25

Báo Trước Về Sự Lưu Ðày Bảy Mươi Năm Ở Ba-by-lôn

1Lời của CHÚA đến với Giê-rê-mi-a liên quan đến mọi người ở Giu-đa, trong năm thứ tư của triều đại Giê-hô-gia-kim con của Giô-si-a vua Giu-đa, cũng là năm thứ nhất của Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn. 2Tiên Tri Giê-rê-mi-a đã rao báo sứ điệp đó cho mọi người ở Giu-đa và cho mọi cư dân ở Giê-ru-sa-lem:
3“Trong hai mươi ba năm, kể từ năm thứ mười ba của Giô-si-a con của A-môn vua Giu-đa, cho đến ngày nay, lời của CHÚA đã đến với tôi và tôi đã kiên trì rao báo cho anh chị em, nhưng anh chị em không nghe. 4Và dù CHÚA đã không ngừng sai tất cả các đầy tớ Ngài là các tiên tri đến rao báo, nhưng anh chị em đã chẳng nghe và cũng chẳng thèm để ý đến. 5Họ đã nói, ‘Hỡi mọi người trong các ngươi, bây giờ hãy quay khỏi con đường tà và những việc làm gian ác thì các ngươi sẽ được tiếp tục sống trong xứ CHÚA đã ban cho các ngươi và cho tổ tiên các ngươi từ thời xa xưa cho đến muôn đời. 6Chớ đi theo các thần khác, phục vụ và thờ phượng chúng, và chớ chọc giận Ta bằng những việc do tay các ngươi làm ra, để Ta sẽ không giáng họa trên các ngươi.’ 7Tuy nhiên, các ngươi đã không nghe lời Ta,” CHÚA phán, “Và các ngươi đã chọc giận Ta bằng những việc do tay các ngươi làm, để phải chuốc lấy tai họa cho mình.” 8Vì thế CHÚA các đạo quân phán thế nầy, “Bởi vì các ngươi đã không vâng lời Ta, 9Ta sẽ sai tất cả các chi tộc ở phương bắc đến,” CHÚA phán, “kể cả Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đầy tớ Ta. Ta sẽ đem chúng đến đánh xứ nầy và dân cư trong xứ, cùng mọi nước lân cận nó. Ta sẽ hủy diệt chúng hoàn toàn và sẽ biến chúng thành một đối tượng kinh hoàng, một đề tài để huýt gió cười chê, và một nơi hoang tàn vĩnh viễn. 10Ta sẽ loại trừ khỏi chúng âm thanh reo mừng và âm thanh vui vẻ, tiếng nói của chàng rể và tiếng nói của nàng dâu, tiếng động của cối xay, và ánh đèn trong đêm. 11Cả xứ nầy sẽ trở thành một chốn điêu tàn và một nơi hoang phế, và các dân ấy sẽ thần phục vua Ba-by-lôn bảy mươi năm. 12Khi bảy mươi năm mãn, Ta sẽ phạt vua Ba-by-lôn và quốc gia đó, tức xứ của người Canh-đê, vì tội lỗi của chúng,” CHÚA phán, “và sẽ biến xứ đó thành một nơi hoang tàn vĩnh viễn. 13Ta sẽ giáng trên xứ đó mọi tai họa để làm ứng nghiệm mọi lời Ta đã phán nghịch lại nó, tức mọi lời đã chép trong sách nầy, mà Giê-rê-mi-a đã nói tiên tri để nghịch lại mọi nước. 14Bấy giờ nhiều nước và các vua lớn sẽ đến bắt chúng làm nô lệ, và Ta sẽ báo trả chúng tùy theo những việc chúng đã làm và tùy theo những gì tay chúng đã gây ra.”

Chén Thịnh Nộ của Ðức Chúa Trời

15CHÚA, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, đã phán với tôi thế nầy, “Hãy lấy chén rượu thịnh nộ nầy nơi tay Ta mà bắt tất cả các nước Ta sai ngươi đến uống chén rượu ấy. 16Chúng sẽ uống và bị say lảo đảo. Ðầu óc chúng sẽ điên cuồng vì gươm giáo Ta sai đến giữa chúng.” 17Vậy tôi lấy cái chén từ tay CHÚA và bắt mọi nước CHÚA sai tôi đến uống chén ấy: 18Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa, vua của nó và các quan chức của nó, để biến chúng thành một chốn điêu tàn, một nơi hoang phế, một đối tượng để huýt gió cười chê, và một lời nguyền rủa, như đã thấy ngày nay; 19Pha-ra-ôn vua Ai-cập, quần thần của ông ấy, các quan chức của ông ấy, và toàn dân của ông ấy; 20tất cả các dân hỗn tạp; tất cả các vua trong xứ U-xơ; tất cả các vua trong xứ Phi-li-tin, tức Ách-kê-lôn, Ga-xa, Éc-rôn, và những kẻ còn sót lại ở Ách-đốt; 21Ê-đôm, Mô-áp, và dân Am-môn; 22tất cả các vua ở Ty-rơ, tất cả các vua ở Si-đôn, và tất cả các vua ở các hải đảo bên kia bờ biển; 23Ðê-đan, Tê-ma, Bu-xơ, và tất cả các dân cạo tóc hai bên thái dương; 24tất cả các vua ở Ả-rập và tất cả các vua của các dân hỗn tạp sống trong sa mạc; 25tất cả các vua ở Xim-ri, tất cả các vua ở Ê-lam, và tất cả các vua ở Mê-đi-a; 26tất cả các vua ở phương bắc, gần hay xa, kẻ trước người sau, và tất cả các nước trên thế giới, tức ở trên mặt đất; và sau cùng là vua của Sê-sách của Ba-by-lôn phải uống chén ấy.
27“Bấy giờ ngươi sẽ nói với chúng,” CHÚA các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế nầy, “Hãy uống cho say và hãy ói mửa ra. Hãy ngã gục xuống và không đứng dậy được nữa, vì gươm giáo Ta sẽ sai đến giữa các ngươi. 28Nếu chúng từ chối, không chịu uống chén nơi tay ngươi, ngươi hãy bảo chúng, ‘CHÚA các đạo quân phán thế nầy, “Các ngươi phải uống! 29Vì, hãy xem, ngay cả thành được gọi bằng danh Ta mà Ta còn giáng họa trên nó thì làm sao các ngươi có thể khỏi bị phạt? Các ngươi sẽ không khỏi bị phạt đâu, vì Ta kêu gọi gươm giáo đến nghịch lại mọi dân trên đất,” CHÚA các đạo quân phán.’ 30“Vì thế, ngươi phải dùng mọi lời nầy nói tiên tri nghịch lại chúng và hãy bảo chúng rằng,
  Từ trên cao CHÚA gầm thét,
  Từ trong nơi ngự thánh của Ngài, Ngài cất tiếng rầy la;
  Ngài gầm lên dữ dội nghịch lại nơi Ngài chọn để danh Ngài ngự;
  Ngài hét to như tiếng reo hò của những kẻ đạp nho,
  Ðể nghịch lại mọi dân cư trên đất.
  31Tiếng gào thét sẽ vang rền đến tận cùng trái đất,
  Vì CHÚA sẽ đoán phạt các quốc gia;
  Ngài sẽ phán xét mọi loài xác thịt,
  Và kẻ có tội sẽ bị trao cho gươm giáo,” CHÚA phán.
  32CHÚA các đạo quân phán,
  “Này, tai họa đang lan tràn từ nước nầy sang nước khác,
  Một cơn bão tố khủng khiếp đang nổi lên từ những miền xa xôi trên đất!”
33Thây những kẻ bị CHÚA phạt chết ngày hôm đó sẽ nằm ngổn ngang từ phương trời nầy đến phương trời kia khắp mặt đất. Chúng không có ai than khóc, không có ai gom lại, và không có ai đem chôn. Chúng sẽ bị tan rữa như phân trên đất.
  34Hỡi các ngươi, những kẻ chăn dân, hãy than khóc, và hãy lớn tiếng kêu than;
  Hỡi các ngươi, những kẻ đè đầu cỡi cổ đàn chiên, hãy lăn mình trong tro bụi,
  Vì những ngày các ngươi bị thảm sát đã đến, kỳ tán loạn của các ngươi đã gần,
  Các ngươi sẽ như bình sứ quý giá bị ngã xuống vỡ tan.
  35Những kẻ chăn dân sẽ không còn đường chạy trốn,
  Những kẻ đè đầu cỡi cổ đàn chiên sẽ không còn lối thoát thân.
  36Hãy lắng nghe tiếng khóc của những kẻ chăn dân vang vọng,
  Tiếng rên siết của những kẻ đè đầu cỡi cổ đàn chiên,
  Vì CHÚA đang phá tan đồng cỏ của chúng.
  37Các ràn chiên an lành đã bị phá tan hoang,
  Vì cơn nóng giận của CHÚA.
  38Ngài như con sư tử đã ra khỏi nơi rình mồi trong bụi rậm,
  Nên xứ của chúng đã trở nên hoang phế điêu tàn,
  Vì gươm giáo bạo tàn và vì cơn nóng giận của Ngài.

25

Seventy Years of Captivity

1The word came to Jeremiah concerning all the people of Judah in the fourth year of Jehoiakim son of Josiah king of Judah, which was the first year of Nebuchadnezzar king of Babylon. 2So Jeremiah the prophet said to all the people of Judah and to all those living in Jerusalem: 3For twenty-three years—from the thirteenth year of Josiah son of Amon king of Judah until this very day—the word of the Lord has come to me and I have spoken to you again and again, but you have not listened.
4And though the Lord has sent all his servants the prophets to you again and again, you have not listened or paid any attention. 5They said, “Turn now, each of you, from your evil ways and your evil practices, and you can stay in the land the Lord gave to you and your ancestors for ever and ever. 6Do not follow other gods to serve and worship them; do not arouse my anger with what your hands have made. Then I will not harm you.”
7“But you did not listen to me,” declares the Lord, “and you have aroused my anger with what your hands have made, and you have brought harm to yourselves.”
8Therefore the Lord Almighty says this: “Because you have not listened to my words, 9I will summon all the peoples of the north and my servant Nebuchadnezzar king of Babylon,” declares the Lord, “and I will bring them against this land and its inhabitants and against all the surrounding nations. I will completely destroy them and make them an object of horror and scorn, and an everlasting ruin. 10I will banish from them the sounds of joy and gladness, the voices of bride and bridegroom, the sound of millstones and the light of the lamp. 11This whole country will become a desolate wasteland, and these nations will serve the king of Babylon seventy years.
12“But when the seventy years are fulfilled, I will punish the king of Babylon and his nation, the land of the Babylonians, for their guilt,” declares the Lord, “and will make it desolate forever. 13I will bring on that land all the things I have spoken against it, all that are written in this book and prophesied by Jeremiah against all the nations. 14They themselves will be enslaved by many nations and great kings; I will repay them according to their deeds and the work of their hands.”

The Cup of God’s Wrath

15This is what the Lord, the God of Israel, said to me: “Take from my hand this cup filled with the wine of my wrath and make all the nations to whom I send you drink it. 16When they drink it, they will stagger and go mad because of the sword I will send among them.”
17So I took the cup from the Lord’s hand and made all the nations to whom he sent me drink it: 18Jerusalem and the towns of Judah, its kings and officials, to make them a ruin and an object of horror and scorn, a curse —as they are today; 19Pharaoh king of Egypt, his attendants, his officials and all his people, 20and all the foreign people there; all the kings of Uz; all the kings of the Philistines (those of Ashkelon, Gaza, Ekron, and the people left at Ashdod); 21Edom, Moab and Ammon; 22all the kings of Tyre and Sidon; the kings of the coastlands across the sea; 23Dedan, Tema, Buz and all who are in distant places ; 24all the kings of Arabia and all the kings of the foreign people who live in the wilderness; 25all the kings of Zimri, Elam and Media; 26and all the kings of the north, near and far, one after the other—all the kingdoms on the face of the earth. And after all of them, the king of Sheshak will drink it too.
27“Then tell them, ‘This is what the Lord Almighty, the God of Israel, says: Drink, get drunk and vomit, and fall to rise no more because of the sword I will send among you.’ 28But if they refuse to take the cup from your hand and drink, tell them, ‘This is what the Lord Almighty says: You must drink it! 29See, I am beginning to bring disaster on the city that bears my Name, and will you indeed go unpunished? You will not go unpunished, for I am calling down a sword on all who live on the earth, declares the Lord Almighty.’
30“Now prophesy all these words against them and say to them:
  “ ‘The Lord will roar from on high;
   he will thunder from his holy dwelling
   and roar mightily against his land.
  He will shout like those who tread the grapes,
   shout against all who live on the earth.
  31The tumult will resound to the ends of the earth,
   for the Lord will bring charges against the nations;
  he will bring judgment on all mankind
   and put the wicked to the sword,’ ”

32This is what the Lord Almighty says:
  “Look! Disaster is spreading
   from nation to nation;
  a mighty storm is rising
   from the ends of the earth.”
33At that time those slain by the Lord will be everywhere—from one end of the earth to the other. They will not be mourned or gathered up or buried, but will be like dung lying on the ground.
  34Weep and wail, you shepherds;
   roll in the dust, you leaders of the flock.
  For your time to be slaughtered has come;
   you will fall like the best of the rams.
  35The shepherds will have nowhere to flee,
   the leaders of the flock no place to escape.
  36Hear the cry of the shepherds,
   the wailing of the leaders of the flock,
   for the Lord is destroying their pasture.
  37The peaceful meadows will be laid waste
   because of the fierce anger of the Lord.
  38Like a lion he will leave his lair,
   and their land will become desolate
  because of the sword of the oppressor
   and because of the Lord’s fierce anger.