19

Tơlơi Soh Sat Plei Pơnăng Sedôm

1Tơdang dua čô ling jang anŭn nao truh pơ plei Sedôm klăm anŭn, Lot hlak dŏ be̱r ƀơi amăng ja̱ng plei. Tơdang ñu ƀuh ƀing ling jang anŭn, ñu tơgŭ nao čơkă ƀing gơ̆ laih anŭn bon kơkuh ƀô̆ ñu sŏ̱ lŏn ƀơi anăp ƀing gơ̆, 2hăng laĭ, “Ơ ƀing khua hơi, rơkâo ƀing ih wĕh mŭt nao pơ sang kâo bĕ tui anŭn kâo či djru ƀing ih. Ƀing ih dưi rao tơkai hăng pơdơi mlam pơ anŭn. Mơguah ưm pơgi, ƀing ih dưi tơgŭ laih anŭn nao ƀơi jơlan ƀing ih dơ̆ng.” Samơ̆ ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Ơ ơh, ƀing gơmơi či pĭt mlam ƀơi anih suĕk plei anai.”
3Samơ̆ Lot ăt dŏ pơtrŭt ƀing gơ̆ laih anŭn hơnăl tuč ƀing gơ̆ tŭ ư nao pơ sang Lot yơh. Lot pơkra gơnam ƀơ̆ng huă kơ ƀing gơ̆, ŏm pơkra ƀañ tơpŭng ƀu hơmâo tơpơi. Giŏng kơ pơkra, ƀing gơñu ƀơ̆ng huă yơh.
4Hlâo kơ ƀing gơñu nao pĭt, abih bang ƀing đah rơkơi mơ̆ng rĭm anih amăng plei Sedôm, hlak ai laih anŭn tha, dŏ jum dar sang Lot. 5Ƀing gơñu ur nao kơ Lot, “Pơpă ƀing tuai đah rơkơi jing ƀing rai pơ sang ih mơmŏt anai lĕ? Ba rai ƀing gơñu pơ ƀing gơmơi bĕ, tui anŭn ƀing gơmơi dưi đih hrŏm hăng ƀing gơñu.”
6Lot tơbiă nao gah rơngiao kiăng kơ bưp ƀing gơñu laih anŭn krư̆ hĭ bah amăng gah rŏng ñu, 7hăng laĭ, “Ƀu djơ̆ ôh, Ơ ƀing gơyut kâo ăh. Anăm ngă kơ tơlơi sat ƀai anai ôh. 8Anai nê, kâo hơmâo dua čô ană đah kơmơi jing ƀing aka dŏ hrŏm hăng đah rơkơi ôh. Brơi kâo ba ƀing gơñu tơbiă kơ ƀing gih bĕ laih anŭn ƀing gih či ngă kơ ƀing gơñu hăng tơlơi ƀing gih kiăng. Samơ̆ anăm ngă hơget ôh kơ ƀing mơnuih anai, yuakơ ƀing gơñu hơmâo rai dŏ laih gah yŭ kơ tơlơi wai lăng sang anŏ kâo.” 9Samơ̆ ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Wĕh đuaĭ bĕ mơ̆ng anai!” Laih anŭn ƀing gơñu laĭ hăng tơdruă gơñu, “Mơnuih anai rai pơ anai kar hăng sa čô tuai đôč laih anŭn ră anai ñu kiăng jing pô phat kơđi kơ ƀing ta!” Giŏng anŭn, ƀing gơñu laĭ kơ Lot, “Ƀing gơmơi či ngă brơi kơ ih răm hloh kơ ƀing gơñu yơh!” Tui anŭn, ƀing gơñu tơlư̆ hĭ Lot laih anŭn blŭng nao kiăng kơ pơrai hĭ bah amăng. 10Samơ̆ ƀing tuai gah lăm sang yơr tơbiă tơngan hăng dui Lot mŭt hĭ amăng sang laih anŭn krư̆ hĭ bah amăng. 11Giŏng anŭn, ƀing gơñu pơbum hĭ mơta abih bang ƀing mơnuih ƀơi gah rơngiao kơ bah amăng anŭn, čơdơ̆ng mơ̆ng ƀing hlak ai truh kơ ƀing tha, yuakơ anŭn yơh ƀing gơñu ƀu dưi hơduah ƀuh bah amăng ôh wơ̆t tơdah ƀing gơñu gir biă mă.

Lot Tơbiă Mơ̆ng Sedôm

12Dua čô tuai anŭn laĭ kơ Lot, “Ih hơmâo mơ̆ ƀing hlơi pơ anai jing ƀing ană đah rơkơi đah kơmơi ih, ƀing han ih ƀôdah hlơi kơnung djuai ih dơ̆ng amăng plei anai jing ƀing lŏm kơ ih? Ba đuaĭ hĭ ƀing gơñu mơ̆ng anai bĕ, 13yuakơ ƀing gơmơi či pơrai hĭ plei anai yơh. Tơlơi phŏng kơđi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing mơnuih anai jing prŏng biă mă kơ Yahweh, tui anŭn yơh Ñu hơmâo pơkiaŏ rai laih ƀing gơmơi kiăng pơrai hĭ plei anai.”
14Tui anŭn, Lot tơbiă nao pơhiăp hăng ƀing han ñu, jing ƀing hơmâo djă̱ kong laih hăng ană ñu. Ñu laĭ, “Jač amač đuaĭ tơbiă mơ̆ng anih anai bĕ, yuakơ Yahweh jĕ či pơrai hĭ plei anai laih!” Samơ̆ ƀing han Lot pơmĭn ñu kơnơ̆ng pơhiăp ngor đôč.
15Tơdang mơguah hlak rai, ƀing ling jang anŭn pơtrŭt Lot tui anai, “Tañ bĕ! Mă bơnai ih laih anŭn dua čô ană đah kơmơi ih anai hăng đuaĭ ƀĕ, huĭdah ih či răm rai tui yơh tơdang plei anai răm rai.” 16Tơdang Lot dŏ kơ̆ng kư, ƀing ling jang anai djă̱ tơngan ñu, tơngan bơnai ñu laih anŭn tơngan ƀing ană đah kơmơi ñu dui tơbiă hĭ ƀing gơñu rơnŭk rơnua mơ̆ng plei anai, yuakơ Yahweh pap kơ ƀing gơñu.
17Ƀơi mông dua ling jang anŭn ba ƀing gơ̆ tơbiă đuaĭ, sa čô amăng ling jang laĭ, “Đuaĭ kơdŏp tañ bĕ mơ̆ng anai! Anăm lăng glaĭ ôh laih anŭn anăm dŏ dơ̆ng ƀơi pă ôh amăng dơnung anai! Đuaĭ kơdŏp pơ khul čư̆ adih bĕ huĭdah ih či răm rai hĭ yơh!”
18Samơ̆ Lot laĭ hăng gơ̆, “Rơkâo pap mơñai, ƀu djơ̆ ôh, Ơ khua kâo hơi! 19Ih hơmâo pơrơđah tơlơi hiam kơ kâo hăng pap brơi kơ tơlơi hơdip kâo. Samơ̆ kâo ƀu dưi đuaĭ kơdŏp pơ khul čư̆ ôh yuakơ gơñu ataih đơi laih anŭn kâo či răm rai yơh hlâo kơ kâo truh pơ anŭn. 20Pơ adih hơmâo sa boh plei jĕ kiăng kơ đuaĭ nao laih anŭn plei anai jing anet. Brơi kâo đuaĭ kơdŏp pơ anŭn bĕ! Plei anŭn jing kơnơ̆ng plei anet đôč. Tui anŭn, tơlơi hơdip kâo či tơklaih hĭ yơh.”
21Ling jang anŭn pơhiăp hăng gơ̆, “Sĭt yơh, Kâo či ngă tui tơlơi rơkâo anai mơ̆n; Kâo ƀu či pơrai hĭ ôh plei ih laĭ anŭn. 22Samơ̆ đuaĭ kơdŏp nao pơ anŭn tañ bĕ, yuakơ Kâo ƀu dưi ngă hơget ôh tơl ih mŭt laih amăng plei anet anŭn.” (Anŭn yơh jing tơhơnal tơlơi arăng iâu kơ plei anŭn Zôar, yuakơ Lot iâu plei anŭn jing plei anet).

Tơlơi Răm Rai Plei Sedôm Laih Anŭn Plei Gomôrrah

23Tơdang Lot truh laih pơ Zôar, yang hrơi hlak ƀlĕ rai gah ngŏ̱ kơ lŏn tơnah. 24Giŏng anŭn, Yahweh pơhơjan trŭn apui kơsum ƀơi plei Sedôm laih anŭn Gomôrrah; apui kơsum anŭn rai mơ̆ng Yahweh pơ khul tal adai adih yơh. 25Tui anŭn yơh, ñu hơmâo pơrai hĭ hơdôm plei anŭn hăng abih bang dơnung pơ anŭn, wơ̆t hăng abih bang ƀing hơdip amăng hơdôm plei anŭn laih anŭn añăm tăm čăt amăng dơnung anŭn mơ̆n. 26Samơ̆ bơnai Lot đuaĭ tui gah rŏng Lot laih anŭn tơdang ñu lăng glaĭ, ñu jing hĭ sa ƀĕ tơpơ̆ng hra.
27Mơguah ưm amăng hrơi tŏ tui, Abraham tơbiă hăng nao pơ anih ñu hơmâo dŏ dơ̆ng laih ƀơi anăp Yahweh. 28Ñu lăng trŭn nao pơ plei Sedôm laih anŭn Gomôrrah; ñu ăt lăng nao abih bang anih amăng dơnung anŭn laih anŭn ñu ƀuh asăp apui kơhŭl đĭ mơ̆ng anih lŏn anŭn kar hăng asăp apui kơsum prŏng biă mă.
29Tui anŭn, tơdang Ơi Adai pơrai hĭ hơdôm plei amăng dơnung anŭn, Ñu ƀu wơr ôh kơ Abraham, laih anŭn Ñu ba tơbiă hĭ Lot mơ̆ng tơlơi răm rai anŭn hơmâo pơrai hĭ laih hơdôm plei jing anih Lot hơmâo hơdip laih hlâo kơ anŭn.

Tơlơi Čơdơ̆ng Phŭn Ƀing Môab Laih Anŭn Ƀing Ammôn

30Tơdơi kơ anŭn, Lot hăng dua čô ană đah kơmơi ñu đuaĭ mơ̆ng plei Zôar laih anŭn dŏ amăng khul čư̆, yuakơ ñu huĭ tơdah dŏ amăng plei Zôar. Ñu hăng ƀing ană đah kơmơi ñu dŏ hơdip ƀơi sa boh pa̱r čư̆. 31Hơmâo sa hrơi amai ñu pơhiăp hăng adơi ñu, “Ama ƀing ta tha laih, laih anŭn ƀu hơmâo ôh đah rơkơi jum dar anai kiăng kơ dŏ hrŏm hăng ƀing ta kar hăng tơlơi phiăn amăng abih bang mơnuih ƀơi lŏn tơnah anai. 32Bĕ ta ngă brơi kơ ama ta măt tơpai giŏng anŭn nao đih hrŏm hăng ñu kiăng kơ ƀing ta dưi djă̱ pioh kơnung djuai ama ta.” 33Mlam anŭn ƀing gơñu ngă brơi kơ ama gơñu mơñum tơpai laih anŭn pô amai nao đih hrŏm hăng gơ̆. Ama ñu ƀu thâo ôh hơbĭn ană kơčoa ñu nao đih hrŏm laih anŭn tơgŭ đuaĭ.
34Ƀơi hrơi tŏ tui pô amai laĭ kơ adơi ñu, “Mơmŏt tơ̆m brơi kâo đih hrŏm laih hăng ama. Bĕ ƀing ta ngă brơi kơ ñu mơñum măt dơ̆ng mơmŏt anai, laih anŭn ih nao đih hrŏm hăng ñu; tui anŭn yơh ƀing ta dưi djă̱ pioh kơnung djuai ta mơ̆ng ama ta.” 35Tui anŭn, ƀing gơñu ăt ngă brơi kơ ama gơñu mơñum măt amăng mlam anŭn, laih anŭn pô đah kơmơi tơluč nao đih hrŏm hăng gơ̆. Tal anai dơ̆ng ama ñu ƀu thâo ôh hơbĭn ană tơluč ñu rai đih hrŏm laih anŭn tơgŭ đuaĭ hĭ.
36Tui anŭn, ƀing ană đah kơmơi Lot pi kian mơ̆ng ama gơñu pô. 37Pô amai hơmâo sa čô ană đah rơkơi laih anŭn ñu pơanăn gơ̆ Môab; ñu yơh jing ama kơ kơnung djuai Môab tă anai. 38Pô adơi ăt hơmâo sa čô ană đah rơkơi mơ̆n laih anŭn ñu pơanăn gơ̆ Ben-Ammi; ñu yơh jing hĭ ama kơ kơnung djuai Ammôn tă anai.

19

Sự Băng Hoại của Sô-đôm

1 Hai thiên sứ đến Sô-đôm vào khoảng chiều tối, lúc ấy Lót đang ngồi ở cổng Thành Sô-đôm. Khi Lót thấy họ, ông đứng dậy tiến ra nghênh đón họ và sấp mặt xuống đất trước mặt họ. 2 Ông nói, “Thưa các ngài, mời các ngài đến nhà tôi để qua đêm và rửa chân; rồi ngày mai các ngài có thể dậy sớm, tiếp tục cuộc hành trình.” Họ đáp, “Không. Chúng tôi sẽ nghỉ đêm ở khu công cộng.”
3 Nhưng ông tha thiết nài nỉ họ đến nỗi họ bằng lòng đổi ý và đến nghỉ đêm ở nhà ông. Ông dọn tiệc đãi họ. Ông nướng bánh không men đãi họ, và họ đã dùng bữa. 4 Nhưng trước khi họ đặt lưng xuống nằm nghỉ, những người nam trong thành, tức những người nam ở Sô-đôm, cả già lẫn trẻ, mọi người ở khắp nơi trong thành, kéo đến bao vây nhà ông. 5 Họ gọi Lót ra và nói với ông, “Mấy người đàn ông vừa đến nhà ông tối nay đâu? Hãy đem họ ra đây cho chúng tôi, để chúng tôi biết họ.”
6 Lót đi ra gặp họ; ông khóa chặt cửa lại sau lưng, 7 rồi nói, “Thưa anh em, tôi năn nỉ anh em, xin anh em đừng làm chuyện ác đức đó. 8 Nầy, tôi có hai con gái vẫn còn trinh; để tôi đem chúng ra cho anh em; anh em muốn làm gì với chúng thì làm; chỉ xin anh em đừng làm gì đối với hai vị khách nầy, vì họ đã đến nương náu dưới mái nhà tôi.”
9 Nhưng chúng đáp, “Tránh qua một bên.” Rồi chúng nói, “Tên nầy là kiều dân đến đây sinh sống, mà bây giờ lại lên giọng dạy đời sao! Chúng tôi sẽ đối xử với ông tệ hơn hai người lạ kia cho biết.” Nói xong chúng xông đến, xô Lót qua một bên, tiến gần đến cửa, định phá cửa xông vào. 10 Nhưng hai vị khách từ trong nhà đưa tay ra kéo Lót vào nhà, rồi đóng cửa lại. 11 Ðoạn hai vị ấy đánh phạt bọn đàn ông ở trước cửa nhà, khiến cả nhỏ lẫn lớn đều bị mù, đến nỗi chúng không thể tìm được cửa.

Sô-đôm và Gô-mô-ra Bị Tiêu Diệt

12 Hai vị khách nói với Lót, “Ngươi còn ai ở đây không? Con rể, con trai, con gái, hay bất cứ người nào thuộc về ngươi trong thành nầy, hãy đem họ ra khỏi thành ngay, 13 vì chúng ta sắp hủy diệt thành nầy, bởi tiếng kêu gào nghịch lại dân thành nầy quá lớn trước mặt CHÚA, và CHÚA đã sai chúng ta đến đây để hủy diệt nó.”
14 Vậy Lót ra đi và báo cho các con rể tương lai của ông, tức những người sắp cưới các con gái ông, “Hãy đứng dậy và ra khỏi nơi nầy, vì CHÚA sắp hủy diệt thành.” Nhưng các con rể tương lai của ông cho rằng ông nói đùa.
15 Khi bình minh ló dạng, các thiên sứ thúc giục Lót, “Hãy thức dậy, đem vợ ngươi và hai con gái ngươi ra khỏi đây mau, kẻo các ngươi sẽ bị tiêu diệt lây khi thành bị đoán phạt.”
16 Nhưng ông cứ lần lữa, nên hai vị ấy phải nắm tay ông, tay vợ ông, và tay hai con gái ông –vì CHÚA muốn bày tỏ lòng thương xót đối với ông– mà đem họ ra, và để họ bên ngoài thành. 17 Khi hai vị ấy đã đem họ ra bên ngoài thành rồi, một vị bảo, “Hãy chạy trốn để cứu mạng. Ðừng quay lại nhìn, hoặc dừng lại nơi nào trong đồng bằng, nhưng hãy mau chạy trốn lên núi, kẻo các người sẽ bị thiêu rụi.”
18 Nhưng Lót đáp, “Ôi, thưa ngài, không được đâu. 19 Nầy, tôi tớ ngài đã được ơn trước mặt ngài, và ngài đã bày tỏ lòng thương xót lớn lao cứu mạng tôi, nhưng tôi sợ tôi sẽ chạy trốn lên núi không kịp; tai họa thế nào cũng sẽ đuổi kịp tôi, và tôi sẽ bị chết mất. 20 Nầy, có thành kia cũng tương đối gần, tôi có thể chạy đến đó trú ẩn kịp; hơn nữa thành đó cũng chỉ là một thành nhỏ. Xin cho tôi chạy đến đó trú ẩn để bảo tồn mạng sống, vì đó chỉ là một thành nhỏ, phải không?”
21 Vị ấy đáp với ông, “Thôi được, ta ban cho ngươi thêm ân huệ đó. Ta sẽ không hủy diệt thành ngươi nói đâu. 22 Hãy mau mau chạy đến đó trú ẩn ngay, vì ta sẽ không làm chi được cho đến khi ngươi vào thành ấy.” Vì vậy thành ấy được gọi là Xô-a. 23 Khi mặt trời mọc lên khỏi mặt đất thì Lót đã vào trong Thành Xô-a.
24 Bấy giờ CHÚA trút đổ mưa diêm sinh và lửa từ trời, nơi CHÚA ngự, xuống trên Sô-đôm và Gô-mô-ra. 25 Ngài hủy diệt các thành ấy, luôn cả vùng đồng bằng, với tất cả dân chúng trong các thành ấy, và mọi thứ cây cỏ mọc trên mặt đất. 26 Nhưng vợ của Lót, chạy sau lưng ông, quay nhìn lại đằng sau, và bà đã bị biến thành một tượng muối.
27 Sáng sớm hôm sau Áp-ra-ham đến nơi ông đã đứng trước mặt CHÚA 28 và ngước mắt nhìn xuống hướng Sô-đôm và Gô-mô-ra, cùng tất cả miền đồng bằng ở đó; và kìa, ông thấy khói trong xứ bốc lên nghi ngút như khói của một lò lửa.
29 Như vậy Ðức Chúa Trời đã hủy diệt các thành trong vùng đồng bằng, nhưng Ðức Chúa Trời đã nhớ lại Áp-ra-ham và đã giải cứu Lót ra khỏi cảnh bị hủy diệt, khi Ngài hủy diệt các thành nơi Lót cư ngụ.

Nguồn Gốc Dân Mô-áp và Dân Am-môn

30 Bấy giờ Lót và hai con gái ông đã ra khỏi Thành Xô-a và lên trên núi để ở, vì ông sợ nên không dám ở trong Thành Xô-a nữa. Ông sống trong một cái hang với hai con gái ông. 31 Một ngày kia, cô chị nói với cô em, “Cha chúng ta đã già, trong xứ bây giờ không còn người đàn ông nào đến lập gia đình với chúng ta theo như thói thường trong thiên hạ. 32 Hãy đến, chúng ta hãy phục rượu cho cha chúng ta say, rồi thay phiên ăn nằm với cha, để lưu truyền dòng giống của cha chúng ta.” 33 Vậy tối hôm đó họ phục rượu cho cha họ say, rồi cô chị đến nằm với cha nàng, mà ông không hề hay biết khi nào cô đã đến nằm và lúc nào cô đã trỗi dậy. 34 Ngày hôm sau, cô chị nói với cô em, “Nầy, khi hôm chị đã ăn nằm với cha; tối nay chúng ta cũng hãy phục rượu cho cha, rồi em hãy vào và nằm với cha, để chúng ta có thể lưu truyền dòng giống cho cha.” 35 Vậy tối hôm đó, họ cũng phục rượu cho cha họ say, rồi cô em trỗi dậy, đến nằm với cha nàng, mà ông không hề hay biết khi nào cô đã đến nằm và lúc nào cô đã trỗi dậy. 36 Như vậy hai cô con gái của Lót đã có thai với ông. 37 Cô chị sinh được một con trai và đặt tên là Mô-áp. Ðó là tổ phụ của dân Mô-áp cho đến ngày nay. 38 Cô em cũng sinh được một con trai và đặt tên là Ben Am-mi. Ðó là tổ phụ của dân Am-môn cho đến ngày nay.