4

Klei Yang Jhat Mplư Yêsu

(Mat 4:1-11; Mark 1:12-13)

1Yêsu wĭt mơ̆ng êa krông Yurdan bŏ hŏng Yang Mngăt Jăk, leh anăn Yang Mngăt atăt ba Ñu hlăm kdrăn tač. 2Tinăn Ñu tŭ klei yang jhat mplư êjai pă pluh hruê. Ñu amâo huă ƀơ̆ng ôh êjai pă pluh hruê anăn, leh anăn tơdah ruê̆ leh jih hruê anăn Ñu êpa. 3Yang jhat lač kơ Ñu, “Tơdah ih jing Anak Aê Diê, mtă brei boh tâo anei lŏ bliư̆ jing kpŭng!” 4 Yêsu lŏ wĭt lač kơ ñu, “Klei Aê Diê Blŭ čih leh snei, ‘Mnuih hdĭp amâo djŏ knŏng kyua ƀơ̆ng kpŭng ôh.’ ” 5Yang jhat atăt Ñu ti anôk dlông, ktrâo kơ Ñu bhiâo jih jang ƀuôn ala mtao ti lăn ala, 6leh anăn lač kơ Ñu, “Kâo srăng brei kơ ih jih klei dưi leh anăn klei guh kơang jih jang ƀuôn ala mtao anei, kyuadah arăng jao brei leh kơ kâo, leh anăn kâo brei kơ hlei pô kâo čiăng. 7Snăn tơdah ih kkuh mpŭ kơ kâo, jih mnơ̆ng anăn srăng jing dŏ ih.” 8 Yêsu lŏ wĭt lač kơ ñu, “Klei Aê Diê Blŭ čih leh snei,
  ‘Brei ih kkuh mpŭ kơ Khua Yang Aê Diê ih,
   leh anăn mă bruă knŏng kơ Ñu yơh.’ ”
9Yang jhat lŏ atăt Ñu kơ ƀuôn Yêrusalem, brei Ñu dôk ti dlông čuôr Sang Kkuh Mpŭ, leh anăn lač kơ Ñu, “Tơdah ih jing Anak Aê Diê, kdâo bĕ mơ̆ng anôk anei; 10 kyuadah Klei Aê Diê Blŭ čih leh snei,
  ‘Aê Diê srăng brei phung dĭng buăl jăk Ñu kiă kriê ih čiăng mgang ih,’
11 leh anăn
  ‘Diñu srăng pŭ ih,
   huĭdah jơ̆ng ih sô̆ hŏng boh tâo.’ ”
12 Yêsu lŏ wĭt lač kơ ñu, “Arăng lŏ čih, ‘Đăm lông dlăng Khua Yang Aê Diê ih ôh.’ ” 13Leh ñu mplư hŏng jih klei anăn, yang jhat đuĕ mơ̆ng Yêsu êjai, guôn mông găl.

Yêsu Dơ̆ng Bruă Ñu Hlăm Čar Galilê

(Mat 4:12-17; Mark 1:14-15)

14Yêsu lŏ wĭt kơ čar Galilê hŏng klei myang Yang Mngăt Jăk, leh anăn arăng hmư̆ hing kơ Ñu tar ƀar krĭng jŭm dar. 15Ñu mtô hlăm lu sang bi kƀĭn, leh anăn jih jang mnuih mpŭ mni kơ Ñu.

Phung Ƀuôn Sang Ƀuôn Nasaret Hngah Amâo Đăo kơ Yêsu Ôh

(Mat 13:53-58; Mark 6:1-6)

16Yêsu truh kơ ƀuôn Nasaret, anôk arăng rông ba Ñu, leh anăn tui si klei mưng Ñu, hruê sabat Ñu mŭt hlăm sang bi kƀĭn. Ñu kgŭ dơ̆ng čiăng dlăng Klei Aê Diê Blŭ. 17Arăng brei kơ Ñu hdruôm hră khua pô hưn êlâo Y-Êsai. Ñu pŏk hdruôm hră anăn, ƀuh anôk mâo klei čih snei:
  18 “Mngăt Myang Khua Yang dôk ti kâo,
   kyuadah Ñu trôč êa ƀâo mngưi ti kâo leh,
  čiăng kâo hưn klei mrâo mrang jăk kơ phung ƀun ƀin.
   Ñu tiŏ hriê kâo brei hưn klei bi êngiê kơ phung mnă,
  brei kơ phung bum ală klei lŏ dưi ƀuh,
   bi êngiê phung arăng ktư̆ juă leh,
  19leh anăn hưn thŭn Khua Yang srăng bi mtlaih phung ƀuôn sang Ñu.”
20Leh klei anăn, Yêsu klĭt hĕ hdruôm hră, bi wĭt kơ pô kiă leh anăn dôk gŭ. Jih jang phung hlăm sang bi kƀĭn dôk dlăng kơ Ñu sơăi. 21Leh anăn Ñu dơ̆ng lač kơ phung anăn, “Hruê anei Klei Aê Diê Blŭ diih hmư̆ anei bi sĭt leh.” 22Jih jang hưn Ñu jing jăk, leh anăn bi kngăr kơ klei blŭ jăk siam kbiă mơ̆ng ƀăng êgei Ñu; leh anăn digơ̆ lač, “Amâo djŏ hĕ Ñu jing anak êkei Y-Yôsep?” 23Yêsu lač kơ digơ̆, “Sĭt nik diih srăng răk klei bi hriêng anei kơ kâo, ‘Ơ aê êa drao, bi hlao bĕ ih pô; ngă tinei msĕ mơh hlăm ƀuôn ih pô jih klei hmei hmư̆ ih ngă leh ti ƀuôn Kapernum.’ ” 24 Leh anăn Ñu lač, “Sĭt nik kâo lač kơ diih, amâo mâo sa čô khua pô hưn êlâo tuôm mâo klei jum jăk hlăm ƀuôn ñu pô. 25 Kâo lač kơ diih sĭt nik, ênuk Y-Êli mâo lu phung mniê djiê ung hlăm čar Israel êjai adiê không tlâo thŭn mkrah, mâo klei ư̆ êpa prŏng truh kơ tar ƀar čar. 26 Ƀiădah Aê Diê amâo tiŏ nao Y-Êli kơ diñu ôh, knŏng kơ sa čô mniê djiê ung ti ƀuôn Sarepta hlăm čar Sidôn. 27 Leh anăn mâo lu phung djŏ phŭng hlăm čar Israel ênuk khua pô hưn êlâo Y-Êlisê; ƀiădah amâo mâo ôh sa čô hlăm phung diñu mâo klei bi doh, knŏng Y-Naman mơ̆ng čar Siri.” 28Leh hmư̆ klei anăn, jih jang phung hlăm sang bi kƀĭn bŏ hŏng klei ngêñ sơăi. 29Diñu kgŭ, ktŭng đoh Yêsu ti êngao ƀuôn, atăt gơ̆ kơ čŏng čư̆ anôk arăng mdơ̆ng ƀuôn, čiăng klư̆ bi lĕ gơ̆ ti gŭ. 30Ƀiădah Yêsu găn ti krah diñu leh anăn đuĕ.

Sa Čô Mnuih Yang Jhat Ngă

(Mark 1:21-28)

31Yêsu trŭn nao kơ ƀuôn Kapernum, sa boh ƀuôn hlăm čar Galilê, leh anăn hruê sabat Ñu mtô kơ digơ̆. 32 Digơ̆ bi kngăr kơ klei Ñu mtô, kyuadah Ñu blŭ hŏng klei kơhưm. 33Hlăm sang bi kƀĭn mâo sa čô êkei yang čhŏ dôk hlăm gơ̆; leh anăn gơ̆ ur kraih ktang, 34“Hơi! Ya klei hmei mâo hŏng ih, Ơ Yêsu ƀuôn Nasaret? Ih hriê čiăng bi rai hmei hĕ? Kâo thâo hlei ih jing, Pô Doh Jăk mơ̆ng Aê Diê!” 35Ƀiădah Yêsu ƀuah yang jhat anăn, lač, “Dôk ñăt leh anăn kbiă bĕ mơ̆ng mnuih anei!” Leh yang jhat bi êbuh gơ̆ ti krah mnuih bi kƀĭn, yang jhat kbiă mơ̆ng gơ̆, amâo ngă sa mta klei jhat kơ gơ̆ ôh. 36Jih jang diñu bi kngăr leh anăn bi lač hdơ̆ng diñu, “Ya klei blŭ anei? Kyuadah hŏng klei kơhưm leh anăn klei myang Ñu mtă kơ phung yang čhŏ, leh anăn diñu kbiă.” 37Arăng hmư̆ hing kơ Ñu tar ƀar anôk jŭm dar.

Yêsu Bi Hlao Lu Mnuih

(Mat 8:14-17; Mark 1:29-34)

38Yêsu kbiă mơ̆ng sang bi kƀĭn leh anăn mŭt hlăm sang Y-Simôn. Kmha mniê Y-Simôn mâo klei êngoh ktang, leh anăn diñu kwưh kơ Yêsu kyua gơ̆. 39Yêsu dôk dơ̆ng giăm gơ̆, suôt klei êngoh leh anăn klei êngoh đuĕ mơ̆ng gơ̆. Gơ̆ kgŭ mtam leh anăn mă bruă đru diñu.
40Tơdah yang hruê lĕ leh, jih jang phung mâo mnuih mâo klei ruă mdê mdê atăt ba digơ̆ kơ Yêsu. Ñu bă kngan ti grăp čô leh anăn bi hlao digơ̆. 41Wăt phung yang jhat mơh kbiă mơ̆ng lu mnuih êjai ur, “Ih jing Anak Aê Diê!” Ƀiădah Yêsu ƀuah phung yang jhat, leh anăn amâo brei diñu blŭ ôh, kyuadah diñu thâo kơ gơ̆ jing Krist.

Yêsu Mtô Hlăm Lu Boh Sang Bi Kƀĭn

(Mark 1:35-39)

42Tơdah yang hruê ƀlĕ, Yêsu đuĕ nao kơ anôk hjăn. Phung ƀuôn sang duah Ñu leh anăn truh kơ Ñu, čiăng kơ̆ng Ñu amâo brei Ñu đuĕ mơ̆ng digơ̆ ôh. 43Ƀiădah Yêsu lač kơ digơ̆, “Kâo mâo bruă mtô klei mrâo mrang jăk kơ ƀuôn ala mtao Aê Diê kơ lu boh ƀuôn mkăn msĕ mơh, kyua kơ klei anăn yơh Aê Diê tiŏ hriê kâo leh.” 44Leh anăn Ñu dôk mtô hlăm sang bi kƀĭn hlăm čar Yuđa.

4

Ma quỷ cám dỗ

(Ma-thi-ơ 4:1-11; Mác 1:12,13)

1Đức Chúa Jêsus đầy dẫy Đức Thánh Linh; Ngài từ sông Giô-đanh trở về và được Thánh Linh đưa vào trong hoang mạc. 2Tại đó, Ngài chịu ma quỷ cám dỗ bốn mươi ngày. Trong những ngày ấy, Ngài không ăn gì cả; khi thời gian ấy đã mãn thì Ngài đói. 3Ma quỷ nói với Ngài: “Nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời, thì hãy khiến đá nầy trở nên bánh đi!” 4Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời chép: ‘Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi.’ ” 5Ma quỷ đem Ngài lên, chỉ cho Ngài tất cả các vương quốc trên thế gian trong giây lát, 6và nói: “Ta sẽ cho ngươi tất cả thẩm quyền và vinh quang của chúng, vì chúng đã được giao cho ta và ta muốn cho ai tùy ý. 7Vậy, nếu ngươi thờ lạy ta, thì tất cả sẽ thuộc về ngươi.” 8Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời chép: ‘Ngươi phải thờ phượng Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi!’ ” 9Ma quỷ cũng đem Ngài đến thành Giê-ru-sa-lem, đặt Ngài trên nóc đền thờ và nói: “Nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời thì hãy lao mình xuống đi; 10vì có lời chép:
  ‘Chúa sẽ truyền cho các thiên sứ gìn giữ ngươi,
   11Các đấng ấy sẽ đỡ nâng ngươi trên tay, e chân ngươi vấp phải đá chăng!’ ”
12Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời phán: ‘Ngươi đừng thách thức Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi.’ ” 13Sau khi dùng hết cách cám dỗ Ngài, ma quỷ bỏ đi, chờ cơ hội khác.

Chức vụ của Đức Chúa Jêsus tại miền Ga-li-lê

(4:14 – 9:50)

Chúa giảng dạy tại Na-xa-rét

(Ma-thi-ơ 13:53-58; Mác 6:1-6)

14Đức Chúa Jêsus trở về miền Ga-li-lê trong quyền năng Thánh Linh, và danh tiếng Ngài vang lừng khắp các miền lân cận. 15Ngài dạy dỗ trong các nhà hội, mọi người đều ca ngợi Ngài. 16Đức Chúa Jêsus đến thành Na-xa-rét, là nơi dưỡng dục Ngài. Theo thói quen, vào ngày sa-bát, Ngài đến nhà hội, đứng dậy để đọc. 17Có người trao cho Ngài cuộn sách tiên tri Ê-sai, Ngài mở ra, tìm thấy chỗ có chép:
  18“Thánh Linh của Chúa ngự trên Ta,
   Vì Ngài đã xức dầu cho Ta để truyền giảng Tin Lành cho người nghèo.
  19Ngài đã sai Ta để công bố những người bị giam cầm được phóng thích,
   Người mù lòa được sáng mắt,
  Người bị áp bức được tự do;
   Và công bố năm thi ân của Chúa.”
20Ngài cuốn sách lại, trả cho người phụ lễ, rồi ngồi xuống. Mọi người trong nhà hội đều chăm chú nhìn Ngài. 21Ngài bắt đầu nói với họ: “Hôm nay lời Kinh Thánh mà các ngươi vừa nghe đã được ứng nghiệm.” 22Mọi người đều làm chứng tốt về Ngài, và kinh ngạc trước những lời đầy ân huệ từ miệng Ngài. Họ hỏi: “Chẳng phải người nầy là con Giô-sép sao?” 23Ngài phán: “Chắc các ngươi muốn nói với Ta câu tục ngữ nầy: ‘Hỡi thầy thuốc, hãy tự chữa lành mình! Mọi điều chúng tôi nghe ông đã làm tại thành Ca-bê-na-um, hãy làm tại đây, nơi quê hương ông.’ ” 24Ngài lại phán: “Thật, Ta bảo các ngươi, không một nhà tiên tri nào được chấp nhận tại quê hương mình. 25Thật, Ta bảo các ngươi, trong thời Ê-li, khi trời bị đóng chặt trong ba năm sáu tháng, cả xứ bị nạn đói lớn, và trong dân Y-sơ-ra-ên cũng có nhiều bà góa. 26Tuy nhiên, Ê-li không được sai đến với một người nào trong số họ, ngoại trừ một bà góa ở Sa-rép-ta, xứ Si-đôn. 27Trong thời tiên tri Ê-li-sê, ở Y-sơ-ra-ên cũng có nhiều người mắc bệnh phong hủi; nhưng không một ai trong họ được sạch, ngoại trừ Na-a-man, người Sy-ri.” 28Mọi người trong nhà hội nghe những lời đó, thì nổi giận. 29Họ đứng dậy kéo Ngài ra ngoài thành, đưa Ngài lên đỉnh núi, nơi người ta xây thành, để ném Ngài xuống. 30Nhưng Ngài lánh khỏi họ và đi nơi khác.

Chúa đuổi quỷ

(Mác 1:21-28)

31Ngài xuống thành Ca-bê-na-um, thuộc miền Ga-li-lê, và giảng dạy trong ngày sa-bát. 32Mọi người đều kinh ngạc về sự giảng dạy của Ngài vì lời Ngài đầy uy quyền. 33Một người bị quỷ ám có mặt trong nhà hội la lớn: “Hỡi Jêsus ở Na-xa-rét! 34Chúng tôi với Ngài có can hệ gì mà Ngài đến để tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết Ngài là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời!” 35Nhưng Đức Chúa Jêsus nghiêm trách nó: “Hãy im đi, và ra khỏi người nầy!” Quỷ liền quật ngã người ấy giữa đám đông, rồi lìa khỏi mà không làm gì hại đến anh ta. 36Mọi người đều sợ hãi, nói với nhau: “Đạo gì vậy? Ông ấy lấy uy quyền và năng lực mà truyền lệnh cho các quỷ và chúng phải ra khỏi.” 37Danh tiếng Ngài vang lừng khắp các vùng chung quanh.

Chúa chữa lành bà gia của Phi-e-rơ

(Ma-thi-ơ 8:14-17; Mác 1:29-34)

38Đức Chúa Jêsus rời nhà hội, vào nhà Si-môn. Bà gia của Si-môn đang sốt nặng; người ta xin Ngài chữa bệnh cho bà. 39Ngài đến nghiêng mình về phía bà, quở cơn sốt và sốt lìa khỏi bà. Lập tức bà trỗi dậy và phục vụ mọi người.

Chúa thực hiện các phép lạ và truyền giảng Tin Lành

(Mác 1:35-39)

40Khi mặt trời lặn, người ta đem những người mắc đủ các chứng bệnh đến với Ngài. Ngài đặt tay lên từng người và chữa lành cho họ. 41Các quỷ cũng ra khỏi nhiều người và la lớn: “Ngài là Con Đức Chúa Trời!” Nhưng Ngài quở trách và không cho phép chúng nói, vì chúng biết Ngài là Đấng Christ. 42Vừa rạng sáng, Ngài đi vào nơi thanh vắng. Dân chúng đi tìm Ngài; khi gặp được, họ cố giữ Ngài lại, không cho rời khỏi họ. 43Nhưng Ngài phán với họ: “Ta cũng phải công bố Tin Lành của vương quốc Đức Chúa Trời cho các thành phố khác nữa, vì Ta được sai đến với mục đích đó.” 44Vậy, Ngài rao giảng trong các nhà hội miền Giu-đê.