing gih nanao đuaĭ ataih hĭ lĕ, Ơ ƀing Yerusalaim hơi?
  Ƀing gih khăp kơ tơlơi laĭ lui hlâo pơblư̆,
   laih anŭn ƀing gih hơngah ƀu kiăng wơ̆t glaĭ pơ Kâo ôh.
  6Kâo hơmâo hơmư̆ pơñen laih,
   samơ̆ ƀing gih ƀu pơhiăp tơlơi djơ̆ tơpă ôh.
  Ƀu hơmâo hlơi pô ôh kơhma̱l hĭ tơlơi sat ƀai ñu,
   laih anŭn ñu pô ƀu hơmâo ngă soh hơget ôh.
  Rĭm čô đuaĭ tui hăng jơlan ñu pô kiăng,
   jing kar hăng sa drơi aseh đuaĭ tañ nao pơ tơlơi pơblah ƀu thâo kơ tơlơi huĭ hyưt ôh.
  7Wơ̆t tơdah čim sưng amăng adai
   thâo krăn khul bơyan pơkă laih brơi kơ ñu,
  laih anŭn čim pơrơgŏm, čim et hăng čim čet
   thâo krăn hrơi mông gơñu đuaĭ anih.
  Samơ̆ ƀing gih, jing ƀing ană plei Kâo, ƀu thâo krăn ôh
   khul tơlơi hơduah tơña Yahweh.

  8“ ‘Hiư̆m pă ƀing gih dưi laĭ kơ tơlơi ƀing gih jing rơgơi,
   yuakơ ƀing gih hơmâo tơlơi juăt Yahweh,
  tơdang tơlơi pơƀlŏr ƀing čih hră pơplih laih tơlơi juăt Kâo anŭn
   jing hĭ laih tơlơi pơƀlŏr lĕ?
  9Ƀing pơmĭn kơ gơñu pô jing rơgơi či mlâo mlañ hĭ.
   Ƀing gơñu či rŭng răng hăng djơ̆ čơđo̱ng yơh.
  Yuakơ ƀing gơñu hơmâo hơngah hĭ laih boh hiăp Yahweh,
   tui anŭn ƀing gơñu ƀu hơmâo tơlơi rơgơi hơget gĕt ôh.
  10Hơnŭn yơh, Kâo či jao lui hĭ ƀing bơnai gơñu kơ ƀing tuai
   laih anŭn khul đang hơma gơñu kơ ƀing pô hơma phrâo tŭ mă yơh.
  Abih bang mơnuih čơdơ̆ng mơ̆ng ƀing ƀun rin hlŏng truh pơ ƀing pơdrŏng săh,
   abih bang ƀing gơñu gir mă bruă pleč ƀlŏr kiăng kơ hơmâo lu prăk.
  Ƀing pô pơala laih anŭn ƀing khua ngă yang ăt ngă kar kaĭ mơ̆n,
   abih bang le̱ng kơ ngă nanao tơlơi pơblư̆ pơƀlŏr yơh.
  11Ƀing khua anŭn ngă kar hăng nam rơka ană plei Kâo
   kơnơ̆ng jing kar hăng ruă ƀơƀiă đôč.
  Ƀing gơñu laĭ tui anai, “Dŏ bĕ rơnŭk rơno̱m!”
   Samơ̆ ƀu hơmâo tơlơi rơnŭk rơno̱m hơget gĕt ôh.
  12Ƀing gơñu năng mlâo mlañ kơ tơlơi bruă hơƀak drak gơñu anŭn.
   Samơ̆ ƀing gơñu ƀu mlâo mlañ hơget gĕt ôh.
  Sĭt ƀing gơñu ăt kŏn thâo krăn lơi hiư̆m kiăng kơ mriah ƀô̆.
   Tui anŭn, ƀing gơñu či răm rai kar hăng ƀing pơkŏn hơmâo răm rai laih yơh.
  Sĭt ƀing gơñu či rơngiă hĭ yơh tơdang Kâo pơkơhma̱l hĭ ƀing gơñu.
   Anŭn yơh jing tơlơi Yahweh pơhiăp pơhaih laih.’ ”
13Yahweh pơhaih dơ̆ng tui anai,
  “Kâo či mă pơđuaĭ hĭ ƀing gơñu hlo̱m ƀo̱m yơh,
   yuakơ ƀing gơñu jing kar hăng hrĕ kơƀâo ƀu hơmâo boh kơƀâo ôh,
   laih anŭn kar hăng phŭn hra ƀu hơmâo boh hra ôh,
   laih anŭn hla kơyâo anŭn či gliu hĭ yơh.
  Hơget gơnam Kâo hơmâo pha brơi kơ ƀing gơñu laih
   ƀing tuai či mă pơđuaĭ hĭ mơ̆ng ƀing gơñu yơh.”
14Ƀing ană plei laĭ hăng tơdruă tui anai,
  “Yua hơget ƀing ta hlak dŏ tơguan pơ anai lĕ?
   Pơƀut glaĭ tañ bĕ!
  Brơi kơ ƀing ta đuaĭ kơdŏp bĕ pơ khul plei pla kơđông kơjăp
   kiăng kơ răm rai hĭ pơ anŭn!
  Yahweh Ơi Adai ta hơmâo klă̱ kơđi laih kơ ƀing ta kiăng kơ răm rai.
   Sĭt Ñu hơmâo brơi laih kơ ƀing ta ia akăm djai kiăng kơ mơñum,
   yuakơ ƀing ta hơmâo ngă soh pơkơdơ̆ng glaĭ laih hăng Ñu.
  15Ƀing ta čang rơmang kơ tơlơi rơnŭk rơno̱m
   samơ̆ ƀu hơmâo tơlơi hiam klă ôh truh rai.
  Ƀing ta čang rơmang hrơi mông kiăng kơ suaih
   samơ̆ kơnơ̆ng hơmâo tơlơi huĭ bra̱l đôč.
  16Ƀing ta hơmư̆ laih tơlơi sŭh săh mơ̆ng khul aseh ƀing rŏh ayăt
   hlak truh rai mơ̆ng plei Dan.
  Abih bang anih lŏn tơtư̆ tơtơ̆ng
   yuakơ tơlơi mơñi mơ̆ng khul aseh gơñu yơh.
  Ƀing rŏh ayăt hlak rai laih kiăng kơ lun ƀơ̆ng
   anih lŏn anŭn laih anŭn abih bang gơnam amăng anŭn yơh,
   wơ̆t hăng khul plei anŭn laih anŭn abih bang hlơi pô hơdip pơ anŭn yơh.”
17Yahweh pơhaih tui anai,
  “Lăng bĕ, Kâo či mơit khul ala sat amăng ƀing gih,
   jing khul ala tơpơ̆ng ƀing gih ƀu dưi pơhưč ôh,
   laih anŭn gơñu či čŏh ƀing gih yơh.”

Pô Pơala Yirmeyah Kơŭ Kơuăn

18Yirmeyah iâu laĭ tui anai,
  “Tơlơi kơŭ kơuăn kâo jing prŏng biă mă ƀu thâo abih hĭ ôh,
   pran jua kâo ruă tơdu biă mă.
  19Hơmư̆ bĕ kơ tơlơi kwưh rơkâo ƀing ană plei kâo
   mơ̆ng anih lŏn ataih biă mă tui anai:
  ‘Hiư̆m pă Yahweh ƀu dŏ pơ anih Ziôn dơ̆ng tah hă?
   Hiư̆m pă Pơtao ta anŭn ƀu dŏ pơ anih anŭn dơ̆ng tah hă?’ ”
 Yahweh laĭ glaĭ tui anai,
  “Yua hơget ƀing gơñu hơmâo čuih brơi kơ Kâo hil hăng khul rup trah ƀing gơñu kơkuh pơpŭ,
   jing khul rup yang tuai đôč đač gơñu lĕ?”
20Ƀing ană plei laĭ tui anai,
  “Bơyan hơpuă rơgao laih,
   bơyan pha̱ng hơmâo đŭt hĭ laih,
   laih anŭn Yahweh ƀu pơklaih hĭ ƀing ta ôh.”
21Kâo, Yirmeyah laĭ dơ̆ng tui anai,
  “Yuakơ ƀing ană plei kâo tŭ ruă nuă, pran jua kâo ăt tŭ ruă nuă mơ̆n.
   Kâo kơŭ kơuăn laih anŭn tơlơi huĭ bra̱l mă hĭ kâo.
  22Hiư̆m ngă, ƀu hơmâo ia jrao amăng anih Gilead ôh hă?
   Ƀu hơmâo pô pơjrao pơ anih anŭn ôh hă?
  Tui anŭn, yua hơget tơlơi ruă rơka ƀing ană plei kâo
   ƀu suaih hĭ ôh lĕ?