139

Chẳng có sự gì Đức Chúa Trời không biết, chẳng chỗ nào không có Ngài

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã dò xét tôi, và biết tôi.
2 Chúa biết khi tôi ngồi, lúc tôi đứng dậy;
 Từ xa Chúa hiểu biết ý tưởng tôi.
3 Chúa xét nét nẻo đàng và sự nằm ngủ tôi,
 Quen biết các đường lối tôi.
4 Vì lời chưa ở trên lưỡi tôi,
 Kìa, hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã biết trọn hết rồi.
5 Chúa bao phủ tôi phía sau và phía trước,
 Đặt tay Chúa trên mình tôi…
6 Sự tri thức dường ấy, thật diệu kỳ quá cho tôi,
 Cao đến đỗi tôi không với kịp!
7 Tôi sẽ đi đâu xa Thần Chúa?
 Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa?
8 Nếu tôi lên trời, Chúa ở tại đó,
 Ví tôi nằm dưới Âm phủ, kìa, Chúa cũng có ở đó.
9 Nhược bằng tôi lấy cánh hừng đông,
 Bay qua ở tại cuối cùng biển,
10 Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt tôi,
 Tay hữu Chúa sẽ nắm giữ tôi.
11 Nếu tôi nói: Sự tối tăm chắc sẽ che khuất tôi,
 Ánh sáng chung quanh tôi trở nên đêm tối,
12 Thì chính sự tối tăm không thể giấu chi khỏi Chúa,
 Ban đêm soi sáng như ban ngày,
 Và sự tối tăm cũng như ánh sáng cho Chúa.
13 Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi,
 Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi.
14 Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng.
 Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.
15 Khi tôi được dựng nên trong nơi kín,
 Chịu nắn nên cách xảo tại nơi thấp của đất,
 Thì các xương cốt tôi không giấu được Chúa.
16 Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi;
 Số các ngày định cho tôi,
 Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy.
17 Hỡi Đức Chúa Trời, các tư tưởng Chúa quí báu cho tôi thay!
 Số các tư tưởng ấy thật lớn thay!
18 Nếu tôi muốn đếm các tư tưởng ấy, thì nhiều hơn cát.
 Khi tôi tỉnh thức tôi còn ở cùng Chúa.
19 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa ắt sẽ giết kẻ ác!
 Hỡi người huyết, hãy đi khỏi ta…
20 Chúng nó nói nghịch Chúa cách phớm phỉnh,
 Kẻ thù nghịch Chúa lấy danh Chúa mà làm chơi.
21 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi há chẳng ghét những kẻ ghét Chúa ư?
 Há chẳng gớm ghiếc những kẻ dấy nghịch Chúa sao?
22 Tôi ghét chúng nó, thật là ghét,
 Cầm chúng nó bằng kẻ thù nghịch tôi.
23 Đức Chúa Trời ơi, xin hãy tra xét tôi, và biết lòng tôi;
 Hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi;
24 Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng,
 Xin dắt tôi vào con đường đời đời.

139

God’s Perfect Knowledge of Man

For the Chief Musician. A Psalm of David.
  1O Lord, You have searched me and known me.
   2You know my sitting down and my rising up;
   You understand my thought afar off.
   3You comprehend my path and my lying down,
   And are acquainted with all my ways.
   4For there is not a word on my tongue,
   But behold, O Lord, You know it altogether.
   5You have hedged me behind and before,
   And laid Your hand upon me.
   6Such knowledge is too wonderful for me;
   It is high, I cannot attain it.
  7Where can I go from Your Spirit?
   Or where can I flee from Your presence?
   8If I ascend into heaven, You are there;
   If I make my bed in hell, behold, You are there.
   9If I take the wings of the morning,
   And dwell in the uttermost parts of the sea,
   10Even there Your hand shall lead me,
   And Your right hand shall hold me.
   11If I say, “Surely the darkness shall fall on me,”
   Even the night shall be light about me;
   12Indeed, the darkness shall not hide from You,
   But the night shines as the day;
   The darkness and the light are both alike to You.
  13For You formed my inward parts;
   You covered me in my mother’s womb.
   14I will praise You, for I am fearfully and wonderfully made;
   Marvelous are Your works,
   And that my soul knows very well.
   15My frame was not hidden from You,
   When I was made in secret,
   And skillfully wrought in the lowest parts of the earth.
   16Your eyes saw my substance, being yet unformed.
   And in Your book they all were written,
   The days fashioned for me,
   When as yet there were none of them.
  17How precious also are Your thoughts to me, O God!
   How great is the sum of them!
   18If I should count them, they would be more in number than the sand;
   When I awake, I am still with You.
  19Oh, that You would slay the wicked, O God!
   Depart from me, therefore, you bloodthirsty men.
   20For they speak against You wickedly;
   Your enemies take Your name in vain.
   21Do I not hate them, O Lord, who hate You?
   And do I not loathe those who rise up against You?
   22I hate them with perfect hatred;
   I count them my enemies.
  23Search me, O God, and know my heart;
   Try me, and know my anxieties;
   24And see if there is any wicked way in me,
   And lead me in the way everlasting.