Các công việc lạ lùng của Đức Giê-hô-va đã làm cho Y-sơ-ra-ên
1 Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, cầu khẩn danh của Ngài; Khá truyền ra giữa các dân những công việc Ngài! 2 Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! Khá nói về các việc lạ lùng của Ngài. 3 Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; Nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc! 4 Hãy cầu Đức Giê-hô-va và quyền phép Ngài, Hãy tìm kiếm mặt Ngài luôn luôn. 5-6 Hỡi dòng dõi Áp-ra-ham, là kẻ tôi tớ Ngài, Hỡi con cháu Gia-cốp, là kẻ Ngài chọn, Hãy nhớ lại những việc lạ lùng Ngài đã làm, Các dấu kỳ và đoán ngữ mà miệng Ngài đã phán. 7 Ngài là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời chúng tôi; Sự đoán xét Ngài ở khắp trái đất. 8 Ngài nhớ đến sự giao ước Ngài luôn luôn, Hồi tưởng lời phán dặn Ngài cho đến ngàn đời, 9 Tức là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham,⚓ Đã thề cùng Y-sác,⚓ 10 Định cho Gia-cốp làm luật lệ, Và lập cho Y-sơ-ra-ên làm giao ước đời đời,⚓ 11 Mà rằng: Ta sẽ ban cho ngươi xứ Ca-na-an, Là phần sản nghiệp các người, 12 Lúc ấy họ chỉ là một số ít người, Không đông đảo và làm khách lạ trong xứ, 13 Đi từ dân nầy đến dân kia, Từ nước này qua nước khác. 14 Ngài không cho ai hà hiếp họ; Ngài trách các vua vì cớ họ,⚓ 15 Mà rằng: Đừng đụng đến kẻ chịu xức dầu ta, Chớ làm hại các đấng tiên tri ta. 16 Ngài khiến cơn đói kém giáng trong xứ, Và cất hết cả lương thực.⚓ 17 Ngài sai một người đi trước Y-sơ-ra-ên, Là Giô-sép bị bán làm tôi mọi.⚓ 18 Người ta cột chân người vào cùm, Làm cho người bị còng xiềng,⚓ 19 Cho đến ngày điều người đã nói được ứng nghiệm: Lời của Đức Giê-hô-va rèn thử người. 20 Vua sai tha Giô-sép; Đấng cai trị các dân giải tha người.⚓ 21 Vua lập người làm quản gia, Làm quan cai trị hết thảy tài sản mình,⚓ 22 Đặng mặc ý người trói buộc quần thần, Và lấy sự khôn ngoan dạy dỗ các trưởng lão. 23 Bấy giờ Y-sơ-ra-ên cũng vào Ê-díp-tô; Gia-cốp ngụ tại trong xứ Cham.⚓ 24 Đức Giê-hô-va làm cho dân sự Ngài thêm nhiều, Khiến họ mạnh mẽ hơn kẻ hà hiếp họ.⚓ 25 Đoạn Ngài đổi lòng người Ê-díp-tô đặng chúng nó ghét dân sự Ngài, Lập mưu hại các tôi tớ Ngài. 26 Ngài sai Môi-se tôi tớ Ngài. Và A-rôn mà Ngài đã chọn.⚓ 27 Trong xứ Cham, tại giữa Ê-díp-tô, Hai người làm các dấu kỳ và phép lạ của Ngài. 28 Ngài giáng xuống sự tối tăm và làm ra mờ mịt; Còn họ không bội nghịch lời của Ngài.⚓ 29 Ngài đổi nước chúng nó ra máu, Và giết chết cá của chúng nó.⚓ 30 Đất chúng nó sanh ếch nhiều lúc nhúc, Cho đến trong phòng cung thất vua cũng có.⚓ 31 Ngài phán, bèn có ruồi mòng bay đến, Và muỗi trong các bờ cõi chúng nó.⚓ 32 Thay vì mưa, Ngài giáng mưa đá, Và lửa ngọn trong cả xứ.⚓ 33 Ngài cũng hại vườn nho và cây vả, Bẻ gãy cây cối tại bờ cõi chúng nó. 34 Ngài phán, bèn có châu chấu, Và cào cào bay đến vô số,⚓ 35 Cắn sả hết thảy cây cỏ trong xứ, Và phá hại bông trái của đất chúng nó. 36 Ngài cũng đánh giết hết thảy con đầu lòng trong xứ, Tức là cả cường tráng sanh đầu của chúng nó,⚓ 37 Đoạn Ngài dẫn Y-sơ-ra-ên ra có cầm bạc và vàng; Chẳng một ai yếu mỏn trong các chi phái của Ngài.⚓ 38 Ê-díp-tô vui vẻ khi dân Y-sơ-ra-ên đi ra; Vì cơn kinh khủng bởi Y-sơ-ra-ên đã giáng trên chúng nó. 39 Ngài bủa mây ra để che chở, Và ban đêm có lửa soi sáng.⚓ 40 Chúng nó cầu xin, Ngài bèn khiến những con cút đến, Và lấy bánh trời mà cho chúng nó ăn no nê.⚓ 41 Ngài khai hòn đá, nước bèn phun ra, Chảy ngang qua nơi khô khác nào cái sông.⚓ 42 Vì Ngài nhớ lại lời thánh Ngài, Và hồi tưởng Áp-ra-ham, là kẻ tôi tớ Ngài. 43 Ngài dẫn dân Ngài ra cách hớn hở, Dắt kẻ Ngài chọn ra với bài hát thắng trận. 44 Ngài ban cho họ đất của nhiều nước, Họ nhận được công lao của các dân;⚓ 45 Hầu cho họ gìn giữ các luật lệ Ngài, Và vâng theo những luật pháp Ngài. Ha-lê-lu-gia!
105
1Give praise to the Lord, proclaim his name; make known among the nations what he has done. 2Sing to him, sing praise to him; tell of all his wonderful acts. 3Glory in his holy name; let the hearts of those who seek the Lord rejoice. 4Look to the Lord and his strength; seek his face always.
5Remember the wonders he has done, his miracles, and the judgments he pronounced, 6you his servants, the descendants of Abraham, his chosen ones, the children of Jacob. 7He is the Lord our God; his judgments are in all the earth.
8He remembers his covenant forever, the promise he made, for a thousand generations, 9the covenant he made with Abraham, the oath he swore to Isaac. 10He confirmed it to Jacob as a decree, to Israel as an everlasting covenant: 11“To you I will give the land of Canaan as the portion you will inherit.”
12When they were but few in number, few indeed, and strangers in it, 13they wandered from nation to nation, from one kingdom to another. 14He allowed no one to oppress them; for their sake he rebuked kings: 15“Do not touch my anointed ones; do my prophets no harm.”
16He called down famine on the land and destroyed all their supplies of food; 17and he sent a man before them— Joseph, sold as a slave. 18They bruised his feet with shackles, his neck was put in irons, 19till what he foretold came to pass, till the word of the Lord proved him true. 20The king sent and released him, the ruler of peoples set him free. 21He made him master of his household, ruler over all he possessed, 22to instruct his princes as he pleased and teach his elders wisdom.
23Then Israel entered Egypt; Jacob resided as a foreigner in the land of Ham. 24The Lord made his people very fruitful; he made them too numerous for their foes, 25whose hearts he turned to hate his people, to conspire against his servants. 26He sent Moses his servant, and Aaron, whom he had chosen. 27They performed his signs among them, his wonders in the land of Ham. 28He sent darkness and made the land dark— for had they not rebelled against his words? 29He turned their waters into blood, causing their fish to die. 30Their land teemed with frogs, which went up into the bedrooms of their rulers. 31He spoke, and there came swarms of flies, and gnats throughout their country. 32He turned their rain into hail, with lightning throughout their land; 33he struck down their vines and fig trees and shattered the trees of their country. 34He spoke, and the locusts came, grasshoppers without number; 35they ate up every green thing in their land, ate up the produce of their soil. 36Then he struck down all the firstborn in their land, the firstfruits of all their manhood. 37He brought out Israel, laden with silver and gold, and from among their tribes no one faltered. 38Egypt was glad when they left, because dread of Israel had fallen on them.
39He spread out a cloud as a covering, and a fire to give light at night. 40They asked, and he brought them quail; he fed them well with the bread of heaven. 41He opened the rock, and water gushed out; it flowed like a river in the desert.
42For he remembered his holy promise given to his servant Abraham. 43He brought out his people with rejoicing, his chosen ones with shouts of joy; 44he gave them the lands of the nations, and they fell heir to what others had toiled for— 45that they might keep his precepts and observe his laws.