29

Yakôb Truh Ƀơi Anih Haran

1Giŏng anŭn, Yakôb rơbat tŏ tui dơ̆ng laih anŭn truh pơ anih lŏn lŏm kơ ƀing mơnuih gah ngŏ̱. 2Pơ anŭn ñu ƀuh sa amăng ia amăng đang anŭn, hăng klâo tơpul triu dŏ pun jĕ ƀơi anŭn yuakơ tơpul triu anai juăt mơñum ia mơ̆ng ia dơmŭn anai. Sa boh pơtâo prŏng go̱m hĭ amăng ia anai. 3Tơdang abih bang tơpul triu rai pơƀut pơ anŭn laih, ƀing wai triu či tơglŭng hĭ boh pơtâo mơ̆ng amăng bah ia dơmŭn laih anŭn tuăh ia kơ tơpul triu. Giŏng anŭn, ƀing gơñu či tơglŭng glaĭ hĭ boh pơtâo go̱m amăng bah ia dơmŭn anŭn.
4Yakôb tơña ƀing wai triu anŭn tui anai, “Ơ ƀing ayŏng adơi, ƀing gih rai mơ̆ng pă?” Ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Ƀing gơmơi mơ̆ng anih Haran.” 5Yakôb tơña kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih thâo krăn Laban, tơčô Nahôr mơ̆?” Ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Ơ, ƀing gơmơi thâo ñu.” 6Giŏng anŭn, Yakôb tơña kơ ƀing gơ̆ dơ̆ng tui anai, “Ñu hiam drơi jan mơ̆?” Ƀing gơ̆ laĭ glaĭ, “Ơ, ñu dŏ hiam drơi jan mơ̆n, adih yơh jing ană đah kơmơi ñu HʼRačel hlak rai hăng tơpul triu anŭn.” 7Yakôb laĭ, “Lăng bĕ, yang hrơi ăt dŏ glông; aka truh mông kơ tơpul triu pơƀut glaĭ ôh. Brơi ia kơ ƀing gơñu bĕ hăng ba gơñu wơ̆t glaĭ kơ đang rơ̆k dơ̆ng.” 8Ƀing gơñu laĭ glaĭ tui anai, “Ƀing gơmơi ƀu dưi ngă tui anŭn ôh tơl abih bang tơpul triu hơmâo pơƀut glaĭ laih, tui anŭn kăh ƀing gơmơi dưi tơglŭng hĭ boh pơtâo ƀơi amăng bah ia. Giŏng anŭn, ƀing gơmơi či tuăh ia kơ triu yơh.”
9Tơdang ñu hlak pơhiăp hăng ƀing wai triu, HʼRačel rai hăng tơpul triu ama ñu, yuakơ ñu jing pô đah kơmơi wai triu. 10Tơdang Yakôb ƀuh HʼRačel ană đah kơmơi wa ñu Laban wơ̆t hăng tơpul triu wa ñu mơ̆n, ñu rai hăng tơglŭng hĭ boh pơtâo mơ̆ng kơbăng ia hăng tuăh ia kơ tơpul triu wa ñu mơñum. 11Giŏng anŭn, Yakôb čum kơkuh kơ HʼRačel laih anŭn čơdơ̆ng hia kraih yuakơ ñu mơak biă mă. 12Ñu ruai kơ HʼRačel ñu jing sa čô kơnung djuai gah ama gơ̆ laih anŭn jing ană đah rơkơi neh gơ̆ HʼRebekah. Tui anŭn, gơ̆ đuaĭ glaĭ hăng laĭ pơthâo kơ ama gơ̆.
13Tơdang Laban hơmư̆ tơlơi ră ruai kơ Yakôb, ană đah rơkơi adơi ñu HʼRebekah, ñu ječ ameč nao bưp gơ̆. Ñu kuar čum ju̱m kơkuh kơ gơ̆ laih anŭn ba mŭt gơ̆ amăng sang anŏ ñu, pơ anŭn yơh Yakôb ră ruai kơ Laban abih bang tơhơnal tơlơi ñu rai anai. 14Giŏng anŭn, Laban laĭ kơ gơ̆, “Ih jing drơi jan kâo laih anŭn drah kơtăk kâo yơh.”

Yakôb Dŏ Kơ HʼLeah Laih Anŭn HʼRačel

 Tơdơi kơ Yakôb dŏ hrŏm hăng ñu sa blan, 15Laban laĭ kơ gơ̆, “Kơnơ̆ng yuakơ ih jing sa čô kơnung djuai kâo, ih mă bruă kơ kâo đôč đač đôč hă? Pơhaih bĕ kơ kâo hiư̆m pă kâo dưi apăh kơ ih!”
16Hlak anŭn Laban hơmâo dua čô ană đah kơmơi: anăn ană kơčoa đah kơmơi ñu jing HʼLeah laih anŭn đah kơmơi rơnuč ñu jing HʼRačel. 17Mơta HʼLeah hiam rô̆, samơ̆ HʼRačel jing sa čô hơdjă djo̱ng hăng hiam bơnai. 18Yakôb khăp kơ HʼRačel hăng laĭ, “Kâo či mă bruă kơ ih tơjuh thŭn yuakơ kiăng dŏ kơ ană dra ih HʼRačel.” 19Laban laĭ, “Kâo brơi ih dŏ kơ ñu jing hiam hloh kơ ƀing đah rơkơi pơkŏn dŏ. Tui anŭn, dŏ pơ anai hăng kâo bĕ!” 20Tui anŭn yơh, Yakôb mă bruă tơjuh thŭn kiăng dŏ kơ HʼRačel, samơ̆ hơdôm thŭn anŭn jing kar hăng ƀiă hrơi đôč kơ ñu yuakơ ñu khăp kơ HʼRačel.
21Giŏng anŭn, Yakôb laĭ kơ Laban, “Brơi kơ kâo bơnai kâo bĕ yuakơ kâo pơgiŏng laih hơdôm thŭn kâo; tui anŭn kâo kiăng dŏ hrŏm hăng ñu yơh.” 22Giŏng anŭn, Laban pơƀut glaĭ abih bang mơnuih amăng anih anŭn laih anŭn pơkra tơlơi ƀơ̆ng mơñum. 23-24Samơ̆ tơdang klăm truh, Laban mă ană đah kơmơi ñu HʼLeah brơi kơ Yakôb laih anŭn Laban ăt brơi mơ̆n sa čô hlŭn đah kơmơi HʼZilpah kơ ană ñu HʼLeah jing pô djru kơ gơ̆. Yakôb dŏ hrŏm hăng HʼLeah yơh. 25Tơdang mơguah rai, pơ anŭn đa kơ HʼLeah! Tui anŭn, Yakôb pơhiăp kơ Laban, “Hơget tơlơi anai ih hơmâo ngă kơ kâo lĕ? Kâo mă bruă kơ ih yuakơ HʼRačel, djơ̆ mơ̆? Yua hơget ih pleč ƀlŏr kơ kâo lĕ?” 26Laban laĭ glaĭ, “Tơlơi phiăn gơmơi pơ anai khŏm brơi amai ñu dŏ rơkơi hlâo anŭn kăh truh kơ adơi ñu. 27Pơgiŏng hĭ bĕ hrơi kŏm anai hăng HʼLeah; giŏng anŭn ƀing gơmơi ăt či brơi kơ ih adơi ñu HʼRačel mơ̆n tơdah ih mă bruă amăng tơjuh thŭn dơ̆ng.”
28Laih anŭn Yakôb ngă tui anŭn yơh. Ñu pơgiŏng hĭ hrơi ƀơ̆ng huă hăng HʼLeah, giŏng anŭn Laban jao brơi ană đah kơmơi ñu HʼRačel dơ̆ng kơ Yakôb kiăng kơ jing bơnai gơ̆. 29Laban ăt brơi sa čô hlŭn đah kơmơi HʼBilhah kơ ană ñu HʼRačel jing pô djru gơ̆ mơ̆n. 30Yakôb ăt dŏ hrŏm hăng HʼRačel samơ̆ ñu khăp kơ HʼRačel hloh kơ HʼLeah. Tui anŭn, ñu mă bruă kơ Laban amăng tơjuh thŭn dơ̆ng yuakơ HʼRačel.

Ƀing Ană Bă Yakôb

31Tơdang Yahweh ƀuh Yakôb ƀu khăp đơi ôh kơ HʼLeah, tui anŭn Ñu brơi kơ gơ̆ hơmâo ană, samơ̆ HʼRačel jing sa čô đah kơmơi plao. 32HʼLeah pi kian hăng tơkeng rai sa čô ană đah rơkơi. Ñu pơanăn gơ̆ Reuben laih anŭn ñu laĭ, “Anŭn jing yuakơ Yahweh hơmâo ƀuh laih tơlơi rơngot kâo. Sĭt yơh rơkơi kâo či khăp kơ kâo yơh anai.”
33Ñu pi kian dơ̆ng laih anŭn tơdang ñu tơkeng rai kơ ană đah rơkơi, ñu laĭ, “Yuakơ Yahweh hơmư̆ rơkơi kâo ƀu khăp kơ kâo ôh, tui anŭn Ñu brơi kơ kâo ană anai dơ̆ng.” Tui anŭn, ñu pơanăn ană nge anŭn Simeôn.
34Laih anŭn ñu pi kian dơ̆ng, tơdang ñu hơmâo rai ană đah rơkơi anai, ñu laĭ, “Ră anai rơkơi kâo či pơrơđah tơlơi khăp ñu kơ kâo sĭt yơh, yuakơ kâo hơmâo rai ană đah rơkơi kơ ñu klâo čô.” Tui anŭn, ñu pơanăn gơ̆ Lêwi.
35Ñu pi kian dơ̆ng laih anŭn tơdang ñu hơmâo rai sa čô ană, ñu laĭ, “Tal anai kâo či bơni hơơč kơ Yahweh.” Tui anŭn, ñu pơanăn gơ̆ Yudah. Giŏng anŭn, ñu ƀu hơmâo ană dơ̆ng tah amăng ƀiă thŭn.

29

Gia-cốp tại nhà La-ban

1Gia-cốp lên đường đi đến xứ của dân phương Đông. 2Ông nhìn thấy một cái giếng trong cánh đồng, cạnh đó có ba bầy chiên đang nằm nghỉ, vì đây là nơi các bầy súc vật uống nước. Có một tảng đá lớn đậy miệng giếng lại. 3Khi các bầy súc vật tụ về đông đủ rồi, người ta lăn tảng đá trên miệng giếng đi và cho chiên uống nước, rồi lăn tảng đá về chỗ cũ, đậy miệng giếng lại.
4Gia-cốp hỏi thăm mấy người chăn chiên: “Các anh ơi! Các anh từ đâu đến?” Họ đáp: “Chúng tôi từ Cha-ran đến.” 5Ông hỏi: “Các anh có biết La-ban, con trai Na-cô không?” Họ nói: “Chúng tôi biết.” 6Gia-cốp hỏi tiếp: “Ông ấy có mạnh giỏi không?” Họ trả lời: “Ông ấy vẫn mạnh giỏi. Ra-chên con gái của ông đang dẫn bầy chiên đến kìa.” 7Gia-cốp nói: “Nầy, trời hãy còn sáng, chưa phải là lúc nhóm súc vật về. Sao các anh không cho chúng uống nước rồi thả cho chúng đi ăn tiếp?” 8Họ đáp: “Chúng tôi không thể làm như vậy mà phải đợi cho tất cả các bầy súc vật về đủ, rồi mới lăn tảng đá trên miệng giếng cho chúng uống nước được.”
9Khi Gia-cốp còn đang trò chuyện với các người chăn thì Ra-chên dẫn bầy chiên của cha cô đến, vì cô cũng là người chăn chiên. 10Vừa thấy Ra-chên, con gái La-ban, cậu mình, Gia-cốp liền đến gần lăn tảng đá khỏi miệng giếng, và cho bầy chiên của cậu mình là La-ban, uống nước. 11Gia-cốp hôn Ra-chên rồi khóc òa lên, 12và nói cho cô biết rằng mình là bà con với cha cô, là con trai của Rê-bê-ca. Ra-chên liền chạy về báo tin cho cha.
13Khi được tin về Gia-cốp, con trai của em gái mình, thì La-ban chạy ra đón, ôm chầm lấy Gia-cốp mà hôn, rồi đưa về nhà. Gia-cốp thuật cho La-ban mọi việc đã xảy ra cho mình. 14La-ban nói: “Cháu đúng là cốt nhục của cậu.” Gia-cốp ở với cậu trong một tháng.

Gia-cốp cưới Lê-a và Ra-chên

15Một hôm La-ban nói với Gia-cốp: “Không lẽ vì là bà con của cậu mà cháu phục vụ không công cho cậu sao? Cháu cứ cho cậu biết tiền công của cháu là bao nhiêu.” 16Bấy giờ, La-ban có hai con gái: cô chị tên là Lê-a, cô em tên là Ra-chên. 17Mắt Lê-a yếu, còn Ra-chên có dáng người cân đối, nét mặt xinh tươi. 18Gia-cốp yêu Ra-chên nên thưa với La-ban: “Vì Ra-chên, con gái út của cậu, cháu xin giúp việc cho cậu bảy năm.” 19La-ban trả lời: “Thà cậu gả nó cho cháu còn hơn là gả cho người khác. Hãy ở lại đây với cậu.” 20Vì Ra-chên, Gia-cốp đã giúp việc trong bảy năm. Nhưng bởi yêu nàng, Gia-cốp xem bảy năm như đôi ba ngày.
21Sau đó, Gia-cốp nhắc La-ban: “Cháu đã hoàn tất thời gian giúp việc rồi, xin cậu giao vợ cháu lại để cháu được lui tới với nàng.” 22La-ban tổ chức một bữa tiệc và mời tất cả xóm giềng đến dự. 23Nhưng tối đó ông đưa Lê-a, con gái mình, đến với Gia-cốp, rồi Gia-cốp ăn nằm với Lê-a. 24La-ban cũng cho nữ tì Xinh-ba theo hầu Lê-a, con gái mình. 25Sáng hôm sau Gia-cốp mới biết đó là Lê-a. Ông hỏi La-ban: “Cha đã làm gì cho con vậy? Có phải vì Ra-chên mà con giúp việc cho nhà cha không? Sao cha lừa gạt con?” 26La-ban đáp: “Ở đây không có lệ gả cô em trước khi gả cô chị. 27Con cứ ở với Lê-a trọn tuần lễ cưới nầy đi, rồi cha sẽ gả luôn Ra-chên cho con; bù lại, con phải làm việc cho cha thêm bảy năm nữa.” 28Gia-cốp làm theo lời, ở với Lê-a trọn tuần lễ cưới đó, rồi La-ban gả Ra-chên, con gái mình, cho Gia-cốp. 29La-ban cũng cho nữ tì Bi-la theo hầu Ra-chên, con gái mình. 30Gia-cốp cũng đi lại với Ra-chên, và yêu Ra-chên hơn Lê-a. Vậy, Gia-cốp giúp việc cho La-ban thêm bảy năm nữa.

Các con của Gia-cốp và Lê-a

31Đức Giê-hô-va thấy Lê-a ít được thương yêu nên cho bà sinh con, còn Ra-chên lại hiếm muộn. 32Lê-a mang thai và sinh con trai, đặt tên là Ru-bên và nói: “Đức Giê-hô-va đã thấy nỗi ưu phiền của tôi, bây giờ chồng sẽ yêu tôi.” 33Bà lại mang thai và sinh con trai, đặt tên là Si-mê-ôn và nói: “Đức Giê-hô-va đã nghe biết tôi ít được yêu thương nên cho thêm đứa nầy.” 34Bà mang thai lần nữa và sinh con trai. Bà nói: “Lần nầy chồng tôi sẽ gắn bó với tôi vì tôi đã sinh cho ông ba đứa con trai.” Vì vậy, bà đặt tên con là Lê-vi. 35Bà lại mang thai và sinh con trai. Bà nói: “Lần nầy tôi ca ngợi Đức Giê-hô-va”. Vì thế, bà đặt tên con là Giu-đa. Rồi bà ngưng sinh đẻ.