Cho thầy nhạc chánh. Thơ Đa-vít làm, để dạy dỗ, khi Đô-e, người Ê-đôm, đến cho Sau-lơ hay rằng: Đa-vít đã vào nhà A-hi-mê-léc.⚓
1 Hỡi người mạnh dạn, sao ngươi tự khoe về sự dữ? Sự nhân từ của Đức Chúa Trời còn mãi mãi. 2 Lưỡi ngươi toan sự tà ác và làm điều giả dối, Khác nào dao cạo bén. 3 Ngươi chuộng điều dữ hơn là điều lành, Thích sự nói dối hơn là nói sự công bình. (Sê-la) 4 Hỡi lưỡi dối trá, Ngươi ưa mến các lời tàn hại. 5 Đức Chúa Trời cũng sẽ phá hại ngươi đời đời; Ngài sẽ bắt ngươi, rứt ngươi khỏi trại ngươi, Và nhổ ngươi khỏi đất kẻ sống. (Sê-la)
6 Người công bình sẽ thấy, bèn bắt sợ, Và cười người, mà rằng: 7 Kìa, là người không nhờ Đức Chúa Trời làm sức lực mình, Song nhờ cậy nơi sự giàu có hiếm hiệm mình. Làm cho mình vững bền trong sự ác mình! 8 Còn tôi khác nào cây ô-li-ve xanh tươi trong nhà Đức Chúa Trời; Tôi nhờ cậy nơi lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đến đời đời vô cùng. 9 Tôi sẽ cảm tạ Chúa đời đời, vì Ngài đã làm việc đó; Tôi sẽ trông cậy nơi danh Chúa Trước mặt các người thánh của Chúa, vì điều đó là tốt lành.
52
Giáo huấn ca của Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng - Khi Đô-e người Ê-đôm đến báo với Sau-lơ: Đa-vít vào nhà A-bi-mê-léc
1Này, người tàn bạo hống hách, Sao anh dám khoe khoang việc ác? 2Anh luôn luôn lập kế hại người, Lưỡi không xương bén như dao cạo. 3Anh thích làm ác hơn làm lành, Chuông dối trá hơn thành thật. 4Miệng lưỡi điêu ngoa chỉ hại người. 5Nên Thượng Đế sẽ cho anh tàn bại, Nắm cổ anh, kéo bật khỏi nhà,⚓ Như cây trốc gốc nằm khô héo, Xa cách cuộc sinh hoạt của cõi trần. 6Người công chính nhìn xem diễn tiến, Cúi đầu khiêm cung, kính sợ Ngài. Họ cười chê những người tự phụ: 7“Đây, một người bất chấp Thượng Đế,⚓ Không thèm ẩn náu nơi Chân Thần, Nhưng ỷ lại nơi tiền của, cơ đồ, Tự củng cố nhờ mưu mô độc ác. 8Tôi chỉ là cây ô-liu xanh Mọc trong nhà Thượng Đế thánh, 9Nương nhờ lòng nhân từ Ngài Đời đời mãi mãi. 10Tôi sẽ ca ngợi Chúa luôn luôn Vì Ngài thực hiện điều ấy, Tôi sẽ đặt hy vọng nơi Danh Ngài, Vì Danh Chúa thật tốt lành, Tôi ca ngợi Chúa giữa những người thánh.