144

Cầu Chúa giải cứu cho. – Vẻ phước của dân Chúa

Thơ Đa-vít làm
1 Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay, là hòn đá tôi!
 Ngài dạy tay tôi đánh giặc,
 Tập ngón tay tôi tranh đấu.
2 Ngài là sự nhân từ tôi, đồn lũy tôi,
 Nơi ẩn náu cao của tôi, và là Đấng giải cứu tôi,
 Cũng là cái khiên tôi, và nơi tôi nương náu mình;
 Ngài bắt dân tôi phục dưới tôi.
3 Hỡi Đức Giê-hô-va, loài người là chi, mà Ngài nhận biết nó?
 Con người là gì, mà Ngài đoái đến?
4 Loài người giống như hơi thở,
 Đời người như bóng bay qua.
5 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy hạ các từng trời, và giáng xuống,
 Đụng đến núi, thì núi sẽ xông khói lên.
6 Xin hãy phát chớp nhoáng làm tản lạc kẻ thù nghịch,
 Bắn tên Chúa mà làm cho chúng nó lạc đường.
7 Cầu Chúa hãy giơ tay ra từ trên cao,
 Giải cứu tôi, vớt tôi lên khỏi nước sâu,
 Cùng khỏi tay kẻ ngoại bang;
8 Miệng chúng nó buông điều dối gạt,
 Tay hữu chúng nó là tay hữu láo xược.
9 Hỡi Đức Chúa Trời, tôi sẽ hát xướng cho Chúa một bài ca mới,
 Lấy đàn cầm mười dây mà hát ngợi khen Chúa.
10 Chúa ban sự cứu rỗi cho các vua,
 Giải cứu Đa-vít, kẻ tôi tớ Chúa, khỏi thanh gươm tàn hại.
11 Xin giải tôi thoát khỏi tay kẻ ngoại bang;
 Miệng chúng nó buông điều dối gạt,
 Tay hữu chúng nó là tay hữu láo xược.

12 Nguyện các con trai chúng tôi
 Giống như cây đương mọc lên mạnh mẽ;
 Nguyện các con gái chúng tôi như đá góc nhà,
 Chạm theo lối kiểu của đền.
13 Nguyện kho lẫm chúng tôi được đầy dẫy,
 Có đủ các thứ lương thực;
 Nguyện chiên chúng tôi sinh sản hằng ngàn hằng muôn
 Trong đồng ruộng chúng tôi.
14 Nguyện bò cái chúng tôi sinh đẻ nhiều;
 Nguyện chớ có sự triệt hạ, sự ra xông đánh,
 Hay là tiếng la hãi trong các hàng phố chúng tôi.
15 Phước cho dân nào được quang cảnh như vậy!
 Phước cho dân nào có Giê-hô-va làm Đức Chúa Trời mình!

144

A Song to the Lord Who Preserves and Prospers His People

A Psalm of David.
  1Blessed be the Lord my Rock,
   Who trains my hands for war,
   And my fingers for battle—
   2My lovingkindness and my fortress,
   My high tower and my deliverer,
   My shield and the One in whom I take refuge,
   Who subdues my people under me.
  3Lord, what is man, that You take knowledge of him?
   Or the son of man, that You are mindful of him?
   4Man is like a breath;
   His days are like a passing shadow.
  5Bow down Your heavens, O Lord, and come down;
   Touch the mountains, and they shall smoke.
   6Flash forth lightning and scatter them;
   Shoot out Your arrows and destroy them.
   7Stretch out Your hand from above;
   Rescue me and deliver me out of great waters,
   From the hand of foreigners,
   8Whose mouth speaks lying words,
   And whose right hand is a right hand of falsehood.
  9I will sing a new song to You, O God;
   On a harp of ten strings I will sing praises to You,
   10The One who gives salvation to kings,
   Who delivers David His servant
   From the deadly sword.
  11Rescue me and deliver me from the hand of foreigners,
   Whose mouth speaks lying words,
   And whose right hand is a right hand of falsehood—
   12That our sons may beas plants grown up in their youth;
   That our daughters may be as pillars,
   Sculptured in palace style;
   13That our barns may be full,
   Supplying all kinds of produce;
   That our sheep may bring forth thousands
   And ten thousands in our fields;
   14That our oxen may be well laden;
   That there be no breaking in or going out;
   That there be no outcry in our streets.
   15Happy are the people who are in such a state;
   Happy are the people whose God is the Lord!