102

Trong cơn hoạn nạn tác giả cầu xin Chúa đoái đến mình

Bài cầu nguyện của kẻ nan khổ, khi bị cực lòng, bèn bày nỗi buồn thảm mình ra trước mặt Đức Giê-hô-va
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nghe lời cầu nguyện tôi,
 Nguyện tiếng tôi thấu đến Ngài.
2 Trong ngày gian truân, xin chớ giấu mặt Ngài cùng tôi;
 Xin hãy nghiêng tai qua nghe tôi;
 Trong ngày tôi kêu cầu, xin mau mau đáp lại tôi.
3 Vì các ngày tôi tan như khói,
 Xương cốt tôi cháy đốt như than lửa.
4 Lòng tôi bị đánh đập, khô héo như cỏ,
 Vì tôi quên ăn.
5 Vì cớ tiếng than siết của tôi,
 Xương cốt tôi sát vào thịt tôi.
6 Tôi trở giống như con chàng bè nơi rừng vắng,
 Khác nào chim mèo ở chốn bỏ hoang.
7 Tôi thao thức, tôi giống như
 Chim sẻ hiu quạnh trên mái nhà.
8 Hằng ngày kẻ thù nghịch sỉ nhục tôi;
 Kẻ nổi giận hoảng tôi rủa sả tôi.
9 Nhân vì sự nóng nả và cơn thạnh nộ của Chúa,
 Tôi đã ăn bụi tro khác nào ăn bánh,
10 Và lấy giọt lệ pha lộn đồ uống tôi;
 Vì Chúa có nâng tôi lên cao, rồi quăng tôi xuống thấp.
11 Các ngày tôi như bóng ngã dài ra,
 Tôi khô héo khác nào cỏ.

12 Nhưng, Đức Giê-hô-va ơi, Ngài hằng có mãi mãi,
 Kỷ niệm Ngài lưu từ đời nầy sang đời kia.
13 Chúa sẽ chỗi dậy lấy lòng thương xót Si-ôn;
 Nầy là kỳ làm ơn cho Si-ôn,
 Vì thì giờ định đã đến rồi.
14 Các tôi tớ Chúa yêu chuộng đá Si-ôn,
 Và có lòng thương xót bụi đất nó.
15 Bấy giờ muôn dân sẽ sợ danh Đức Giê-hô-va,
 Và hết thảy vua thế gian sẽ sợ sự vinh hiển Ngài.
16 Khi Đức Giê-hô-va lập lại Si-ôn,
 Thì Ngài sẽ hiện ra trong sự vinh hiển Ngài.
17 Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của kẻ khốn cùng,
 Chẳng khinh dể lời nài xin của họ.
18 Điều đó sẽ ghi để cho đời tương lai,
 Một dân sự được dựng nên về sau sẽ ngợi khen Đức Giê-hô-va;
19 Vì từ nơi thánh cao Ngài đã ngó xuống,
 Từ trên trời Ngài xem xét thế gian,
20 Đặng nghe tiếng rên siết của kẻ bị tù,
 Và giải phóng cho người bị định phải chết;
21 Hầu cho người ta truyền ra danh Đức Giê-hô-va trong Si-ôn,
 Và ngợi khen Ngài tại Giê-ru-sa-lem,
22 Trong lúc muôn dân nhóm lại
 Với các nước, đặng hầu việc Đức Giê-hô-va.
23 Ngài đã làm sức lực tôi ra yếu giữa đường,
 Khiến các ngày tôi ra vắn.
24 Tôi tâu rằng: Đức Chúa Trời tôi ôi! các năm Chúa còn đến muôn đời,
 Xin chớ cất lấy tôi giữa chừng số các ngày tôi.
25 Thuở xưa Chúa lập nền trái đất,
 Các từng trời là công việc của tay Chúa.
26 Trời đất sẽ bị hư hoại, song Chúa hằng còn;
 Trời đất sẽ cũ mòn hết như áo xống;
 Chúa sẽ đổi trời đất như cái áo, và nó bị biến thay;
27 Song Chúa không hề biến cải,
 Các năm Chúa không hề cùng.
28 Con cháu tôi tớ Chúa sẽ còn có,
 Dòng dõi họ sẽ được lập vững trước mặt Chúa.

102

Lời cầu nguyện khi gặp hoạn nạn, sầu khổ

1Thưa Chúa Hằng Hữu, xin nghe con cầu nguyện!
Tiếng con kêu, cho được thấu tai Ngài!
2Xin đừng ngoảnh mặt ngày con khủng hoảng,
Xin lắng tai nghe tiếng kêu cầu,
Và đáp ứng nhanh trong ngày con khẩn đảo!
3Ngày tháng đời con tan như khói,
Xương cốt con cháy rụi thành tro.
4Lòng con đau đớn héo mòn như cỏ,
Con quên cơm, không nhớ bữa ăn.
5Rên siết mãi, người con ốm tong,
Chỉ còn da bọc bộ xương lỏng khỏng.
6Con giống như diều hâu trong sa mạc,
Giữa cảnh điêu tàn, con chẳng khác gì chim cú.
7Con mất ngủ, suốt đêm trằn trọc,
Như chim sẻ cô đơn góc mái nhà.
8Bao kẻ thù chẳng ngớt lời rủa sả,
Miệng thô tục mắng chửi ngày đêm.
9Thay vì bánh, con nuốt tro tàn,
Nước con uống pha dòng lệ mặn.
10Vì Chúa đã nổi cơn giận,
Bốc con lên để quẳng cho xa.
11Ngày tháng đời con như bóng ngã dài,
Thân con héo hắt như cỏ dại.
12Nhưng Chúa Hằng Hữu vẫn bất diệt trường tồn,
Đời nọ, đời kia vẫn suy tôn ghi nhớ.
13Chúa sẽ chỗi dậy, thương xót Si-ôn,
Vì thời điểm nó được khoan hồng đã đến.
14Tôi tớ Chúa mến yêu từng tảng đá nó,
Cát bụi Si-ôn cũng khiến họ động lòng.;
15Các dân tộc trần gian sẽ sợ danh Chúa Hằng Hữu,
Các vua trên đất khiếp đảm trước vinh quang Ngài.
16Khi Chúa Hằng Hữu tái thiết Si-ôn,
Ngài sẽ xuất hiện trong vinh quang rực rỡ.
17Chúa quay lại, nghe người khốn cùng cầu khẩn,
Không khinh dể tiếng họ nài xin.
18Sự kiện này sẽ được ghi cho hậu thế,
Các thế hệ tương lai sẽ ca ngợi Ngài.
19Vì Chúa Hằng Hữu đã từ nơi Chí thánh,
Để mắt nhìn quả đất cỏn con,
20Để tai nghe lời tù nhân than thở,
Để phóng thích cả những tên tử tù,
21Để tuyên xưng danh Chúa tại Si-ôn,
Để ca ngợi Ngài giữa Giê-ru-sa-lem,
22Khi muôn dân muôn nước tập họp,
Để cùng phụng sự Chúa Hằng Hữu.
23Sinh lực con, Chúa giảm giữa dòng đời,
Cắt ngắn chuỗi ngày nơi hạ giới.
24Con thưa: Lạy Thượng Đế, xin đừng cất con đi,
Khi con mới sống nửa đời người,
Trong khi niên tuế Chúa còn đời đời mãi mãi.
25Từ vạn cổ, Chúa đặt nền quả đất,
Các từng trời do tay Chúa tạo nên.
26Trời đất sẽ tiêu tan, nhưng Ngài bất diệt,
Vũ trụ già cỗi như chiếc áo cũ xưa,
Chúa thay vũ trụ như người thay áo.
27Nhưng Chúa vẫn là Chúa Hằng Hữu,
Niên tuế Chúa vẫn đời đời bất tận.
28Con cháu bầy tôi Chúa sẽ tồn tại,
Dòng dõi họ kiên lập trước mặt Ngài.