56

Tác giả cầu khẩn Chúa giải cứu mình, và cảm tạ ơn cứu của Ngài

Thơ Đa-vít làm, khi dân Phi-li-tin bắt người trong thành Gát, Cho thầy nhạc chánh, theo điếu “Giô-nát-Ê-lem-Rô-hô-kim”
1 Đức Chúa Trời ôi! xin thương xót tôi; vì người ta muốn ăn nuốt tôi:
 Hằng ngày họ đánh giặc cùng tôi, và hà hiếp tôi.
2 Trọn ngày kẻ thù nghịch tôi muốn ăn nuốt tôi,
 Vì những kẻ đánh giặc cùng tôi cách kiêu ngạo là nhiều thay.
3 Trong ngày sợ hãi,
 Tôi sẽ để lòng nhờ cậy nơi Chúa.
4 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài;
 Tôi để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ gì;
 Người xác thịt sẽ làm chi tôi?
5 Hằng ngày chúng nó trái ý lời tôi,
 Các tư tưởng chúng nó đều toan hại tôi.
6 Chúng nó nhóm nhau lại, rình rập, nom dòm các bước tôi,
 Bởi vì chúng nó muốn hại mạng sống tôi.
7 Chúng nó sẽ nhờ sự gian ác mà được thoát khỏi sao?
 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nổi giận mà đánh đổ các dân.
8 Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi:
 Xin Chúa để nước mắt tôi trong ve của Chúa,
 Nước mắt tôi há chẳng được ghi vào sổ Chúa sao?
9 Ngày nào tôi kêu cầu, các kẻ thù nghịch tôi sẽ thối lại sau;
 Tôi biết điều đó, vì Đức Chúa Trời binh vực tôi.
10 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài;
 Tôi nhờ Đức Giê-hô-va, và ngợi khen lời của Ngài,
11 Tôi đã để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ chi;
 Người đời sẽ làm chi tôi?
12 Hỡi Đức Chúa Trời, điều tôi hứa nguyện cùng Chúa vẫn ở trên mình tôi;
 Tôi sẽ dâng của lễ thù ân cho Chúa.
13 Vì Chúa đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết:
 Chúa há chẳng giữ chân tôi khỏi vấp ngã,
 Hầu cho tôi đi trước mặt Đức Chúa Trời trong sự sáng của sự sống?