139

Chẳng có sự gì Đức Chúa Trời không biết, chẳng chỗ nào không có Ngài

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã dò xét tôi, và biết tôi.
2 Chúa biết khi tôi ngồi, lúc tôi đứng dậy;
 Từ xa Chúa hiểu biết ý tưởng tôi.
3 Chúa xét nét nẻo đàng và sự nằm ngủ tôi,
 Quen biết các đường lối tôi.
4 Vì lời chưa ở trên lưỡi tôi,
 Kìa, hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã biết trọn hết rồi.
5 Chúa bao phủ tôi phía sau và phía trước,
 Đặt tay Chúa trên mình tôi…
6 Sự tri thức dường ấy, thật diệu kỳ quá cho tôi,
 Cao đến đỗi tôi không với kịp!
7 Tôi sẽ đi đâu xa Thần Chúa?
 Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa?
8 Nếu tôi lên trời, Chúa ở tại đó,
 Ví tôi nằm dưới Âm phủ, kìa, Chúa cũng có ở đó.
9 Nhược bằng tôi lấy cánh hừng đông,
 Bay qua ở tại cuối cùng biển,
10 Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt tôi,
 Tay hữu Chúa sẽ nắm giữ tôi.
11 Nếu tôi nói: Sự tối tăm chắc sẽ che khuất tôi,
 Ánh sáng chung quanh tôi trở nên đêm tối,
12 Thì chính sự tối tăm không thể giấu chi khỏi Chúa,
 Ban đêm soi sáng như ban ngày,
 Và sự tối tăm cũng như ánh sáng cho Chúa.
13 Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi,
 Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi.
14 Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng.
 Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.
15 Khi tôi được dựng nên trong nơi kín,
 Chịu nắn nên cách xảo tại nơi thấp của đất,
 Thì các xương cốt tôi không giấu được Chúa.
16 Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi;
 Số các ngày định cho tôi,
 Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy.
17 Hỡi Đức Chúa Trời, các tư tưởng Chúa quí báu cho tôi thay!
 Số các tư tưởng ấy thật lớn thay!
18 Nếu tôi muốn đếm các tư tưởng ấy, thì nhiều hơn cát.
 Khi tôi tỉnh thức tôi còn ở cùng Chúa.
19 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa ắt sẽ giết kẻ ác!
 Hỡi người huyết, hãy đi khỏi ta…
20 Chúng nó nói nghịch Chúa cách phớm phỉnh,
 Kẻ thù nghịch Chúa lấy danh Chúa mà làm chơi.
21 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi há chẳng ghét những kẻ ghét Chúa ư?
 Há chẳng gớm ghiếc những kẻ dấy nghịch Chúa sao?
22 Tôi ghét chúng nó, thật là ghét,
 Cầm chúng nó bằng kẻ thù nghịch tôi.
23 Đức Chúa Trời ơi, xin hãy tra xét tôi, và biết lòng tôi;
 Hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi;
24 Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng,
 Xin dắt tôi vào con đường đời đời.

139

Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng

1Chúa Hằng Hữu ôi,
Ngài đã quan sát và biết con.
2Chúa biết khi con ngồi hay đứng
Dù ở xa Chúa hiểu tư tưởng con.
3Chúa xét xem lộ trình, quán trọ,
Ngài quen thuộc từng hành động con.
4Lời con nói chưa ra khỏi miệng
Chúa của con đã biết hết rồi.
5Chúa che chở phía sau phía trước,
Đặt tay Ngài trên con.
6Biết như thế, con vô cùng kinh ngạc,
Vì quá cao siêu với trí óc con.
7Đi đâu, con sẽ xa Thánh Linh Chúa?
Trốn đâu, con thoát khỏi mặt Ngài?
8Nếu lên trời, ấy nơi Chúa ngự,
Xuống Âm ty cũng vẫn thấy Ngài,
9Chắp cánh bình minh bay xa tít,
Đến tận nơi góc biển chân trời,
10Chúa cũng đưa tay ra dẫn dắt,
Quyền năng Ngài vẫn bảo hộ con.
11Nếu con nhờ bóng đêm che kín,
Ánh sáng chung quanh thành tối tăm,
12Thì với Chúa, bóng đêm chẳng tối,
Đêm tối cũng sáng như ban ngày,
Đêm ngày với Chúa đều như nhau.
13Chúa tạo nên tâm thần con,
Dệt thành con trong lòng mẹ.
14Cảm tạ Thượng Đế Đã sáng tạo con
Lạ lùng, tuyệt diệu!
Con biết rõ,
Công việc Ngài vô cùng siêu việt!
15Chúa thấy hết xương cốt con,
Khi con được tạo ra nơi kín đáo
Kết hợp từ cát bụi.
16Khi con còn phôi thai, Chúa thấy con,
Sách Chúa ghi chép đời con từng ngày,
Trước khi con sinh ra.
17Chúa nghĩ đến con
Với lòng ưu ái:
Vô số tư tưởng cao quý!
18Tư tưởng Chúa dành cho con nhiều hơn cát
Khi con thức giấc, Chúa vẫn nghĩ đến con.
19Thượng Đế ơi! Chắc Chúa sẽ giết kẻ ác,
Người khát máu, dang xa ta nào!
20Lời quỷ quyệt, họ nhắc đến Chúa,
Kẻ thù Ngài nói lời dối gian.
21Chúa Hằng Hữu ôi,
Con chẳng ghét kẻ ghét Chúa sao?
Chẳng tởm kẻ nghịch Ngài sao?
22Con ghét họ thậm tệ,
Họ thành kẻ thù của con.
23Thượng Đế! Xin dò xét, và biết lòng con,
Thử nghiệm, và biết tư tưởng con.
24Xem lòng con có cớ tích nào tà ác
Xin dẫn con vào đường vĩnh sinh.