25

亞伯拉罕的其他後代

(代上1.32-33)

1亞伯拉罕再娶了一個妻子,名叫基土拉 2她為他生了心蘭約珊米但米甸伊施巴書亞 3約珊生了示巴底但底但的子孫是亞書利族、利都是族和利烏米族。 4米甸的兒子是以法以弗哈諾亞比大以勒大。這些都是基土拉的子孫。 5亞伯拉罕把他一切所有的都給了以撒 6至於亞伯拉罕妾的兒子,亞伯拉罕趁着自己還活着的時候把財物分給他們,打發他們離開他的兒子以撒,往東方去,直到東方之地。

亞伯拉罕的死和安葬

7這是亞伯拉罕一生的年日,他活了一百七十五年。 8亞伯拉罕壽高年邁,安享天年,息勞而終,歸到他祖先 那裏。 9他兩個兒子以撒以實瑪利把他安葬在麥比拉洞裏。這洞在幔利的對面、瑣轄的兒子以弗崙的田中, 10就是亞伯拉罕人買的那塊田。亞伯拉罕和他妻子撒拉都葬在那裏。 11亞伯拉罕死了以後,上帝賜福給他的兒子以撒以撒住在庇耳‧拉海‧萊附近。

以實瑪利的後代

(代上1.28-31)

12這是撒拉的婢女、埃及夏甲亞伯拉罕生的兒子以實瑪利的後代。 13以實瑪利兒子們的名字,按着他們後代的名字如下:以實瑪利的長子尼拜約,又有基達亞德別米比衫 14米施瑪度瑪瑪撒 15哈大提瑪伊突拿非施基底瑪 16這些都是以實瑪利的兒子們。他們的村莊和營寨按着他們命名;他們作了十二族的族長。 17以實瑪利一生的歲數是一百三十七歲,斷氣而死,歸到他祖先那裏。 18他的子孫住在哈腓拉,直到埃及東邊的書珥,向着亞述,在他眾弟兄的對面安頓下來

以掃和雅各的出生

19這是亞伯拉罕的兒子以撒的後代。亞伯拉罕以撒 20以撒四十歲時娶利百加為妻。利百加巴旦‧亞蘭地的亞蘭彼土利的女兒,是亞蘭拉班的妹妹。 21以撒因他妻子不生育,就為她祈求耶和華。耶和華應允他的祈求,他的妻子利百加就懷了孕。 22胎兒們在她腹中彼此相爭,她就說:「若是如此,我為甚麼會這樣呢?」她就去求問耶和華。 23耶和華對她說:
  兩國在你腹中;
  兩族要從你身上分立。
  這族必強於那族;
  將來大的要服侍小的。
24到了生產的日期,看哪,腹中是對雙胞胎。 25先出生的身體帶紅,渾身有毛,好像皮衣;他們就給他起名叫以掃 26隨後,以掃的弟弟也出生,他的手抓住以掃的腳跟,因此給他起名叫雅各。兩個兒子出生時,以撒六十歲。

以掃出賣長子的名分

27兩個孩子漸漸長大,以掃善於打獵,常在田野;雅各為人安靜,常住在帳棚裏。 28以撒以掃,因為常吃他的野味;利百加卻愛雅各
29有一天,雅各熬了湯,以掃從田野回來,疲憊不堪。 30以掃雅各說:「我累死了,請你讓我吃這紅的,這紅的湯吧!」因此以掃又叫以東 31雅各說:「你今日把長子的名分賣給我吧。」 32以掃說:「看哪,我快要死了,這長子的名分對我有甚麼用呢?」 33雅各說:「你今日對我起誓吧。」以掃就向他起誓,把長子的名分賣給了雅各 34於是雅各把餅和豆湯給了以掃以掃吃喝以後,起來走了。這樣,以掃輕看他長子的名分。

25

Gia đình của Áp-ra-ham

1Áp-ra-ham lại cưới vợ và kết hôn với Kê-tu-ra. 2Bà sinh ra Xim-ran, Giốc-san, Mê-đan, Mi-đi-an, Ích-bát, và Su-a. 3Giốc-san sinh ra Sê-ba và Đê-đan. Dòng dõi của Đê-đan là các dân A-xy-ri, Lê-úc, và Lê-um. 4Các con của Mi-đi-an là Ê-pha, Ê-phe, Ha-nốc, A-bi-đa, và Ên-đa-a. Tất cả những người đó là dòng dõi của Kê-tu-ra. 5Áp-ra-ham để lại tất cả tài sản của mình cho Y-sác. 6Tuy nhiên trước khi qua đời, Áp-ra-ham có chia ít tài sản cho các con của các bà vợ khác rồi cho họ đi qua cư ngụ vùng phía đông, xa khỏi Y-sác.
7Áp-ra-ham hưởng thọ 175 tuổi. 8Ông trút hơi thở cuối cùng và qua đời khi cao tuổi, sau khi sống một cuộc đời mãn nguyện. 9Các con trai ông là Y-sác và Ích-ma-ên chôn cất ông trong hang Mặc-bê-la trong ruộng của Ép-rôn nằm về phía đông Mam-rê. (Ép-rôn là con của Xô-ha, người Hê-tít.) 10Áp-ra-ham được chôn cất chung chỗ với Sa-ra, trong cùng thửa ruộng mà ông đã mua từ người Hê-tít. 11Sau khi Áp-ra-ham qua đời, Thượng Đế ban phước cho con ông là Y-sác. Lúc ấy Y-sác đang sống ở Bê-e La-chai-roi.
12Sau đây là gia phổ của Ích-ma-ên, con của Áp-ra-ham và Ha-ga (người Ai-Cập, nữ nô lệ của Sa-ra). 13Tên của các con Ích-ma-ên theo thứ tự sinh ra như sau: Nê-bai-ốt là con trưởng nam, rồi đến Kê-đa, Át-bê-ên, Míp-sam, 14Mích-ma, Đu-ma, Ma-xa, 15Ha-đát, Thê-ma, Giê-tua, Na-phích và Kê-đê-ma. 16Đó là mười hai con trai của Ích-ma-ên và là trưởng tộc. Gia tộc của mỗi người con đều có nơi định cư và địa điểm đóng trại riêng. 17Ích-ma-ên hưởng thọ một trăm ba mươi bảy tuổi khi trút hơi thở cuối cùng. Ông qua đời và được mai táng. 18Dòng dõi của người sống trong vùng từ Ha-vi-la cho đến Su-rơ về phía đông Ai-cập kéo dài đến xứ A-xy-ri. Họ thường định cư gần các anh em mình.

Gia đình Y-sác

19Sau đây là dòng dõi Y-sác. Áp-ra-ham sinh một con trai tên Y-sác. 20Khi Y-sác được 40 tuổi thì kết hôn với Rê-be-ca, người miền Tây Bắc Mê-sô-bô-ta-mi. Nàng là con gái Bê-thu-ên, người A-ram, và là em của La-ban, cũng người A-ram. 21Vợ của Y-sác không có con nên ông khẩn nguyện cùng CHÚA. Ngài nghe lời khẩn xin của ông, nên Rê-be-ca thụ thai.
22Khi Rê-be-ca đang mang thai, hai đứa bé trong bụng tranh giành nhau. Nàng hỏi, “Tại sao chuyện nầy lại xảy ra cho tôi?” Nàng cầu nguyện cùng CHÚA thì nhận được lời đáp của Ngài. 23CHÚA cho nàng biết,
  “Hai quốc gia ở trong bụng con,
   hai đám dân sẽ do con mà ra.
  Một dân sẽ mạnh hơn dân kia,
   đứa anh sẽ làm tôi cho đứa em.”
24Đến kỳ Rê-be-ca đẻ sinh đôi. 25Đứa đầu tiên lọt lòng có màu da đỏ. Vì đa nó màu đỏ hung hung cho nên được đặt tên là Ê-sau. 26Khi đứa thứ nhì sinh ra thì nó nắm gót chân Ê-sau, nên được đặt tên là Gia-cốp. Lúc hai đứa bé sinh ra, Y-sác đã được 60 tuổi.
27Lớn lên, Ê-sau trở thành tay thợ săn giỏi, thích ở ngoài đồng. Còn Gia-cốp thì trầm lặng hơn, chỉ hay quanh quẩn bên lều trại. 28Y-sác yêu Ê-sau vì anh hay mang thịt rừng về. Nhưng Rê-be-ca lại yêu Gia-cốp hơn.
29Một hôm Gia-cốp đang nấu một món canh. Ê-sau đi săn từ đồng về đói bụng. 30Ê-sau hỏi Gia-cốp, “Cho anh ăn ít canh đỏ đó đi vì anh đang đói lả.” (Vì thế mà người ta gọi Ê-sau là Ê-đôm.)
31Nhưng Gia-cốp bảo, “Anh hãy bán quyền trưởng nam của anh cho tôi đi!”
32Ê-sau đáp, “Anh sắp chết đói đây rồi. Anh mà chết thì quyền trưởng nam cũng vô dụng thôi.”
33Nhưng Gia-cốp bảo, “Anh phải hứa anh sẽ trao quyền tài sản cho tôi trước đã.” Vì thế Ê-sau hứa với Gia-cốp và trao quyền trưởng nam Gia-cốp. 34Rồi Gia-cốp cho Ê-sau ăn bánh mì và canh đậu. Ăn uống xong, ông ra đi. Ê-sau coi thường quyền trưởng nam của mình.