69

Kêu than về sự gian nan và nguyện Chúa phạt kẻ cừu địch

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh theo điếu “Hoa huệ”
1 Đức Chúa Trời ôi! xin cứu tôi,
 Vì những nước đã thấu đến linh hồn tôi.
2 Tôi lún trong bùn sâu, nơi không đụng cẳng;
 Tôi bị chìm trong nước sâu, dòng nước ngập tôi.
3 Tôi la mệt, cuống họng tôi khô;
 Mắt tôi hao mòn đương khi trông đợi Đức Chúa Trời tôi.
4 Những kẻ ghen ghét tôi vô cớ
 Nhiều hơn số tóc đầu tôi;
 Những kẻ làm thù nghịch tôi vô cớ và muốn hại tôi thật mạnh;
 Tôi phải bồi thường điều tôi không cướp giựt.
5 Đức Chúa Trời ôi! Chúa biết sự ngu dại tôi,
 Các tội lỗi tôi không giấu Chúa được.
6 Hỡi Chúa Giê-hô-va vạn quân,
 Nguyện những kẻ trông đợi Chúa chớ bị hổ thẹn vì cớ tôi;
 Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ôi!
 Nguyện kẻ nào tìm cầu Chúa chớ bị sỉ nhục tại vì việc tôi.
7 Ấy vì Chúa mà tôi đã mang sự nhuốc nhơ,
 Và bị sự hổ thẹn bao phủ mặt tôi.
8 Tôi đã trở nên một kẻ lạ cho anh em tôi,
 Một người ngoại bang cho các con trai mẹ tôi,
9 Vì sự sốt sắng về đền Chúa tiêu nuốt tôi,
 Sự sỉ nhục của kẻ sỉ nhục Chúa đã đổ trên tôi.
10 Tôi khóc và nhịn ăn để ép linh hồn tôi,
 Thì điều đó cũng trở làm sỉ nhục tôi.
11 Tôi lấy bao gai mặc làm áo xống,
 Bèn trở nên câu tục ngữ cho chúng nó.
12 Những kẻ ngồi nơi cửa thành trò chuyện về tôi;
 Tôi là đề câu hát của những người uống rượu.
13 Nhưng Đức Giê-hô-va ơi, tôi nhờ dịp tiện
 Mà cầu nguyện cùng Ngài.
 Đức Chúa Trời ơi, theo sự thương xót lớn của Chúa,
 Và theo lẽ thật về sự cứu rỗi của Chúa, xin hãy đáp lại tôi.
14 Xin hãy cứu tôi khỏi vũng bùn, kẻo tôi lún chăng;
 Nguyện tôi được giải thoát khỏi những kẻ ghét tôi, và khỏi nước sâu.
15 Nguyện dòng nước không ngập tôi,
 Vực sâu chớ nhận tôi,
 Hầm không lấp miệng nó lại trên tôi.
16 Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy đáp lại tôi; vì sự nhân từ Ngài là tốt;
 Tùy sự thương xót lớn của Ngài, xin hãy xây lại cùng tôi.
17 Xin Chúa chớ giấu mặt cùng tôi tớ Chúa, vì tôi đương bị gian truân;
 Hãy mau mau đáp lại tôi.
18 Cầu xin Chúa đến gần linh hồn tôi và chuộc nó;
 Vì cớ kẻ thù nghịch tôi, xin hãy cứu chuộc tôi:
19 Chúa biết sự sỉ nhục, sự hổ thẹn, và sự nhuốc nhơ của tôi:
 Các cừu địch tôi đều ở trước mặt Chúa.
20 Sự sỉ nhục làm đau thương lòng tôi, tôi đầy sự khổ nhọc;
 Tôi trông đợi có người thương xót tôi, nhưng chẳng có ai;
 Tôi mong nhờ người an ủi, song nào có gặp.
21 Chúng nó ban mật đắng làm vật thực tôi,
 Và cho tôi uống giấm trong khi khát.
22 Nguyện bàn tiệc trước mặt chúng nó trở nên cái bẫy;
 Khi chúng nó được bình an, nguyện nó lại trở nên cái lưới.
23 Nguyện mắt chúng nó bị tối, không còn thấy,
 Và hãy làm cho lưng chúng nó hằng run.
24 Hãy đổ cơn thạnh nộ Chúa trên chúng nó,
 Khiến sự giận dữ Chúa theo kịp họ.
25 Nguyện chỗ ở chúng nó bị bỏ hoang,
 Chẳng có ai ở trong trại chúng nó nữa.
26 Vì chúng nó bắt bớ kẻ Chúa đã đánh,
 Và thuật lại sự đau đớn của người mà Chúa đã làm cho bị thương.
27 Cầu xin Chúa hãy gia tội ác vào tội ác chúng nó;
 Chớ cho chúng nó vào trong sự công bình của Chúa.
28 Nguyện chúng nó bị xóa khỏi sách sự sống,
 Không được ghi chung với người công bình.
29 Còn tôi bị khốn cùng và đau đớn:
 Đức Chúa Trời ơi, nguyện sự cứu rỗi của Chúa nâng đỡ tôi lên nơi cao.
30 Tôi sẽ dùng bài hát mà ngợi khen danh Đức Chúa Trời,
 Và lấy sự cảm tạ mà tôn cao Ngài.
31 Điều ấy sẽ đẹp lòng Đức Giê-hô-va hơn con bò đực
 Hoặc con bò đực có sừng và móng rẽ ra.
32 Những người hiền từ sẽ thấy điều đó và vui mừng;
 Hỡi các người tìm cầu Đức Chúa Trời, nguyện lòng các ngươi được sống.
33 Vì Đức Giê-hô-va nghe kẻ thiếu thốn,
 Không khinh dể những phu tù của Ngài.
34 Nguyện trời, đất, biển,
 Và các vật hay động trong đó, đều ngợi khen Ngài.
35 Vì Đức Chúa Trời sẽ cứu Si-ôn, và xây lại các thành Giu-đa;
 Dân sự sẽ ở đó, được nó làm của.
36 Dòng dõi các tôi tớ Ngài sẽ hưởng nó làm sản nghiệp;
 Phàm ai yêu mến danh Ngài sẽ ở tại đó.

69

An Urgent Plea for Help in Trouble

To the Chief Musician. Set to “The Lilies.” A Psalm of David.
  1Save me, O God!
   For the waters have come up to my neck.
   2I sink in deep mire,
   Where there is no standing;
   I have come into deep waters,
   Where the floods overflow me.
   3I am weary with my crying;
   My throat is dry;
   My eyes fail while I wait for my God.
  4Those who hate me without a cause
   Are more than the hairs of my head;
   They are mighty who would destroy me,
   Being my enemies wrongfully;
   Though I have stolen nothing,
   I still must restore it.
  5O God, You know my foolishness;
   And my sins are not hidden from You.
   6Let not those who wait for You, O Lord God of hosts, be ashamed because of me;
   Let not those who seek You be confounded because of me, O God of Israel.
   7Because for Your sake I have borne reproach;
   Shame has covered my face.
   8I have become a stranger to my brothers,
   And an alien to my mother’s children;
   9Because zeal for Your house has eaten me up,
   And the reproaches of those who reproach You have fallen on me.
   10When I wept and chastened my soul with fasting,
   That became my reproach.
   11I also made sackcloth my garment;
   I became a byword to them.
   12Those who sit in the gate speak against me,
   And I am the song of the drunkards.
  13But as for me, my prayer is to You,
   O Lord, in the acceptable time;
   O God, in the multitude of Your mercy,
   Hear me in the truth of Your salvation.
   14Deliver me out of the mire,
   And let me not sink;
   Let me be delivered from those who hate me,
   And out of the deep waters.
   15Let not the floodwater overflow me,
   Nor let the deep swallow me up;
   And let not the pit shut its mouth on me.
  16Hear me, O Lord, for Your lovingkindness is good;
   Turn to me according to the multitude of Your tender mercies.
   17And do not hide Your face from Your servant,
   For I am in trouble;
   Hear me speedily.
   18Draw near to my soul, and redeem it;
   Deliver me because of my enemies.
  19You know my reproach, my shame, and my dishonor;
   My adversaries are all before You.
   20Reproach has broken my heart,
   And I am full of heaviness;
   I looked for someone to take pity, but there was none;
   And for comforters, but I found none.
   21They also gave me gall for my food,
   And for my thirst they gave me vinegar to drink.
  22Let their table become a snare before them,
   And their well-being a trap.
   23Let their eyes be darkened, so that they do not see;
   And make their loins shake continually.
   24Pour out Your indignation upon them,
   And let Your wrathful anger take hold of them.
   25Let their dwelling place be desolate;
   Let no one live in their tents.
   26For they persecute the onesYou have struck,
   And talk of the grief of those You have wounded.
   27Add iniquity to their iniquity,
   And let them not come into Your righteousness.
   28Let them be blotted out of the book of the living,
   And not be written with the righteous.
  29But I am poor and sorrowful;
   Let Your salvation, O God, set me up on high.
   30I will praise the name of God with a song,
   And will magnify Him with thanksgiving.
   31This also shall please the Lord better than an ox or bull,
   Which has horns and hooves.
   32The humble shall see this and be glad;
   And you who seek God, your hearts shall live.
   33For the Lord hears the poor,
   And does not despise His prisoners.
  34Let heaven and earth praise Him,
   The seas and everything that moves in them.
   35For God will save Zion
   And build the cities of Judah,
   That they may dwell there and possess it.
   36Also, the descendants of His servants shall inherit it,
   And those who love His name shall dwell in it.