137

Sự buồn thảm của những kẻ bị đày qua Ba-by-lôn

1 Chúng tôi đương ngồi trên mé sông Ba-by-lôn,
 Bèn nhớ lại Si-ôn, và khóc.
2 Chúng tôi treo đàn cầm chúng tôi
 Trên cây dương liễu của sông ấy.
3 Vì ở đó những kẻ bắt chúng tôi làm phu tù,
 Có bảo chúng tôi hát xướng;
 Kẻ cướp giựt chúng tôi có đòi chúng tôi hát mừng, mà rằng:
 Hãy hát cho chúng ta một bài ca của Si-ôn.
4 Trên đất ngoại bang,
 Chúng tôi làm sao hát được bài ca của Đức Giê-hô-va?
5 Hỡi Giê-ru-sa-lem, nếu ta quên ngươi,
 Nguyện tay hữu ta quên tài năng nó đi!
6 Nếu ta không nhớ đến ngươi,
 Chẳng thích Giê-ru-sa-lem hơn
 Sự vui vẻ nhất của ta,
 Nguyện lưỡi ta dính nơi ổ gà!
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ lại các con cái Ê-đôm;
 Trong ngày Giê-ru-sa-lem,
 Chúng nó nói rằng: Hãy hủy hoại, hãy hủy hoại
 Cho đến tận nền nó đi!
8 Ớ con gái Ba-by-lôn, là kẻ phải bị diệt,
 Phước cho người báo trả ngươi
 Tùy theo điều ác ngươi đã làm cho chúng ta!
9 Phước cho người bắt con nhỏ ngươi,
 Đem chà nát chúng nó nơi hòn đá!

137

Klei Ênguôt Hnĭng Phung Mnă Hlăm Ƀuôn Ƀaƀilôn

  1Ti hang êa krông Ƀaƀilôn hmei dôk gŭ leh anăn hia,
   tơdah hmei hdơr kơ ƀuôn Siôn.
  2Ti kyâo sôl ti hang êa krông anăn
   hmei kƀăk hĕ brô̆ hmei.
  3Tinăn phung dưi hŏng hmei brei hmei mmuñ,
   leh anăn phung ktư̆ juă hmei brei hmei bi mơak kơ diñu, lač,
   “Mmuñ bĕ kơ hmei sa klei mmuñ ƀuôn Siôn.”

  4Si hmei dưi mmuñ klei mmuñ Yêhôwa
   hlăm čar phung tue?
  5Tơdah kâo wơr bĭt ih, Ơ ƀuôn Yêrusalem,
   brei kngan hnuă kâo luč klei mbruă ñu.
  6Brei êlah kâo tlĭp hŏng êhưl kâo,
   tơdah kâo amâo hdơr kơ ih ôh,
   tơdah kâo amâo yap ôh ƀuôn Yêrusalem jing yuôm hĭn kơ jih klei hơ̆k mơak kâo.

  7Ơ Yêhôwa, brei ih hdơr čiăng rŭ ênua kơ phung anak čar Êđôm.
   Hlăm hruê ƀuôn Yêrusalem lĕ
  diñu lač, “Bi rai hĕ ñu, bi rai hĕ ñu,
   tơl truh ti atur ñu.”
  8 Ơ anak mniê Ƀaƀilôn, pô arăng srăng bi rai,
   jăk mơak yơh kơ pô srăng bi wĭt kơ ih
   tui si klei jhat ih ngă leh kơ hmei.
  9Jăk mơak yơh pô srăng mă phung hđeh điêt ih,
   leh anăn poh bi mdjiê diñu ti boh tâo.