56

Tác giả cầu khẩn Chúa giải cứu mình, và cảm tạ ơn cứu của Ngài

Thơ Đa-vít làm, khi dân Phi-li-tin bắt người trong thành Gát, Cho thầy nhạc chánh, theo điếu “Giô-nát-Ê-lem-Rô-hô-kim”
1 Đức Chúa Trời ôi! xin thương xót tôi; vì người ta muốn ăn nuốt tôi:
 Hằng ngày họ đánh giặc cùng tôi, và hà hiếp tôi.
2 Trọn ngày kẻ thù nghịch tôi muốn ăn nuốt tôi,
 Vì những kẻ đánh giặc cùng tôi cách kiêu ngạo là nhiều thay.
3 Trong ngày sợ hãi,
 Tôi sẽ để lòng nhờ cậy nơi Chúa.
4 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài;
 Tôi để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ gì;
 Người xác thịt sẽ làm chi tôi?
5 Hằng ngày chúng nó trái ý lời tôi,
 Các tư tưởng chúng nó đều toan hại tôi.
6 Chúng nó nhóm nhau lại, rình rập, nom dòm các bước tôi,
 Bởi vì chúng nó muốn hại mạng sống tôi.
7 Chúng nó sẽ nhờ sự gian ác mà được thoát khỏi sao?
 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nổi giận mà đánh đổ các dân.
8 Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi:
 Xin Chúa để nước mắt tôi trong ve của Chúa,
 Nước mắt tôi há chẳng được ghi vào sổ Chúa sao?
9 Ngày nào tôi kêu cầu, các kẻ thù nghịch tôi sẽ thối lại sau;
 Tôi biết điều đó, vì Đức Chúa Trời binh vực tôi.
10 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài;
 Tôi nhờ Đức Giê-hô-va, và ngợi khen lời của Ngài,
11 Tôi đã để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ chi;
 Người đời sẽ làm chi tôi?
12 Hỡi Đức Chúa Trời, điều tôi hứa nguyện cùng Chúa vẫn ở trên mình tôi;
 Tôi sẽ dâng của lễ thù ân cho Chúa.
13 Vì Chúa đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết:
 Chúa há chẳng giữ chân tôi khỏi vấp ngã,
 Hầu cho tôi đi trước mặt Đức Chúa Trời trong sự sáng của sự sống?

56

Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng

Theo điệu "Bồ câu trên cây sồi xa xôi"

Khi bị dân Phi-li-tin cầm chân trong đất Gát

1Chúa Hằng Hữu, xin Ngài thương xót,
Kẻ thù nhe nanh vuốt hại con,
Hằng ngày họ đàn áp, gây xung đột.
2Họ ngăm đe cắn nuốt suốt ngày,
Kéo quân ra hung hãn tiến công.
3Nhưng con quyết vững lòng tin Chúa,
Giữa những cơn khủng bố kinh hồn.
4Con nương cậy Chúa, cứ ca ngợi thánh ngôn,
Tin tưởng Ngài, không hề lo sợ
'Con người bằng xương thịt sẽ làm gì tôi?'
5Suốt ngày họ bắt bẻ từng lời,
Vắt óc tìm phương kế hại con.
6Họ rình rập bên đường phục kích,
Để xô con vào hố diệt vong.
7Tưởng mình sẽ thoát lưới trời,
Nhưng Thượng Đế ơi,
Xin trừng phạt họ thật công minh.
8Khi con xê dịch, Chúa liền theo dõi
Nước mắt con Chúa đựng trong bình,
Từng chi tiết được Ngài ghi vào sổ.
9Ngày nào con xin ân cứu độ,
Kẻ thù lập tức bị đẩy lui;
Do đó con biết rõ
Con được Chúa là Bạn thân.
10Tôi ca ngợi Chúa Trời Hằng Hữu,
Tôi ca ngợi Thượng Đế,
Tôi ca ngợi lời của Chân Thần,
11Tin tưởng Chúa, không cần lo sợ,
Người trần thế sẽ làm gì tôi?
12Thượng Đế ôi!
Con không quên những lời con hứa nguyện,
Xin dâng lên tế lễ tạ ân;
13Vì Chúa giải thoát con khỏi tay tử thần,
Giữ chân con khỏi ngã,
Cho con vững bước trước mặt Ngài
Tiến mãi trên sinh lộ vinh quang.