9

Xưng tạ sự công bình của Đức Chúa Trời

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về điếu “Mút-la-bên”
1 Tôi sẽ hết lòng cảm tạ Đức Giê-hô-va,
 Tỏ ra các công việc lạ lùng của Ngài.
2 Hỡi Đấng Chí Cao, tôi sẽ vui vẻ, hớn hở nơi Ngài.
 Và ca tụng danh của Ngài.
3 Khi kẻ thù nghịch tôi lui bước,
 Chúng nó vấp ngã, và hư mất trước mặt Chúa.
4 Vì Chúa binh vực quyền lợi và duyên cớ tôi;
 Chúa ngồi tòa mà đoán xét công bình.
5 Chúa đã quở trách các nước, hủy diệt kẻ ác,
 Xóa sạch danh chúng nó đời đời.
6 Kẻ thù nghịch đã đến cùng, bị hủy diệt đời đời;
 Còn các thành Chúa đã phá đổ,
 Dầu kỷ niệm nó cũng đã bị hư mất rồi.
7 Nhưng Đức Giê-hô-va ngồi cai trị đời đời;
 Ngài đã dự bị ngôi mình để đoán xét.
8 Ngài sẽ lấy công bình đoán xét thế gian,
 Dùng sự ngay thẳng mà xử các dân tộc.
9 Đức Giê-hô-va sẽ làm nơi náu ẩn cao cho kẻ bị hà hiếp,
 Một nơi náu ẩn cao trong thì gian truân.
10 Hỡi Đức Giê-hô-va, phàm ai biết danh Ngài sẽ để lòng tin cậy nơi Ngài.
 Vì Ngài chẳng từ bỏ kẻ nào tìm kiếm Ngài.
11 Khá hát ngợi khen Đức Giê-hô-va, là Đấng ngự tại Si-ôn;
 Hãy báo cáo giữa các dân công việc tối cao của Ngài.
12 Vì Đấng báo thù huyết nhớ lại kẻ khốn cùng,
 Chẳng hề quên tiếng kêu của họ.
13 Đức Giê-hô-va ôi! xin thương xót tôi;
 Hỡi Đấng đem tôi lên khỏi cửa sự chết,
 Hãy xem sự gian nan tôi mắc phải tại vì kẻ ghét tôi;
14 Hầu cho tại cửa con gái Si-ôn,
 Tôi tỏ ra mọi sự ngợi khen Chúa,
 Và mừng rỡ về sự cứu rỗi của Ngài.
15 Các dân đã lún xuống trong hố chúng nó đã đào;
 Chân của chúng nó mắc vào lưới chúng nó đã gài kín.
16 Đức Giê-hô-va thi hành sự đoán xét mà tỏ mình Ngài ra;
 Kẻ ác bị công việc tay mình làm trở vấn lấy. (Hi-gai-ôn, Sê-la)
17 Kẻ ác sẽ bị xô xuống Âm phủ,
 Và các dân quên Đức Chúa Trời cũng vậy.
18 Người thiếu thốn sẽ không bị bỏ quên luôn luôn,
 Và kẻ khốn cùng chẳng thất vọng mãi mãi.
19 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy chỗi dậy, chớ cho người đời được thắng;
 Nguyện các dân bị đoán xét trước mặt Ngài.
20 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy làm cho chúng nó sợ hãi.
 Nguyện các dân biết mình chẳng qua là người phàm. (Sê-la)

9

Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng

Theo điệu Mục-la-bền

1Tôi xin hết lòng tôn vinh Chúa,
Và nói lên các việc lạ lùng.
2Trong Chúa, tôi rạng rỡ vui mừng,
Cất giọng lên chúc tụng Thánh Danh
Ca ngợi Đấng Chí Cao vang lừng!
3Quân thù tôi tan vỡ quay lưng,
Trước mặt Ngài, họ đều ngã chết.
4Trên ngôi cao Chúa xét xử công bình,
Hành vi tôi được Chúa biện minh.
5Các dân bị quở, kẻ ác bị diệt,
Tên tuổi họ vĩnh viễn bị xóa bôi.
6Kẻ thù tôi mãi mãi điêu linh,
Thị thành hoang phế, hoài niệm phôi pha.
7Nhưng Chúa Hằng Hữu cai trị muôn đời,
Ngài ngồi phán xét trên ngôi,
8Công minh phân xử cả thế gian,
Ngay thẳng quản cai từng dân tộc.
9Chúa là nơi nương tựa vững vàng
Cho người nào bị áp bức,
Là nơi ẩn náu lúc gian nan.
10Khi mọi người đều tin cậy Danh Thánh,
Chúa không từ bỏ một ai tìm Ngài.
11Hãy báo công việc Ngài khắp các dân,
Và ca ngợi vua Thánh của Si-ôn.
12Bao oan khiên, Đấng báo thù nhớ cả,
Chúa không quên tiếng khóc lóc nạn nhân.
13Chúa Hằng Hữu ôi, xin xót thương,
Nhìn xem con bị kẻ thù hành hạ,
Xin cứu con khỏi ngưỡng cửa tử vong,
14Cho con ca ngợi tại cổng hoàng cung.
Cho con reo mừng ân cứu chuộc.
15Các dân ngoại rơi ngay vào hầm hố,
Chân sa vào lưới họ giăng ra.
16Công lý Chúa làm Danh Ngài sáng tỏ:
Ác nhân gài bẫy, ác nhân sa vào.
17Chốn Âm ty, nơi kẻ gian cư trú,
Mọi dân tộc quên Chúa đều đi theo.
18Kẻ cùng đường chẳng cứ thất vọng luôn
Chúa không quên những người khốn khó.
19Chúa Hằng Hữu, xin đăng đường xét xử,
Dừng để cho thế giới mãi kiêu càng.
20Xin Chúa khiến muôn dân run sợ,
Vì biết ràng họ chỉ là người.