7

1 Tơdah Y-Salômôn bi ruê̆ leh klei ñu wah lač, pui trŭn mơ̆ng adiê leh anăn čuh hĕ mnơ̆ng myơr čuh leh anăn mnơ̆ng ngă yang; leh anăn klei guh kơang Yêhôwa bi bŏ sang yang. 2Phung khua ngă yang amâo dưi mŭt ôh hlăm sang Yêhôwa kyua klei guh kơang Yêhôwa bi bŏ leh sang Yêhôwa. 3 Tơdah jih jang phung anak Israel ƀuh pui trŭn leh anăn klei guh kơang Yêhôwa dôk ti dlông sang yang, diñu buôn kŭp ƀô̆ diñu ti lăn leh anăn kkuh mpŭ bi mni kơ Yêhôwa, lač,
   “Kyuadah ñu jing jăk,
   kyuadah klei ñu khăp sĭt suôr dôk nanao hlŏng lar.”
4Hlăk anăn mtao leh anăn jih jang phung ƀuôn sang myơr mnơ̆ng ngă yang ti anăp Yêhôwa. 5Mtao Salômôn myơr mnơ̆ng ngă yang dua pluh dua êbâo drei êmô leh anăn sa êtuh dua pluh êbâo drei biăp. Msĕ snăn mtao leh anăn jih jang phung ƀuôn sang myơr sang Aê Diê. 6Phung khua ngă yang dôk ngă bruă diñu; phung Lêwi msĕ mơh, mbĭt hŏng mnơ̆ng kưt mmuñ diñu ngă klei mpŭ kơ Yêhôwa, dŏ anăn Mtao Đawit ngă leh čiăng bi mni kơ Yêhôwa — kyuadah klei ñu khăp sĭt suôr dôk nanao hlŏng lar — hlăk Y-Đawit myơr klei bi mni hŏng bruă diñu; phă hŏng diñu phung khua ngă yang ayŭ ki; leh anăn jih jang phung Israel dôk dơ̆ng.
7Y-Salômôn pioh brei anôk ti krah wăl dôk ti anăp sang Yêhôwa; kyuadah tinăn ñu myơr mnơ̆ng myơr čuh leh anăn prăi kơ mnơ̆ng myơr klei êđăp ênang, kyuadah knưl kông Y-Salômôn ngă leh amâo mâo anôk djăp ôh kơ mnơ̆ng myơr čuh, mnơ̆ng myơr kpŭng ƀhĭ, leh anăn prăi.
8Hlăk anăn Y-Salômôn dôk ngă hruê knăm êjai kjuh hruê, leh anăn jih jang phung Israel mbĭt hŏng ñu, sa phung bi kƀĭn lu snăk, mơ̆ng anôk mŭt ƀuôn Hamat truh kơ hnoh êa čar Êjip. 9Ti hruê tal sa păn diñu mâo klei bi kƀĭn bŏ hŏng klei mpŭ; kyuadah diñu ngă knăm bi leh kơ knưl êjai kjuh hruê leh anăn ngă knăm yang đar kjuh hruê mơh. 10Ti hruê tal dua pluh tlâo mlan tal kjuh ñu brei phung ƀuôn sang wĭt, bŏ hŏng ai tiê hơ̆k mơak kyua klei jăk Yêhôwa bi êdah leh kơ Y-Đawit leh anăn kơ Y-Salômôn leh anăn kơ jih jang phung Israel phung ƀuôn sang ñu.

Yêhôwa Bi Êdah Tal Dua kơ Y-Salômôn

(I Mtao 9:1-9)

11Snăn Y-Salômôn bi ruê̆ leh bruă sang Yêhôwa leh anăn bruă sang mtao; jih bruă Y-Salômôn čiăng ngă hlăm sang Yêhôwa leh anăn hlăm sang ñu pô ñu bi ruê̆ jih. 12Hlăk anăn Yêhôwa bi êdah kơ Y-Salômôn êjai mlam leh anăn lač kơ ñu: “Kâo hmư̆ leh klei ih wah lač, leh anăn ruah leh anôk anei kơ kâo pô jing sang kơ bruă ngă yang. 13Tơdah kâo kđăl adiê amâo brei hjan ôh, amâodah mtă kơ ktuôp brei ƀơ̆ng čar, amâodah mơĭt klei ruă bi mdjiê ti krah phung ƀuôn sang kâo, 14tơdah phung ƀuôn sang kâo arăng pia hŏng anăn kâo bi luă gŭ diñu pô, wah lač leh anăn duah ƀô̆ mta kâo, leh anăn lui êlan soh diñu, hlăk anăn kâo srăng hmư̆ mơ̆ng adiê, pap brei klei soh diñu, leh anăn bi hlao čar diñu. 15Ară anei ală kâo dôk dlăng leh anăn knga kâo dôk mđing kơ klei arăng wah lač hlăm anôk anei. 16Kyuadah ară anei kâo ruah leh anăn pioh brei leh sang anei čiăng kơ Anăn kâo dưi dôk tinăn hlŏng lar; ală kâo leh anăn ai tiê kâo srăng dôk tinăn hlăm jih jang ênuk. 17Bi kơ ih, tơdah ih êbat ti anăp kâo msĕ si Y-Đawit ama ih êbat leh, êjai ngă jih jang klei kâo mtă leh kơ ih leh anăn djă pioh klei bhiăn kâo leh anăn klei kâo mtrŭn, 18 snăn kâo srăng bi kjăp jhưng mtao ih msĕ si kâo ngă leh klei bi mguôp hŏng Y-Đawit ama ih, êjai lač, ‘Ih amâo srăng kƀah ôh sa čô êkei kiă kriê phung Israel.’
19Ƀiădah tơdah diih weh êlan leh anăn lui klei bhiăn kâo leh anăn klei kâo mtă kâo mdơ̆ng leh ti anăp diih, leh anăn diih đuĕ nao mă bruă kơ phung yang mkăn leh anăn kkuh mpŭ kơ digơ̆, 20hlăk anăn kâo srăng buč hĕ diih mơ̆ng čar kâo brei leh kơ diih; leh anăn sang anei kâo pioh brei leh kơ Anăn kâo, kâo srăng hwiê hĕ mơ̆ng ƀô̆ mta kâo, leh anăn srăng brei gơ̆ jing sa klei bi hriêng leh anăn sa mnơ̆ng arăng djă djik djak ti krah jih jang phung ƀuôn sang. 21Leh anăn ti sang arăng mpŭ anei, grăp čô găn srăng bi kngăr leh anăn lač, ‘Si ngă Yêhôwa ngă hĕ snei kơ čar anei leh anăn kơ sang anei?’ 22Leh anăn arăng srăng lač, ‘Kyuadah diñu lui leh Yêhôwa Aê Diê phung aê diñu, pô atăt leh diñu kbiă mơ̆ng čar Êjip, leh anăn bi mguôp hŏng phung yang mkăn, kkuh mpŭ kơ digơ̆, leh anăn mă bruă kơ phung yang anăn; kyuanăn Yêhôwa bi truh jih klei jhat anei kơ diñu.’ ”

7

Cung hiến đền thờ cho Chúa

1Khi Sô-lô-môn cầu nguyện xong thì lửa từ trời loè xuống thiêu đốt các của lễ thiêu và các sinh tế. Sự vinh hiển của Thượng Đế đầy dẫy đền thờ. 2Các thầy tế lễ không thể vào đền thờ CHÚA được vì vinh hiển CHÚA đầy dẫy trong đó. 3Khi toàn dân Ít-ra-en thấy lửa loè ra từ trời cùng vinh hiển CHÚA ngự trên đền thờ thì họ liền sấp mặt xuống đất bái lạy Thượng Đế và thưa rằng,
  “Ngài thật nhân từ;
   tình yêu Ngài còn đến đời đời.”
4Rồi vua Sô-lô-môn cùng toàn dân dâng sinh tế cho CHÚA. 5Vua Sô-lô-môn dâng 22.000 con bò và 120.000 con chiên. Vậy vua và toàn dân cung hiến đền thờ cho Thượng Đế. 6Các thầy tế lễ sẵn sàng thi hành nhiệm vụ. Các người Lê-vi cũng đứng bên các nhạc cụ mà vua Đa-vít đã làm cùng với nhạc để ca ngợi CHÚA. Các thầy tế lễ và người Lê-vi đồng nói rằng, “Hãy ca tụng CHÚA vì tình yêu Ngài còn đời đời.” Các thầy tế lễ đứng đối diện người Lê-vi, thổi kèn, còn toàn dân Ít-ra-en thì đứng.
7Sô-lô-môn biệt riêng ra thánh phần giữa của sân trước đền thờ CHÚA. Tại đó ông dâng của lễ thiêu và mỡ của lễ thân hữu. Ông dâng các của lễ đó trong sân trước vì bàn thờ bằng đồng mà ông đã làm không đủ chỗ chứa các của lễ thiêu, của lễ chay, và mỡ.
8Sô-lô-môn cùng toàn dân kỷ niệm lễ trong bảy ngày. Có rất đông người đến từ nơi rất xa như Lê-bô Ha-mát và suối Ai-cập. 9Trong bảy ngày họ kỷ niệm lễ cung hiến bàn thờ để thờ phụng Thượng Đế. Rồi họ kỷ niệm lễ trong bảy ngày. Đến ngày thứ tám họ có buổi họp chung. 10Vào ngày thứ hai mươi ba tháng bảy thì Sô-lô-môn cho dân chúng về, mọi người đều hớn hở. Họ vui mừng vì CHÚA đã tỏ lòng nhân từ cùng Đa-vít, Sô-lô-môn, và dân Ít-ra-en của Ngài.

Chúa hiện ra cùng Sô-lô-môn

11Sô-lô-môn hoàn tất đền thờ của CHÚA và cung điện của ông. Ông thành công trong mọi việc đã hoạch định cho đền thờ CHÚA và cung điện mình. 12Sau đó CHÚA hiện ra cùng Sô-lô-môn trong ban đêm và bảo ông rằng, “Ta đã nghe lời cầu nguyện ngươi và ta đã chọn nơi nầy riêng cho ta để làm đền thờ dâng sinh tế. 13Ta có thể ngăn trời mưa xuống hay sai cào cào tàn phá xứ. Ta cũng có thể sai bệnh tật đến trên dân ta. 14Nhưng nếu dân ta là dân được gọi bằng danh ta ăn năn việc làm của họ, nếu họ khẩn nguyện và vâng lời ta, ngưng các hành vi gian ác của họ thì ta sẽ từ trời nghe họ. Ta sẽ tha tội cho họ và chữa lành cho xứ. 15Mắt ta sẽ nhìn, tai ta sẽ mở để nghe lời cầu nguyện nơi nầy. 16Ta đã chọn đền thờ nầy và thánh hoá nó. Đó là nơi ta sẽ được sùng bái đời đời. Thật vậy, ta sẽ luôn luôn trông chừng nó và yêu thích nó. 17Nhưng ngươi phải phục vụ ta như Đa-vít, cha ngươi. Ngươi phải vâng theo mọi mệnh lệnh ta, giữ luật lệ và qui tắc của ta. 18Nếu ngươi làm như thế, ta sẽ củng cố nước ngươi. Đây là giao ước ta đã lập với Đa-vít, cha ngươi, ‘Trong gia đình ngươi sẽ luôn luôn có người trị vì trên Ít-ra-en.’
19Nhưng ngươi phải theo ta, vâng giữ các luật lệ và mệnh lệnh ta truyền cho ngươi. Ngươi không được phục vụ và thờ phụng các thần khác. 20Nếu không ta sẽ kéo Ít-ra-en ra khỏi xứ ta, xứ mà ta ban cho họ, ta sẽ rời bỏ đền thờ nầy là thành ta đã biệt ra thánh. Các dân sẽ chế diễu và bêu xấu nó. 21Đền thờ nầy hiện được tôn kính nhưng lúc đó người qua kẻ lại sẽ sửng sốt. Họ sẽ hỏi, ‘Tại sao CHÚA làm chuyện kinh khủng cho đất và đền thờ nầy?’ 22Người ta sẽ trả lời, ‘Đó tại vì họ lìa bỏ CHÚA, Thượng Đế của tổ tiên mình, Đấng đã mang họ ra khỏi Ai-cập. Họ đi theo các thần khác và phục vụ các thần đó, bởi vậy cho nên Ngài giáng thảm hoạ nầy trên họ.’”