1

QUYỂN THỨ NHỨT

(Từ đoạn 1 đến đoạn 41)

So sánh người công bình với kẻ ác

1 Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ,
 Chẳng đứng trong đường tội nhân,
 Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng;
2 Song lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va,
 Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm.
3 Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước,
 Sanh bông trái theo thì tiết,
 Lá nó cũng chẳng tàn héo;
 Mọi sự người làm đều sẽ thạnh vượng.
4 Kẻ ác chẳng như vậy đâu;
 Nhưng chúng nó khác nào rơm rác gió thổi bay đi.
5 Bởi cớ ấy kẻ ác chẳng đứng nổi trong ngày đoán xét,
 Tội nhân cũng không được vào hội người công bình.
6 Vì Đức Giê-hô-va biết đường người công bình,
 Song đường kẻ ác rồi bị diệt vong.

1

QUYỂN THỨ NHẤT

1Phúc cho người không theo mưu kẻ dữ,
Không dự vào việc ác của tội nhân,
Phường phỉ báng, không bè bạn, giao thân.
2Nhưng tuân hành luật Chúa Hằng Hữu,
Ngày và đêm, mệnh lệnh Ngài vâng giữ.
3Người như cây bên dòng suối tươi xanh,
Mùa lại mùa sinh hoa quả thơm lành,
Lá không tàn; mọi việc đều hưng thịnh.
4Còn kẻ ác, hình ảnh nào so sánh?
Như rác rơm theo làn gió cuốn bay,
5Ngày phán xét số phận chịu đắng cay,
Loại ra ngoài cộng đồng người công chính.
6Vì Thượng Đế đưa dường con dân thánh,
Còn lộ trình kẻ ác đến hư vong.