1

H'Abisak Mă Bruă kơ Y-Đawit

1Mtao Đawit mduôn leh. Wăt tơdah arăng bi hơô ñu hŏng lu čhiăm ao, ñu amâo mâo klei mđao ôh. 2Kyua anăn phung dĭng buăl ñu lač kơ ñu, “Brei arăng duah kơ khua kâo mtao sa čô mniê êra hrông, leh anăn brei gơ̆ mă bruă kơ mtao leh anăn kiă kriê ñu. Brei gơ̆ đih ti đah da ih, čiăng kơ khua kâo mtao dưi mâo klei mđao.” 3Snăn diñu duah sa čô mniê êra siam hlăm tar ƀar čar Israel, leh anăn ƀuh H'Abisak mniê Sunamit, leh anăn atăt ba gơ̆ kơ mtao. 4Mniê êra anăn siam snăk; leh anăn gơ̆ jing pô kiă kriê mtao leh anăn mă bruă kơ ñu, ƀiădah mtao amâo dôk hŏng gơ̆ ôh.

Y-Adônija Plah Jhưng Mtao

5 Y-Adônija anak êkei H'Hagit bi mđĭ ñu pô, lač, “Kâo srăng jing mtao.” Ñu mkra kơ ñu pô lu boh êdeh aseh leh anăn phung đĭ aseh, leh anăn êma pluh čô êran ti anăp ñu. 6Ama ñu amâo tuôm bi ênguôt ñu ôh hŏng klei êmuh, “Si ngă ih ngă snei snăn lĕ?” Ñu jing sa čô êkei msĕ mơh kƀăt snăk. Arăng kkiêng kơ ñu êdei kơ Y-Apsalôm. 7Ñu bi trông čhai hŏng Y-Jôap anak êkei Y-Sêruia leh anăn hŏng Y-Abiathar khua ngă yang. Digơ̆ tui hlue Y-Adônija leh anăn đru ñu. 8Ƀiădah Y-Sadôk khua ngă yang, Y-Bênaya anak êkei Y-Jêhôida, Y-Nathan khua pô hưn êlâo, Y-Simei, Y-Rei, leh anăn phung kahan jhŏng ktang Y-Đawit amâo bi mguôp ôh hŏng Y-Adônija.
9Y-Adônija ngă yang hŏng biăp, êmô, leh anăn êđai êmô êmŏng ti djiêu Boh Tâo Sôhêlet, giăm akŏ êa Ên-Rôgel, leh anăn ñu jak jih jang phung ayŏng adei ñu phung anak êkei mtao, leh anăn jih jang phung khua Yuđa mă bruă kơ mtao. 10Ƀiădah ñu amâo jak ôh Y-Nathan khua pô hưn êlâo, Y-Bênaya, phung kahan jhŏng ktang kăn jak Y-Salômôn adei ñu rei.
11 Hlăk anăn Y-Nathan lač kơ H'Batsêba amĭ Y-Salômôn, “Ih amâo tuôm hmư̆ hĕ kơ Y-Adônija anak êkei H'Hagit jing leh mtao, leh anăn khua drei Y-Đawit amâo thâo ôh klei anăn? 12Snăn ară anei hriê bĕ, brei kâo kčĕ kơ ih, čiăng kơ ih dưi bi mtlaih klei hdĭp ih pô leh anăn klei hdĭp anak êkei ih Y-Salômôn. 13Nao mtam kơ Mtao Đawit leh anăn lač kơ ñu, ‘Ơ khua kâo mtao, amâo djŏ hĕ ih kat asei leh hŏng dĭng buăl mniê ih, lač, “Y-Salômôn anak êkei ih srăng kiă kriê čuê kâo, leh anăn ñu srăng dôk gŭ ti jhưng mtao kâo?” Snăn si ngă Y-Adônija jing hĕ mtao?’ 14Êjai ih ăt dôk blŭ hŏng mtao, kâo msĕ mơh srăng mŭt êdei kơ ih leh anăn bi sĭt klei ih blŭ.”
15Snăn H'Batsêba nao kơ mtao hlăm adŭ ñu (mtao mduôn snăk leh, leh anăn H'Abisak mniê Sunamit dôk mă bruă kơ mtao). 16H'Batsêba buôn leh anăn kkuh kơ mtao, leh anăn mtao lač, “Ya ih čiăng?” 17Gơ̆ lač kơ ñu, “Ơ khua kâo, ih kat asei leh kơ dĭng buăl mniê ih hŏng Yêhôwa Aê Diê ih, lač, ‘Y-Salômôn anak êkei ih srăng kiă kriê čuê kâo, leh anăn ñu srăng dôk gŭ ti jhưng mtao kâo.’ 18Leh anăn ară anei Y-Adônija jing mtao, wăt tơđah ih, Ơ khua kâo mtao, amâo thâo ôh klei anăn. 19Ñu ngă yang leh hŏng êmô, êđai êmô êmŏng, leh anăn biăp lu snăk, leh anăn jak leh jih jang phung anak êkei mtao, Y-Abiathar khua ngă yang, leh anăn Y-Jôap khua kahan; ƀiădah ñu amâo jak ôh Y-Salômôn dĭng buăl ih. 20Leh anăn ară anei, Ơ khua kâo mtao, ală jih jang phung Israel dôk dlăng kơ ih, čiăng kơ ih srăng hưn kơ diñu hlei pô srăng dôk ti jhưng mtao khua kâo mtao čuê ñu. 21Tơdah amâo djŏ snăn ôh, tơdah khua kâo mtao djiê dôk mbĭt hŏng phung aê ñu, arăng srăng yap kâo leh anăn anak êkei kâo Y-Salômôn jing phung roh.”
22Êjai gơ̆ ăt dôk blŭ hŏng mtao, khua pô hưn êlâo Y-Nathan mŭt, 23leh anăn arăng hưn kơ mtao, “Nĕ anei khua pô hưn êlâo Y-Nathan.” Leh anăn tơdah ñu truh leh ti anăp mtao, ñu buôn kkuh kơ mtao kŭp ƀô̆ ti lăn. 24Y-Nathan lač, “Ơ khua kâo mtao, ih tuôm lač mơ̆ ‘Y-Adônija srăng kiă kriê čuê kâo, leh anăn ñu srăng dôk gŭ ti jhưng mtao kâo’? 25Kyuadah ñu trŭn nao leh hruê anei ngă yang leh hŏng êmô, êđai êmô êmŏng, leh anăn biăp lu snăk, leh anăn jak leh jih jang phung anak êkei mtao, Y-Jôap khua kơ phung kahan, leh anăn khua ngă yang Y-Abiathar; leh anăn nĕ anei, diñu ƀơ̆ng huă leh anăn mnăm ti anăp ñu, leh anăn ur lač, ‘Mtao Adônija lă lar!’ 26Ƀiădah ñu amâo jak ôh kâo dĭng buăl ih, leh anăn khua ngă yang Y-Sadôk, leh anăn Y-Bênaya anak êkei Y-Jêhôida, leh anăn dĭng buăl ih Y-Salômôn. 27Djŏ mơ̆ khua kâo mtao mtă leh klei anei, leh anăn amâo hưn ôh kơ phung dĭng buăl ih hlei pô srăng dôk gŭ ti jhưng mtao khua kâo čuê ñu?”

Klei Mjing Y-Salômôn Mtao

28Leh anăn Mtao Đawit lŏ wĭt lač, “Iêu H'Batsêba kơ kâo.” Snăn gơ̆ hriê mŭt ti anăp mtao leh anăn dôk dơ̆ng ti anăp mtao. 29Mtao kat asei lač, “Tui si Yêhôwa dôk hdĭp, pô bi tui leh mngăt kâo kbiă mơ̆ng jih jang klei knap kâo, 30tui si kâo kat asei leh kơ ih hŏng Yêhôwa Aê Diê Israel, lač, ‘Y-Salômôn anak êkei ih srăng kiă kriê čuê kâo, leh anăn ñu srăng dôk gŭ ti jhưng mtao kâo hrô kâo;’ msĕ snăn kâo srăng ngă hruê anei.” 31Leh anăn H'Batsêba buôn kŭp ƀô̆ ti lăn, kkuh kơ mtao, leh anăn lač, “Brei khua kâo Mtao Đawit lă lar.”
32Mtao Đawit lač, “Iêu kơ kâo khua ngă yang Y-Sadôk, khua pô hưn êlâo Y-Nathan, leh anăn Y-Bênaya anak êkei Y-Jêhôida.” Snăn digơ̆ truh ti anăp mtao. 33Mtao lač kơ digơ̆, “Mă mbĭt hŏng diih phung dĭng buăl khua diih, leh anăn brei Y-Salômôn anak êkei kâo đĭ aseh dliê kâo pô, leh anăn atăt ba ñu kơ ƀuôn Gihôn; 34leh anăn brei khua ngă yang Y-Sadôk leh anăn khua pô hưn êlâo Y-Nathan trôč êa ƀâo mngưi kơ ñu tinăn brei jing mtao kơ phung Israel. Leh anăn brei diih ayŭ ki leh anăn ur lač, ‘Mtao Salômôn lă lar!’ 35Leh anăn brei diih đĭ hriê tui hlue ñu, leh anăn ñu srăng hriê dôk gŭ ti jhưng mtao kâo; kyuadah ñu srăng jing mtao hrô kâo. Kâo čuăn leh kơ ñu brei jing khua kiă kriê phung Israel leh anăn phung Yuđa.” 36Y-Bênaya anak êkei Y-Jêhôida lŏ wĭt lač kơ mtao, “Amen! Akâo kơ Yêhôwa Aê Diê khua kâo mtao lač msĕ snăn. 37Msĕ si Yêhôwa dôk leh mbĭt hŏng khua kâo mtao, snăn mơh brei ñu dôk mbĭt hŏng Y-Salômôn, leh anăn brei jhưng mtao ñu jing prŏng hĭn kơ jhưng mtao khua kâo Mtao Đawit.”
38Snăn khua ngă yang Y-Sadôk, khua pô hưn êlâo Y-Nathan, Y-Bênaya anak êkei Y-Jêhôida, leh anăn phung Čhêrêthit leh anăn phung Pêlêthit trŭn nao leh anăn brei Y-Salômôn đĭ aseh dliê Mtao Đawit, leh anăn atăt ba ñu kơ ƀuôn Gihôn. 39Ti anăn khua ngă yang Y-Sadôk mă ki êa ƀâo mngưi mơ̆ng sang čhiăm leh anăn trôč ti Y-Salômôn. Leh anăn diñu ayŭ ki, leh anăn jih jang phung ƀuôn sang ur lač, “Mtao Salômôn lă lar!” 40Jih jang phung ƀuôn sang đĭ nao tui hlue ñu, ayŭ đĭng buôt leh anăn hơ̆k mơak snăk tơl lăn ala mgei hŏng ênai diñu.
41Y-Adônija leh anăn jih jang phung ñu jak dôk mbĭt hŏng ñu hmư̆ klei anăn êjai digơ̆ bi ruê̆ klei huă mnăm anăn. Tơdah Y-Jôap hmư̆ ênai ki, ñu lač, “Ya ênai kâo hmư̆ anăn hlăm ƀuôn?” 42Êjai ñu ăt dôk blŭ, nĕ anei Y-Jônathan anak êkei khua ngă yang Y-Abiathar truh; leh anăn Y-Adônija lač, “Mŭt bĕ, kyuadah ih jing sa čô mnuih năng leh anăn ba klei mrâo mrang jăk.” 43Y-Jônathan lŏ wĭt lač kơ Y-Adônija, “Hơăi, kyuadah khua drei Mtao Đawit mjing leh Y-Salômôn mtao; 44leh anăn mtao tiŏ nao leh mbĭt hŏng gơ̆ khua ngă yang Y-Sadôk, khua pô hưn êlâo Y-Nathan, Y-Bênaya anak êkei Y-Jêhôida, leh anăn phung Čhêrêthit leh anăn phung Pêlêthit; leh anăn diñu brei gơ̆ đĭ aseh dliê mtao. 45Khua ngă yang Y-Sadôk leh anăn khua pô hưn êlâo Y-Nathan trôč leh êa ƀâo mngưi ti gơ̆ brei jing mtao ti ƀuôn Gihôn; leh anăn mơ̆ng anăn diñu đĭ nao hŏng klei hơ̆k mơak tơl ƀuôn mâo ênai hao hao. Anăn yơh jing ênai diih hmư̆ leh. 46Y-Salômôn dôk gŭ leh ti jhưng mtao. 47Êbeh kơ anăn phung dĭng buăl mtao hriê čiăng hơêč hmưi kơ khua drei Mtao Đawit, lač, ‘Akâo kơ Aê Diê ih mjing anăn Y-Salômôn hing ang hĭn kơ anăn ih, leh anăn mjing jhưng mtao ñu prŏng hĭn kơ jhưng mtao ih.’ Leh anăn mtao pô buôn ti dlông jhưng pĭt ñu. 48Leh anăn mtao lač msĕ mơh, ‘Mpŭ mni kơ Yêhôwa Aê Diê phung Israel, pô brei sa čô anak êkei kâo dôk gŭ ti jhưng mtao kâo hruê anei, ală kâo pô ƀuh klei anăn.’ ”
49Leh anăn jih jang phung Y-Adônija jak ktư̆ yơ̆ng leh anăn kgŭ, leh anăn grăp čô wĭt mdê mdê. 50Y-Adônija huĭ kơ Y-Salômôn. Ñu kgŭ đuĕ wĭt leh anăn djă ti ki knưl. 51Arăng hưn kơ Y-Salômôn, “Nĕ anei Y-Adônija huĭ kơ mtao Salômôn, kyuadah nĕ anei ñu djă leh ti ki knưl, lač, ‘Brei Mtao Salômôn kat asei kơ kâo êlâo hĭn kơ ñu amâo srăng bi mdjiê ôh dĭng buăl ñu hŏng đao gưm.’ ” 52Leh anăn Y-Salômôn lač, “Tơđah ñu bi êdah ñu pô sa čô mnuih ênuah, amâo mâo sa aruăt ƀŭk ñu srăng luh ti lăn ôh; ƀiădah tơdah arăng ƀuh klei ƀai hlăm ñu, ñu srăng djiê.” 53Snăn Mtao Salômôn tiŏ nao mnuih leh anăn atăt ba ñu trŭn mơ̆ng knưl. Ñu hriê leh anăn kkuh kơ Mtao Salômôn; leh anăn Y-Salômôn lač kơ ñu, “Wĭt bĕ kơ sang ih.”

1

Tranh Giành Kế Vị

1Vua Đa-vít đã già và tuổi cao, mặc dù người ta đắp cho vua mấy lớp áo, vua vẫn không cảm thấy đủ ấm. 2Các bề tôi của vua bèn tâu với vua: “Xin hãy để người ta tìm cho hoàng thượng, chúa của hạ thần, một trinh nữ trẻ, để nàng sẽ hầu hạ và chăm sóc hoàng thượng. Hãy để nàng nằm trong lòng hoàng thượng, như thế hoàng thượng, chúa của hạ thần, mới có thể ấm được.”
3Vậy họ phái người đi tìm một thiếu nữ xinh đẹp trong khắp lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, và tìm được A-bi-sắc, người Su-nem, rồi họ đem nàng đến cho vua. 4Người thiếu nữ nầy rất đẹp. Nàng trở thành người hầu hạ và săn sóc cho vua, nhưng vua không có liên hệ tình dục với nàng.
5Bấy giờ hoàng tử A-đô-ni-gia, con trai hoàng phi Ha-ghít, tự tôn mình lên rằng: “Ta sẽ làm vua.” A-đô-ni-gia sắm cho chàng các xe chiến mã, những người đánh xe, và năm mươi người chạy trước chàng. 6Cha chàng chẳng bao giờ trách cứ chàng một lời, mà hỏi rằng: “Tại sao con làm như thế?” Chàng lại là một thanh niên tuấn tú đẹp trai, sanh kế sau hoàng tử Áp-sa-lôm.
7Chàng bàn luận với Giô-áp con trai Xê-ru-gia và thầy tế lễ A-bia-tha. Họ đồng lòng ủng hộ A-đô-ni-gia. 8Nhưng thầy tế lễ Xa-đốc, Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa, tiên tri Na-than, Si-mê-i, Rê-i, và các dũng sĩ của Đa-vít không theo phe A-đô-ni-gia.
9A-đô-ni-gia tổ chức một buổi lễ dâng các chiên, bò, và thú mập làm sinh tế trên một vầng đá ở Xô-hê-lết, gần Ên Rô-ghên. Chàng mời tất cả các hoàng tử, tức là các con trai của vua, và tất cả các vị quan trong triều đang ở Giu-đa; 10nhưng chàng không mời tiên tri Na-than, hay Bê-na-gia, hay các dũng sĩ, hay hoàng tử Sa-lô-môn, em chàng.
11Bấy giờ Na-than nói với Bát-sê-ba, mẹ Sa-lô-môn rằng: “Bà há không nghe hoàng tử A-đô-ni-gia, con trai Ha-ghít, đã tự xưng làm vua mà chúa Đa-vít chúng ta không hay biết gì sao? 12Vậy bây giờ hãy lại đây để tôi bày kế cho, hầu có thể cứu mạng bà và mạng Sa-lô-môn, con trai bà. 13Hãy đi lập tức đến gặp vua Đa-vít và tâu với vua rằng: Tâu hoàng thượng: ‘Há chẳng phải hoàng thượng đã thề với đứa tớ gái của hoàng thượng rằng: Con ngươi là Sa-lô-môn chắc chắn sẽ kế vị ta để làm vua, nó sẽ ngồi trên ngai ta sao? Thế mà sao bây giờ A-đô-ni-gia lại làm vua?’ 14Rồi đang khi bà còn ở đó tâu với vua thì tôi sẽ theo sau bà và xác nhận lời bà.”
15Thế là Bát-sê-ba đến gặp vua trong ngự phòng. Vua đã già yếu lắm. Có A-bi-sắc, người Su-nem đang hầu hạ vua. 16Bát-sê-ba sấp mình phủ phục trước mặt vua. Vua hỏi: “Ngươi muốn gì?”
17Bà tâu: “Tâu hoàng thượng, hoàng thượng đã có thề với tiện thiếp trước mặt CHÚA là Đức Chúa Trời của hoàng thượng rằng: Con trai ngươi là Sa-lô-môn sẽ kế vị ta để làm vua, nó sẽ ngồi trên ngai ta. 18Nhưng bây giờ thình lình A-đô-ni-gia đã trở thành vua, mà chúa của tiện thiếp là hoàng thượng chưa hay biết gì cả. 19A-đô-ni-gia đã dâng sinh tế bằng bò, thú mập, và thật nhiều chiên. Hoàng tử đã mời tất cả các hoàng tử khác, luôn cả thầy tế lễ A-bia-tha, quan Tổng Binh Giô-áp, nhưng tôi tớ của hoàng thượng là Sa-lô-môn thì không được mời. 20Tâu hoàng thượng, mọi mắt của cả nước Y-sơ-ra-ên đang nhìn vào hoàng thượng chờ xem hoàng thượng bảo cho họ biết ai sẽ ngồi trên ngai để kế vị hoàng thượng. 21Nếu không, rồi đây khi hoàng thượng đã trở về an giấc cùng các tổ phụ mình, thì Sa-lô-môn con trai tiện thiếp và chính tiện thiếp sẽ bị xem như những kẻ tội đồ.”
22Đang khi bà còn tâu với vua thì tiên tri Na-than bước vào. 23Người ta tâu với vua: “Có tiên tri Na-than đến đây.” Khi tiên tri đến trước mặt vua, ông quỳ sấp mặt xuống đất bái kiến vua.
24Tiên tri Na-than tâu: “Tâu hoàng thượng, chúa của hạ thần, có phải hoàng thượng đã nói rằng: ‘A-đô-ni-gia sẽ kế vị ta để làm vua, và nó sẽ ngồi trên ngai ta chăng?’ 25Vì hôm nay hoàng tử đã đi xuống dâng sinh tế bằng bò, thú mập, và rất nhiều chiên. Hoàng tử cũng đã mời tất cả các con của hoàng thượng, quan Tổng Binh Giô-áp, và thầy tế lễ A-bia-tha. Bây giờ họ đang ăn uống trước mặt hoàng tử và chúc mừng rằng: ‘Vua A-đô-ni-gia vạn tuế!’ 26Nhưng hoàng tử không có mời hạ thần, là tôi tớ của hoàng thượng, hay thầy tế lễ Xa-đốc, hay Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa, hay tôi tớ của hoàng thượng là Sa-lô-môn. 27Phải chăng việc nầy là do hoàng thượng, chúa của hạ thần, đã sắp đặt như vậy, mà hoàng thượng không muốn cho bầy tôi của hoàng thượng biết trước ai sẽ ngồi trên ngôi của hoàng thượng, chúa của hạ thần, để kế vị hoàng thượng chăng?”

Sa-lô-môn Lên Ngôi Làm Vua

28Vua Đa-vít phán: “Hãy truyền Bát-sê-ba gặp ta.” Người ta đưa bà vào triều kiến vua, và bà đứng trước mặt vua.
29Vua thề rằng: “Nguyện Chúa là Đấng hằng sống, Đấng đã giải cứu sinh mạng ta ra khỏi mọi nghịch cảnh, 30như ta đã thề với ngươi trước mặt CHÚA là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Con trai ngươi là Sa-lô-môn sẽ kế vị ta làm vua, và nó sẽ ngồi trên ngai ta thay thế cho ta.’ Ta sẽ thực hiện điều đó hôm nay.”
31Bát-sê-ba liền quỳ sấp mặt xuống đất, bái lạy vua và tâu: “Nguyện chúa của tiện thiếp là vua Đa-vít sống đời đời!”
32Vua Đa-vít phán: “Hãy triệu cho ta thầy tế lễ Xa-đốc, tiên tri Na-than, và Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa.” Khi họ đến trước mặt vua, 33vua bảo họ: “Các ngươi hãy đem các tôi tớ của chúa các ngươi đi theo, đỡ Sa-lô-môn, con trai ta, cỡi trên con lừa của ta, rồi đem nó xuống Ghi-hôn. 34Tại đó thầy tế lễ Xa-đốc và tiên tri Na-than hãy xức dầu nó làm vua trên Y-sơ-ra-ên. Rồi các ngươi hãy thổi kèn và rao lên rằng: ‘Vua Sa-lô-môn vạn tuế!’ 35Sau đó các ngươi hãy theo nó đi lên. Hãy đưa nó vào triều và ngồi trên ngai ta. Nó sẽ làm vua thế cho ta. Vì ta có chỉ định nó trị vì trên toàn cõi Y-sơ-ra-ên và Giu-đa.”
36Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa tâu với vua: “A-men! Nguyện CHÚA là Đức Chúa Trời của hoàng thượng, chúa của hạ thần, chuẩn y như vậy. 37Nguyện Chúa là Đấng đã ở với hoàng thượng, chúa của hạ thần, cũng sẽ ở với Sa-lô-môn, và khiến cho ngôi nước người lớn hơn ngôi nước của vua Đa-vít, là chúa của hạ thần.”
38Vậy thầy tế lễ Xa-đốc, tiên tri Na-than, Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa, những người Kê-rê-thít và người Phê-lê-thít đi xuống, đỡ Sa-lô-môn cỡi lên con lừa của vua Đa-vít và dẫn Sa-lô-môn đi xuống Ghi-hôn. 39Tại đó thầy tế lễ Xa-đốc lấy cái sừng đựng dầu trong lều và xức dầu cho Sa-lô-môn. Rồi họ thổi kèn và mọi người reo lên: “Vua Sa-lô-môn vạn tuế!” 40Tất cả dân chúng đều theo Sa-lô-môn đi lên, họ thổi sáo và reo mừng rất lớn đến nỗi đất rúng động vì tiếng reo hò của họ.
41A-đô-ni-gia và tất cả quan khách của chàng đều nghe tiếng reo hò đó nhằm lúc vừa mãn tiệc. Khi Giô-áp nghe tiếng kèn thì hỏi: “Tại sao trong thành náo nhiệt như vậy?”
42Khi ông còn đang nói thì Giô-na-than con trai thầy tế lễ A-bia-tha vừa đến. A-đô-ni-gia nói: “Hãy vào đây, ông là một người được kính trọng, thế nào ông cũng đem tin mừng.”
43Giô-na-than đáp lời A-đô-ni-gia: “Không đâu! Vì chúa của chúng ta là vua Đa-vít đã lập Sa-lô-môn làm vua rồi. 44Hoàng thượng đã sai thầy tế lễ Xa-đốc, tiên tri Na-than, Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa, người Kê-rê-thít và người Phê-lê-thít, và họ đã đỡ Sa-lô-môn cỡi trên con lừa của vua. 45Thầy tế lễ Xa-đốc và tiên tri Na-than đã xức dầu cho Sa-lô-môn làm vua tại Ghi-hôn, và họ đã reo mừng mà đi lên; ấy chính là tiếng huyên náo trong thành. Đó là tiếng reo hò mà quý vị đã nghe. 46Sa-lô-môn bây giờ đang ngồi trên ngai vua. 47Hơn nữa các tôi tớ của hoàng thượng đã đến chúc mừng chúa của chúng ta là vua Đa-vít rằng: ‘Nguyện Đức Chúa Trời khiến cho danh của Sa-lô-môn nổi hơn danh hoàng thượng và ngôi nước của người trổi hơn ngôi nước của hoàng thượng.’ Nhà vua đã sấp mình xuống nơi long sàng để thờ lạy, 48và đã cầu nguyện như vầy: ‘Chúc tụng Chúa, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng hôm nay đã cho con có một người ngồi trên ngôi của con và cho phép mắt con được chứng kiến điều nầy.’ ”
49Bấy giờ tất cả các quan khách của A-đô-ni-gia đều đứng dậy, run sợ và ai đi đường nấy. 50A-đô-ni-gia sợ hãi Sa-lô-môn, bèn đi lên nắm lấy sừng ở góc bàn thờ. 51Người ta báo cáo cho Sa-lô-môn điều đó: “A-đô-ni-gia đang sợ vua Sa-lô-môn. Kìa, ông ấy đang nắm lấy sừng ở góc bàn thờ và nói rằng: ‘Xin vua Sa-lô-môn thề với tôi hôm nay rằng vua sẽ không giết tôi tớ của vua bằng gươm.’ ”
52Vậy Sa-lô-môn đáp: “Nếu hắn chứng tỏ hắn là một con người xứng đáng, thì không một sợi tóc nào của hắn sẽ bị rơi xuống đất; nhưng kể từ nay nếu hắn có điều chi gian ác, thì hắn ắt phải chết.” 53Rồi vua Sa-lô-môn sai người đem A-đô-ni-gia xuống khỏi bàn thờ. A-đô-ni-gia bèn đến bái phục vua Sa-lô-môn. Vua Sa-lô-môn phán bảo: “Ngươi hãy về nhà của ngươi đi.”