20

Bên-ha-đát tấn công Sa-ma-ri

1Bên-ha-đát, vua Sy-ri, động viên quân lực, liên kết với ba mươi hai vua khác, đem theo vô số chiến xa và kỵ mã, đi vây đánh Sa-ma-ri. 2,3Vua Bên-ha-đát sai sứ vào thành nói với A-háp vua Y-sơ-ra-ên như sau: "Vàng bạc của vua nay thuộc về ta, vợ đẹp con xinh hơn hết của vua cũng thuộc về ta." 4A-háp đáp: "Vua chúa tôi ơi! Đúng thế. Tôi và những gì của tôi đều thuộc về vua cả."
5Bên-ha-đát lại sai sứ đến nói: "Ngoài vàng, bạc, vợ đẹp con xinh như ta đã nói, 6ngày mai vào giờ này, ta sẽ sai người đến xét cung vua và nhà dân, họ sẽ lấy bất kỳ vật gì họ thích."
7Vua Y-sơ-ra-ên triệu tập các trưởng lão trong nước lại, nói: "Quý vị xem, người này thật tình muốn gây rối. Người ấy đã đòi vợ con, vàng bạc của tôi, tôi có từ chối gì đâu?" 8Các trưởng lão và mọi người ở đấy đồng tình đáp: "Xin bệ hạ đừng nhượng bộ." 9Nghe thế, A-háp nói với sứ Bên-ha-đát: "Tâu với vua chúa tôi rằng tất cả những điều vua đòi hỏi lần trước, tôi xin làm theo; còn về điều sau này, tôi không làm được." Sứ trở về phúc trình cho Bên-ha-đát.
10Bên-ha-đát lại sai sứ nói với A-háp: "Xin các thần trừng phạt ta, nếu ta không nghiền nát Sa-ma-ri thành bụi đất." 11A-háp đáp: "Vua không nên khoác lác khi việc chưa thành."
12Bên-ha-đát đang uống rượu với các vua trong trại, vừa nghe được những lời này, liền ra lệnh chuẩn bị tấn công.

A-háp chiến thắng Bên-ha-đát

13Lúc ấy, có một tiên tri đến gặp A-háp, nói: "Chúa Hằng Hữu phán: Ngươi có thấy đạo quân đông đảo ấy không? Hôm nay Ta sẽ nạp nó vào tay ngươi để ngươi biết Ta là Chúa Hằng Hữu." 14A-háp hỏi: "Dùng ai để chiến đấu?" Tiên tri đáp: "Chúa bảo dùng tôi tớ các quan đầu tỉnh." A-háp lại hỏi: "Ai cầm quân?" Tiên tri đáp: "Bệ hạ chỉ huy."
15A-háp động viên thuộc hạ của các quan đầu tỉnh, chỉ được hai trăm ba mươi hai người. Đi sau các người này có bảy ngàn quân động viên trong toàn dân Y-sơ-ra-ên. 16Giữa trưa, khi Bên-ha-đát và ba mươi hai vua đang uống rượu say mèm trong trại, Y-sơ-ra-ên kéo quân ra; 17Tôi tớ của các quan đầu tỉnh đi trước. Đội thám báo của Bên-ha-đát thấy được, báo cáo: "Có người từ Sa-ma-ri kéo ra." 18Bên-ha-đát ra lệnh: "Bắt sống tất cả cho ta, dù chúng nó đầu hàng hay chống cự cũng bắt hết." 19Vừa lúc ấy quân Y-sơ-ra-ên kéo đến, quân sĩ theo sau tôi tớ các quan đầu tỉnh, 20ai nấy thẳng tay chém giết địch quân. Quân Sy-ri bỏ chạy và quân Y-sơ-ra-ên đuổi theo. Vua Bên-ha-đát lên ngựa chạy thoát với một đám kỵ binh. 21Vua Y-sơ-ra-ên kéo quân tiêu diệt rất nhiều chiến xa và chiến mã cùng vô số địch quân.
22Tiên tri đến gần A-háp, nói: "Vua phải chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc tấn công lần thứ hai của địch quân, vì mùa xuân sang năm vua Sy-ri lại kéo quân đến."
23Các thuộc hạ của vua Sy-ri bàn kế với chủ: "Sở dĩ Y-sơ-ra-ên thắng trận vì thần của họ là thần núi. Nếu đánh họ dưới đồng bằng ta sẽ thắng. 24Lần này ta sẽ dùng các tướng thay thế các vua; 25và tuyển mộ một đạo quân như đạo quân bệ hạ đã mất, số chiến xa và kỵ mã cũng bằng lần trước. Chỉ có điều lần này ta sẽ đánh họ trong đồng bằng, chắc chắn ta sẽ thắng." Vua Sy-ri làm theo lời họ bàn.
26Mùa xuân năm sau, Bên-ha-đát động viên quân lực, kéo đến tấn công Y-sơ-ra-ên tại A-phéc. 27Y-sơ ra-ên cũng tập họp quân sĩ, chuẩn bị lương thực và kéo ra nghênh chiến. Quân Y-sơ-ra-ên đóng quân đối diện với địch, nom giống như hai đàn dê nhỏ trước đạo quân Sy-ri đông như kiến cỏ.
28Người của Thượng Đế đến, truyền cho Y-sơ-ra-ên lời Chúa: "Vì người Sy-ri nói Chúa Hằng Hữu là thần núi chứ không phải thần thung lũng, nên Ta sẽ nạp đạo quân đông đảo này vào tay ngươi để ngươi biết Ta là Chúa."
29Hai bên đóng quân đối nhau như vậy trong bảy ngày, và đến ngày thứ bảy, trận chiến khởi sự. Trong một ngày, quân Y-sơ-ra-ên giết một trăm ngàn bộ binh của địch. 30Tàn quân Sy-ri chạy vào thành A-phéc, nhưng tường thành đổ xuống, đè bẹp hai mươi bảy ngàn người. Bên-ha-đát cũng chạy vào thành, trốn trong phòng kín của một ngôi nhà. 31Các thuộc hạ tâu: "Nghe nói các vua Y-sơ-ra-ên vốn nhân từ, vì vậy, xin cho chúng tôi thắt bao bố vào lưng, quấn dây thừng trên đầu, ra xin vua Y-sơ-ra-ên tha cho vua." 32Rồi họ thắt bao bố, quấn dây thừng đi đến tâu với vua Y-sơ-ra-ên: "Đầy tớ vua là Bên-ha-đát cầu xin vua tha mạng cho!" A-háp hỏi: "Người còn sống không? Người là anh em ta." 33Các thuộc hạ nắm lấy các lời ấy (vì họ đang chăm chú quan sát phản ứng của A-háp) vội vàng đáp: "Bên-ha-đát đúng là em vua." A-háp bảo: "Đem người đến đây." Khi Bên-ha-đát đến, A-háp mời lên ngồi xe với mình. 34Bên-ha-đát thương lượng: "Tôi xin hoàn trả các thành cha tôi đã chiếm của cha vua. Ngoài ra, vua được quyền thiết lập các cơ sở thương mại tại Đa-mách, như cha tôi đã thiết lập tại Sa-ma-ri." A-háp đáp: "Ta chấp thuận các đề nghị này và bằng lòng tha vua." Thế rồi họ kết ước với nhau và Bên-ha-đát được tha về.

Một tiên tri kết tội A-háp

35Lúc đó trong số các tiên tri, có một người vâng lệnh Chúa Hằng Hữu nói với bạn mình: "Xin anh đánh tôi!" Người kia không chịu đánh. 36Tiên tri nói với bạn: "Vì không nghe lời Chúa, anh sẽ bị sư-tử giết ngay sau khi anh rời tôi." Vừa lúc người bạn rời tiên tri, một con sư tử vồ người ấy chết.
37Tiên tri nói với người khác: "Xin anh đánh tôi!" Người này đánh tiên tri bị thương. 38Tiên tri lấy vải che mặt, giả dạng, đứng bên đường chờ vua đi qua.
39Khi vua đi qua, tiên tri nói lớn tiếng cho vua nghe: "Lúc tôi ở trong chiến trận, có một người lính giao cho tôi giữ một tù binh và dặn: 'Giữ người này. Nếu để cho nó chạy thoát, anh phải đền mạng hay thường năm lượng vàng. 40Nhưng tôi bận công việc, để tên tù chạy mất." Vua Y-sơ-ra-ên nói: "Chính anh đã tuyên án cho mình!" 41Tiên tri vội kéo vải che mặt xuống. Vua Y-sơ-ra-ên nhận ra đấy là một trong các tiên tri. 42Tiên tri nói tiếp: "Chúa Hằng Hữu phán: 'Vì ngươi tha một kẻ Ta định cho chết, nên mạng ngươi phải đền mạng nó dân ngươi chịu số phận dân nó."' 43Vua Y-sơ-ra-ên về Sa-ma-ri vừa phiền vừa giận.

20

与亚兰人争战

1亚兰便.哈达召集他的全军,率领三十二个王,带着马和战车,上来围困撒玛利亚,要攻打它。 2他派使者进城到以色列亚哈那里,对他说:“便.哈达如此说: 3‘你的金银都要归我,你妻妾儿女中最美的也要归我。’” 4以色列王回答说:“我主我王啊,就照着你的话,我和我所有的都归你。” 5使者又来说:“便.哈达如此说:‘我已派人到你那里,要你把你的金银、妻妾、儿女都归我。’ 6但明日约在这时候,我还要派臣仆到你那里,搜查你的家和你仆人的家,你眼中一切所喜爱的都由他们的手拿走。”
7以色列王召了国内所有的长老来,说:“你们要知道,看,这人是来找麻烦的!他派人到我这里来,要我的妻妾、儿女和金银,我并没有拒绝他。” 8所有的长老和众百姓对王说:“不要听从他,也不要答应他。” 9以色列王对便.哈达的使者说:“你们告诉我主我王说:‘王头一次派人向仆人所要的一切,仆人都依从,但这事我不能依从。’”使者就去回覆便.哈达 10便.哈达又派人到亚哈那里,说:“撒玛利亚的尘土若足够跟从我的军兵每人手拿一把,愿神明重重惩罚我!” 11以色列王回答说:“你们告诉他说,‘刚束上腰带的,不要像已卸下的那样夸口。’” 12便.哈达和诸王正在帐幕里喝酒,听见这话,就对他臣仆说:“摆阵吧!”他们就摆阵攻城。
13看哪,一个先知靠近以色列亚哈,说:“耶和华如此说:‘这一大群人你看见了吗?看哪,今日我必把他们交在你手里,你就知道我是耶和华。’” 14亚哈说:“藉着谁呢?”他说:“耶和华如此说:‘藉着跟从省长的年轻人。’”亚哈说:“谁要开战呢?”他说:“你!” 15于是亚哈数点跟从省长的年轻人,共二百三十二名,然后又数点以色列的众军兵,共七千名。
16中午,他们出了城;便.哈达和帮助他的三十二个王正在帐幕里畅饮。 17跟从省长的年轻人先出城。便.哈达派人去,他们回报说:“有人从撒玛利亚出来了。” 18他说:“他们若为求和出来,要活捉他们,若为打仗出来,也要活捉他们。”
19跟从省长的年轻人,和跟随他们的军兵,都出了城, 20各人遇见敌人就击杀。亚兰人逃跑,以色列人追赶他们;亚兰便.哈达骑着马和骑兵一同逃跑。 21以色列王出城攻击马和战车,大大击杀亚兰人。
22那先知靠近以色列王,对他说:“去吧,你当自强,看清楚,也要知道你所要做的事,因为再过一年,亚兰王会上来攻击你。”

亚兰人第二次来犯

23亚兰王的臣仆对他说:“他们的神是山神,所以他们胜过我们。但在平原与他们打仗,我们一定胜过他们。 24王当做这样的事,把诸王革去,派军官代替他们, 25又照着王丧失军兵的数目,再招募一支军队,马补马,车补车。然后在平原与他们打仗,我们一定胜过他们。”王就听臣仆的话,照样去做。
26过了一年,便.哈达果然召集亚兰人上亚弗去,要与以色列人打仗。 27以色列人也召集军兵,预备食物,去迎战亚兰人。 以色列人对着他们安营,好像两小群的山羊;亚兰人却布满了地面。 28有神人靠近,对以色列王说:“耶和华如此说:‘亚兰人既说我-耶和华是山神,不是平原之神,我必将这一大群人全都交在你手中,你们就知道我是耶和华。’” 29以色列人与亚兰人相对安营七日,到第七日两军开战。那一日以色列人杀了亚兰的十万步兵, 30其余的都逃向亚弗,到了城里,城墙倒塌,压死了剩下的二万七千人。
便.哈达也逃入城内,藏在严密的内室里。
31他的臣仆对他说:“看哪,我们听说以色列家的王都是仁慈的王;让我们腰束麻布,头套绳索,出去到以色列王那里,也许他会存留王的性命。” 32于是他们腰束麻布,头套绳索,来到以色列王那里,说:“王的仆人便.哈达说:‘求王饶我一命。’”亚哈说:“他还活着吗?他是我的兄弟。” 33这些人正在探测吉凶,就立即抓住他的话说:“便.哈达是王的兄弟!”王说:“你们去请他来。”便.哈达出来到王那里,王就请他上车。 34便.哈达对王说:“我父从你父那里所夺的城镇,我必归还给你。你可以在大马士革为你自己设立街市,像我父在撒玛利亚所设立的一样。”亚哈说:“我照此立约,放你回去。”王就与他立约,放了他。

先知责亚哈纵敌

35有一个人是先知的门徒,遵照耶和华的话对他同伴说:“你打我吧!”那人不肯打他。 36他就对那人说:“你既不听从耶和华的话,看哪,你一离开我,必有狮子咬死你。”那人一离开他,果然遇见狮子,把他咬死了。 37先知的门徒又遇见一个人,对他说:“你打我吧!”那人就打他,把他打伤。 38那先知就去了,用头巾蒙眼,改了装,在路旁等候王。 39王从那里经过,他向王呼叫说:“仆人出战的时候,看哪,有人转过来,带了一个人到我这里来,说:‘你要看守这人,若他真的失踪了,你的性命必代替他的性命,否则,你就要交出一他连得银子来。’ 40仆人正在到处忙碌的时候,那人就不见了。”以色列王对他说:“你自己决定了,就必照样判你。” 41他急忙除掉蒙眼的头巾,以色列王就认出他是一个先知。 42他对王说:“耶和华如此说:‘因你把我决定要消灭的人从你手中放走,所以你的命必代替他的命,你的百姓必代替他的百姓。’” 43于是以色列王生气,忧闷地回撒玛利亚,到自己的宫去了。