23

Tổng trấn Phi-lát

1Toàn thể Hội đồng Quốc gia đứng dậy, giải Chúa qua dinh tổng trấn Phi- lát. 2Họ tố cáo: “Chúng tôi bắt được tay cách mạng này xúi dân nổi loạn, bảo đừng đóng thuế cho Hoàng đế La-mã! Nó còn tự xưng là Chúa Cứu Thế, tức là Vua!” 3Phi-lát hỏi Chúa: “Anh có phải là vua dân Do-thái không?” Chúa đáp: “Đúng như thế!” 4Phi-lát quay sang bảo các nhà lãnh đạo Do-thái: “Ta không thấy người này phạm luật gì cả!” 5Nhưng họ cố buộc tội: “Tên này sách động nhân dân khắp xứ Giu-đê, bắt đầu ở xứ Ga-li- lê, và bây giờ đến tận thủ đô Giê-ru-sa- lem!” 6Phi-lát hỏi: ”Anh này là người Ga-li-lê sao?”

Vua Hê-rốt Ạc-ríp-ba I

7Khi biết Chúa là người Ga-li-lê, thuộc thẩm quyền vua Hê-rốt, Phi-lát liền ra lệnh giải Ngài đến cho vua xét xử. Lúc ấy vua cũng có mặt tại Giê-ru-sa-lem. 8Gặp Chúa Giê-xu, Hê-rốt rất mừng vì đã nghe danh tiếng Ngài và ước ao xem Ngài làm phép lạ. 9Hê-rốt hỏi Chúa nhiều câu nhưng Ngài không trả lời. 10Trong lúc đó, các thầy trưởng tế và dạy luật đều gay gắt buộc tội Ngài. 11Vua Hê-rốt và bọn quan hầu tỏ vẻ khinh bỉ Chúa và bắt đầu chế giễu Ngài. Họ mặc cho Ngài một chiếc áo sặc sỡ rồi giải Ngài về cho Phi- lát. 12Trước kia, Hê-rốt và Phi-lát thù ghét nhau, nhưng hôm đó trở thành bạn hữu.

Chúa bị kết án tử hình

13Tổng trấn Phi-lát cho gọi các thầy trướng tế, các nhà lãnh đạo và dân chúng họp lại, 14rồi tuyên bố: “Các ông bắt giải và tố cáo người này về tội phản nghịch, xúi dân làm loạn. Trước mặt các ông, ta đã tra xét tỉ mỉ các lời tố cáo đó nhưng đương sự thật vô tội. 15Vua Hê-rốt cũng không buộc tội được, nên trao trả đương sự về đây. Như thế, người này không làm gì đáng tội tử hình cả. 16Vì vậy, ta sẽ đánh đòn rồi trả tự do.” 17Theo thông lệ, mỗi kỳ lễ Vượt qua, Phi-lát ân xá một tù nhân, 18nên dân chúng đồng thanh kêu gào: “Xử tử nó đi và tha Ba-ra-ba cho chúng tôi!” 19Ba-ra-ba đang bị tù vì giết người và nổi loạn tại Giê-ru-sa-lem. 20Phi-lát muốn tha Chúa Giê-xu nên tìm cách khuyên giải họ, 21nhưng họ cứ la hét: “Đóng đinh nó trên cây thập tự! Đóng đinh nó trên cây thập tự!” 22Phi-lát hỏi lần thứ ba: “Tại sao? Người ấy có tội gì đâu? Ta không thấy tội gì đáng xử tứ cả. Để ta sai đánh đòn rồi thả ra!” 23Nhưng dân chúng lớn tiếng gào thét, khăng khăng đòi xứ tử Chúa Giê-xu. Cuối cùng, tiếng gào thét của họ đắc thắng. 24Phi-lát đành tuyên án tử hình Chúa Giê-xu theo lời họ yêu cầu. 25Cũng thể theo ý họ, Phi-lát phóng thích Ba-ra- ba, người đang ngồi tù vì nổi loạn và giết người. Rồi ông giao Chúa Giê-xu cho họ hành hình theo ý muốn.

Trên cây thập tự

26Trên đường giải Chúa ra pháp trường, gặp Si-môn, người xứ Ly-bi vừa từ thôn quê lên Giê-ru-sa-lem, họ liền bắt anh vác cây thập tự cho Chúa Giê-xu. 27Một đoàn dân rất đông kéo theo sau; nhiều phụ nữ vừa đi vừa than khóc. 28Nhưng Chúa Giê-xu quay lại bảo: “Phụ nữ Giê-ru-sa-lem! Đừng than khóc ta! Hãy khóc cho bản thân và con cái mình! 29Vì sắp đến ngày con các bị coi là điều bất hạnh. Người ta sẽ bảo nhau: Phúc cho phụ nữ chẳng từng thai nghén, chăng phải lo bú móm cho con! 30Người ta sẽ cầu cho núi đè, đất phủ thân mình. 31“Vì nếu họ đối xử với ta là Cây Hằng Sống thế này, số phận các bà sẽ ra sao?”
32Hai tử tội cũng bị giải ra pháp trường với Chúa. 33Đến ngọn đồi Sọ, họ đóng đinh Chúa và hai tử tội trên cây thập tự, một tên bên phải và một tên bên trái Ngài.
34Chúa Giê-xu cầu nguyện: “Thưa Cha, xin tha tội cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì.”
Bọn lính gieo súc sắc chia nhau bộ áo của Ngài.
35Dân chúng đứng quanh đưa mắt nhìn. Các cấp lãnh đạo Do-thái chế nhạo Ngài: “Nó chỉ giỏi cứu người khác! Nếu nó đúng là Chúa Cứu Thế, được Thượng Đế lựa chọn thì phải tự giải cứu đi chứ!” 36Bọn lính cũng giễu cợt Chúa, đưa rượu chua cho Ngài uống 37và mỉa mai: “Nếu anh là Vua dân Do-thái, sao không tự cứu thoát?” 38Phía trên đầu Ngài, có treo tấm bảng ghi mấy chữ: “Đây là Vua dân Do-thái.” 39Một tử tội bị đóng đinh bên cạnh cũng nhiếc móc Chúa: “Anh không phải là Chúa Cứu Thế sao? Hãy tự giải thoát và cứu bọn tôi với!” 40Nhưng tên kia trách nó: “Anh không sợ Thượng Đế sao? 41Mặc dù chịu chung một bản án tử hình, nhưng anh và tôi đền tội thật xứng đáng; còn Người có tội gì đâu?” 42Rồi anh quay lại: “Thưa Chúa Giê-xu, khi về Nước Chúa, xin nhớ đến con!” 43Chúa Giê-xu đáp: “Ta hứa chắc chắn: hôm nay con sẽ ở với ta trong Thiên đàng!”

Chúa Giê-xu tắt thở

44,45Khoảng 12 giờ trưa, mặt trời không chiếu sáng nữa. Bóng tối bao trùm khắp nơi cho đến 3 giờ chiều. Bức màn trong Đền thờ thình lình bị xé làm đôi. 46Chúa Giê-xu kêu lớn: “Thưa Cha, Con xin giao thác linh hồn cho Cha!” Nói xong, Ngài tắt thở. 47Viên đại đội trưởng La-mã thấy cảnh tượng ấy liền ca ngợi Thượng Đế và nhìn nhận: “Người thật là vô tội!” 48Dân chúng đi xem cuộc hành hình đều đấm ngực ra về. 49Những người quen biết Chúa và nhóm phụ nữ đã theo Ngài từ xứ Ga-li-lê, đều đứng xa mà nhìn.

Mai táng Chúa Giê-xu

50-52Giô-sép, quê ở thành A-ri-ma-thê, xứ Giu-đê, hội viên Hội đồng Quốc gia, đến xin Phi-lát cho lãnh xác Chúa Giê- xu. Ông là người đạo đức, công chính, vẫn trông đợi Nước Trời xuất hiện. Ông không tán thành quyết định và hành động của Hội đồng Quốc gia trong việc giết Chúa. 53Ông hạ xác Chúa xuống, lấy một cây vải gai khâm liệm, rồi đặt vào huyệt đá đục sẵn trong sườn núi, chưa hề chôn ai. 54Hôm ấy là ngày chuẩn bị lễ Vượt qua. 55Nhóm phụ nữ theo Chúa từ xứ Ga-li-lê cũng chứng kiến việc chôn cất và biết ngôi mộ Chúa. 56Họ trở về nhà, sửa soạn các loại hương liệu và dầu thơm đế ướp xác Chúa. Hôm sau nhằm ngày thứ bảy, họ nghỉ ngơi theo luật lệ.

23

1Then the whole assembly rose and led him off to Pilate. 2And they began to accuse him, saying, “We have found this man subverting our nation. He opposes payment of taxes to Caesar and claims to be Messiah, a king.”
3So Pilate asked Jesus, “Are you the king of the Jews?”
“You have said so,” Jesus replied.
4Then Pilate announced to the chief priests and the crowd, “I find no basis for a charge against this man.”
5But they insisted, “He stirs up the people all over Judea by his teaching. He started in Galilee and has come all the way here.”
6On hearing this, Pilate asked if the man was a Galilean. 7When he learned that Jesus was under Herod’s jurisdiction, he sent him to Herod, who was also in Jerusalem at that time.
8When Herod saw Jesus, he was greatly pleased, because for a long time he had been wanting to see him. From what he had heard about him, he hoped to see him perform a sign of some sort. 9He plied him with many questions, but Jesus gave him no answer. 10The chief priests and the teachers of the law were standing there, vehemently accusing him. 11Then Herod and his soldiers ridiculed and mocked him. Dressing him in an elegant robe, they sent him back to Pilate. 12That day Herod and Pilate became friends—before this they had been enemies.
13Pilate called together the chief priests, the rulers and the people, 14and said to them, “You brought me this man as one who was inciting the people to rebellion. I have examined him in your presence and have found no basis for your charges against him. 15Neither has Herod, for he sent him back to us; as you can see, he has done nothing to deserve death. 16Therefore, I will punish him and then release him.” [17]
18But the whole crowd shouted, “Away with this man! Release Barabbas to us!” 19(Barabbas had been thrown into prison for an insurrection in the city, and for murder.)
20Wanting to release Jesus, Pilate appealed to them again. 21But they kept shouting, “Crucify him! Crucify him!”
22For the third time he spoke to them: “Why? What crime has this man committed? I have found in him no grounds for the death penalty. Therefore I will have him punished and then release him.”
23But with loud shouts they insistently demanded that he be crucified, and their shouts prevailed. 24So Pilate decided to grant their demand. 25He released the man who had been thrown into prison for insurrection and murder, the one they asked for, and surrendered Jesus to their will.

The Crucifixion of Jesus

26As the soldiers led him away, they seized Simon from Cyrene, who was on his way in from the country, and put the cross on him and made him carry it behind Jesus. 27A large number of people followed him, including women who mourned and wailed for him. 28Jesus turned and said to them, “Daughters of Jerusalem, do not weep for me; weep for yourselves and for your children. 29For the time will come when you will say, ‘Blessed are the childless women, the wombs that never bore and the breasts that never nursed!’ 30Then
  “ ‘they will say to the mountains, “Fall on us!”
   and to the hills, “Cover us!” ’
31For if people do these things when the tree is green, what will happen when it is dry?”
32Two other men, both criminals, were also led out with him to be executed. 33When they came to the place called the Skull, they crucified him there, along with the criminals—one on his right, the other on his left. 34Jesus said, “Father, forgive them, for they do not know what they are doing.” And they divided up his clothes by casting lots.
35The people stood watching, and the rulers even sneered at him. They said, “He saved others; let him save himself if he is God’s Messiah, the Chosen One.”
36The soldiers also came up and mocked him. They offered him wine vinegar 37and said, “If you are the king of the Jews, save yourself.”
38There was a written notice above him, which read: this is the king of the jews.
39One of the criminals who hung there hurled insults at him: “Aren’t you the Messiah? Save yourself and us!”
40But the other criminal rebuked him. “Don’t you fear God,” he said, “since you are under the same sentence? 41We are punished justly, for we are getting what our deeds deserve. But this man has done nothing wrong.”
42Then he said, “Jesus, remember me when you come into your kingdom.
43Jesus answered him, “Truly I tell you, today you will be with me in paradise.”

The Death of Jesus

44It was now about noon, and darkness came over the whole land until three in the afternoon, 45for the sun stopped shining. And the curtain of the temple was torn in two. 46Jesus called out with a loud voice, “Father, into your hands I commit my spirit.” When he had said this, he breathed his last.
47The centurion, seeing what had happened, praised God and said, “Surely this was a righteous man.” 48When all the people who had gathered to witness this sight saw what took place, they beat their breasts and went away. 49But all those who knew him, including the women who had followed him from Galilee, stood at a distance, watching these things.

The Burial of Jesus

50Now there was a man named Joseph, a member of the Council, a good and upright man, 51who had not consented to their decision and action. He came from the Judean town of Arimathea, and he himself was waiting for the kingdom of God. 52Going to Pilate, he asked for Jesus’ body. 53Then he took it down, wrapped it in linen cloth and placed it in a tomb cut in the rock, one in which no one had yet been laid. 54It was Preparation Day, and the Sabbath was about to begin.
55The women who had come with Jesus from Galilee followed Joseph and saw the tomb and how his body was laid in it. 56Then they went home and prepared spices and perfumes. But they rested on the Sabbath in obedience to the commandment.