20

以色列人的抗命

1第七年五月初十,有以色列的几个长老前来求问耶和华,坐在我面前。 2耶和华的话临到我,说: 3“人子啊,你要告诉以色列的长老,对他们说,主耶和华如此说:你们来是为求问我吗?主耶和华说:我指着我的永生起誓,我必不让你们求问。 4人子啊,你要审问他们吗?你要审问吗?你当使他们知道他们祖先那些可憎的事; 5你要对他们说,主耶和华如此说:当日我拣选以色列,对雅各家的后裔起誓,在埃及地向他们显现,起誓说:我是耶和华─你们的上帝; 6那日我向他们起誓,要领他们出埃及地,到我为他们所找到的流奶与蜜之地,就是全地中最美好之地。 7我对他们说,你们各人要抛弃眼中所喜爱的可憎之物,不可用埃及的偶像玷污自己。我是耶和华─你们的上帝。 8他们却悖逆我,不肯听从我,不抛弃他们眼中所喜爱的可憎之物,离弃埃及的偶像。
 “我就说,在埃及地,我要把我的愤怒倾倒在他们身上,向他们发尽我的怒气。
9我这么做是为了我名的缘故,免得我的名在他们所居住之列国眼中被亵渎;我曾在这些列国眼前向他们显现,领他们出了埃及地。 10我领他们出埃及地,带他们到旷野。 11我将我的律例赐给他们,将我的典章指示他们;人若遵行就必因此存活。 12我将我的安息日赐给他们,在我与他们中间作记号,让他们知道我─耶和华是使他们分别为圣的。 13以色列家却在旷野中悖逆我,不顺从我的律例,厌弃我的典章;人若遵行就必因此存活。他们却大大干犯我的安息日。
 “因此我说,我要在旷野把我的愤怒倾倒在他们身上,灭绝他们。
14我这么做是为了我名的缘故,免得我的名在列国眼中被亵渎,因为在这些列国眼前我领了他们出来。 15并且我在旷野向他们起誓,必不领他们进入我所赐的流奶与蜜之地,就是全地中最美好之地; 16因为他们厌弃我的典章,不顺从我的律例,干犯我的安息日,他们的心随从自己的偶像。 17虽然如此,我的眼仍顾惜他们,不毁灭他们,不在旷野把他们灭绝净尽。
18“我在旷野对他们的儿女说:‘不要遵行你们祖先的律例,不要谨守他们的规条,也不要用他们的偶像玷污自己。 19我是耶和华─你们的上帝,你们要顺从我的律例,谨守遵行我的典章, 20且以我的安息日为圣。这日必在我与你们中间作记号,使你们知道我是耶和华─你们的上帝。’ 21只是他们的儿女悖逆我,不顺从我的律例,也不谨守遵行我的典章;人若遵行就必因此存活。他们却干犯我的安息日。
 “因此我说,我要在旷野把我的愤怒倾倒在他们身上,向他们发尽我的怒气。
22但我却缩手而未如此行;我这么做是为了我名的缘故,免得我的名在列国眼中被亵渎,因为在这些列国眼前我领了他们出来。 23并且我在旷野向他们起誓,要把他们驱散到列国,分散在列邦; 24因为他们不遵行我的典章,厌弃我的律例,干犯我的安息日,眼目向着他们祖先的偶像。 25我也任他们遵行那无益的律例,随从那不能使人存活的规条。 26他们使所有头生的经火,我就任凭他们在这供物上玷污自己;我令他们惊恐,他们就知道我是耶和华。
27“人子啊,你要告诉以色列家,对他们说,主耶和华如此说:你们的祖先在背叛我的事上再次亵渎了我; 28我领他们到我起誓应许赐给他们的地,他们看见各高冈、各茂密的树,就在那里献祭,献上惹我发怒的供物,也在那里焚烧馨香的祭,献浇酒祭。 29我就对他们说:你们去的那丘坛叫什么呢?它名叫巴麻,直到今日。 30所以你要对以色列家说,主耶和华如此说:你们仍要照你们祖先所做的玷污自己吗?还要照他们可憎的事行淫吗? 31当你们献上供物,使你们儿子经火的时候,你们仍用各样的偶像玷污自己,直到今日。以色列家啊,我岂能让你们求问呢?主耶和华说:我指着我的永生起誓,我必不让你们求问。
32“你们说:‘我们要像列国和列邦的宗族一样,去事奉木头与石头。’你们所起的心意万不能成就。”

上帝的惩罚和赦免

33“主耶和华说:我指着我的永生起誓,我要作王,用大能的手和伸出的膀臂,并倾倒出来的愤怒治理你们。 34我必用大能的手和伸出的膀臂,并倾倒出来的愤怒,把你们从万民中领出来,从被赶散到的列邦聚集你们。 35我必带你们到万民的旷野,在那里当面审判你们。 36我怎样在埃及地的旷野审判你们的祖先,也必照样审判你们。这是主耶和华说的。 37我要使你们从杖下经过,按着约的拘束带领你们。 38我必从你们中间除尽叛逆和得罪我的人;我将他们从所寄居的地方领出来,他们却不得进入以色列地,你们就知道我是耶和华。
39“你们,以色列家啊,主耶和华如此说:你们若不听从我,从今以后就让各人去事奉他的偶像吧,只是不可再以你们的供物和偶像亵渎我的圣名。
40“在我的圣山,就是以色列高处的山,以色列全家,那地所有的人,都要在那里事奉我。在那里我悦纳他们,并要你们献供物和初熟的土产,以及一切的圣物。这是主耶和华说的。 41我把你们从万民中领出来,从被赶散到的列邦聚集你们,那时我必悦纳你们如同悦纳馨香之祭,我要在列国眼前,在你们中间显为圣。 42我领你们进入以色列地,就是我起誓应许赐给你们列祖之地,那时你们就知道我是耶和华。 43你们在那里要追念那玷污自己的所作所为,又要因所行的一切恶事厌恶自己。 44以色列家啊,我为我名的缘故,没有照着你们的恶行和你们的败坏对待你们;你们就知道我是耶和华。这是主耶和华说的。”

尼革夫大火

45耶和华的话临到我,说: 46“人子啊,你要面向南方,向南方传讲,向尼革夫田野的树林说预言。 47你要对尼革夫的树林说,要听耶和华的话。主耶和华如此说:看哪,我要在你那里点火,烧灭你们中间所有的绿树和枯树,猛烈的火焰必不熄灭;从南到北,人的脸都被烧焦。 48凡血肉之躯都知道是我─耶和华点了火,这火必不熄灭。” 49于是我说:“唉!主耶和华啊,人都指着我说:他不是说比喻的人吗?”

20

Lời quở trách Y-sơ-ra-ên và lời hứa về ngày sau

1 Năm thứ bảy, ngày mồng mười tháng năm, có một vài trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến đặng cầu hỏi Đức Giê-hô-va, họ ngồi trước mặt ta. 2 Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 3 Hỡi con người, hãy nói cùng các trưởng lão Y-sơ-ra-ên, bảo chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Có phải các ngươi đến đặng cầu hỏi ta chăng? Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta không để cho các ngươi cầu hỏi. 4 Hỡi con người, ngươi muốn xét đoán chúng nó, ngươi muốn xét đoán chúng nó chăng? Hãy làm cho chúng nó biết những sự gớm ghiếc của tổ phụ mình. 5 Vậy ngươi khá nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Đương ngày mà ta chọn Y-sơ-ra-ên, mà ta thề cùng dòng dõi nhà Gia-cốp, mà ta tỏ mình cho chúng nó biết ta trong đất Ê-díp-tô, khi ta thề cùng chúng nó, và rằng: Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; 6 ngày đó ta thề hứa cùng chúng nó rằng ta sẽ đem chúng nó ra khỏi đất Ê-díp-tô đặng vào đất mà ta đã tìm sẵn cho chúng nó, tức là đất đượm sữa và mật ong, vinh hiển nhứt trong các đất.
7 Ta nói cùng chúng nó rằng: Các ngươi ai nấy khá quăng xa mình những sự gớm ghiếc của mắt các ngươi, và chớ làm ô uế mình với các thần tượng của Ê-díp-tô! Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi. 8 Nhưng mà chúng nó dấy loạn nghịch cùng ta, và không muốn nghe ta; ai nấy không ném bỏ những sự gớm ghiếc của mắt mình, và không lìa bỏ các thần tượng của Ê-díp-tô. Bấy giờ nói rằng ta sẽ đổ cơn giận ta trên chúng nó, làm trọn sự giận ta nghịch cùng chúng nó giữa đất Ê-díp-tô. 9 Nhưng ta đã vì cớ danh ta mà làm, hầu cho danh ấy khỏi bị nói phạm trước mắt các dân ngoại mà chúng nó ở giữa, trước mắt các dân ấy ta đã tỏ mình cho chúng nó biết, khi đem chúng nó ra khỏi đất Ê-díp-tô.
10 Vậy ta đã làm cho chúng nó ra khỏi đất Ê-díp-tô, và đem chúng nó đến nơi đồng vắng. 11 Ta ban cho chúng nó luật lệ của ta, và làm cho chúng nó biết mạng lịnh ta, là điều nếu người ta làm theo thì được sống bởi nó. 12 Ta cũng cho chúng nó những ngày sa-bát ta làm một dấu giữa ta và chúng nó, đặng chúng nó biết rằng ta là Đức Giê-hô-va biệt chúng nó ra thánh. 13 Nhưng nhà Y-sơ-ra-ên nổi loạn nghịch cùng ta trong đồng vắng. Chúng nó không noi theo lệ luật ta, khinh bỏ mạng lịnh ta, là điều nếu người ta làm theo thì được sống bởi nó, và phạm các ngày sa-bát ta nặng lắm. Bấy giờ ta nói ta sẽ đổ cơn giận ta trên chúng nó trong đồng vắng, đặng diệt hết đi. 14 Nhưng ta đã vì cớ danh ta mà làm hầu cho danh ấy không bị nói phạm trước mắt các dân ngoại, trước mắt các dân ấy ta đã đem chúng nó ra khỏi. 15 Vả, ta cũng đã thề cùng chúng nó trong đồng vắng rằng ta sẽ không đem chúng nó vào đất mà ta đã định cho chúng nó là đất đượm sữa và mật ong, vinh hiển nhứt trong mọi đất; 16 vì chúng nó đã bỏ mạng lịnh ta, không noi theo lệ luật ta, và phạm những ngày sa-bát ta; bởi lòng chúng nó đã hướng về thần tượng mình. 17 Dầu vậy, mắt ta đã thương tiếc chúng nó, ta không hủy diệt chúng nó, ta không làm tận tuyệt chúng nó trong đồng vắng.
18 Ta phán cùng con cái chúng nó trong đồng vắng rằng: Đừng noi theo luật lệ của ông cha các ngươi, đừng giữ mạng lịnh họ, và tự làm ô uế với những thần tượng của họ. 19 Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, hãy noi theo luật lệ ta, vâng giữ mạng lịnh ta và làm theo. 20 Hãy biệt những ngày sa-bát ta ra thánh, nó sẽ làm dấu giữa ta và các ngươi, hầu cho các ngươi biết rằng ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi. 21 Nhưng con cái dấy loạn nghịch cùng ta; không noi theo luật lệ ta, không vâng giữ và không làm theo mạng lịnh ta, là điều người ta nếu làm theo thì được sống bởi nó; và chúng nó phạm những ngày sa-bát ta nữa. Bấy giờ, ta nói rằng ta sẽ đổ cơn giận ta trên chúng nó, và làm trọn sự giận của ta nghịch cùng chúng nó trong đồng vắng. 22 Song le ta đã kéo tay ta lại, và đã vì danh ta mà làm, hầu cho danh ấy không bị nói phạm trước mắt các dân ngoại, trước mắt các dân ấy ta đã đem chúng nó ra khỏi. 23 Vả, ta đã thề cùng chúng nó nơi đồng vắng rằng ta sẽ làm cho chúng nó tan lạc giữa các nước và rải ra trong nhiều nước; 24 vì chúng nó không vâng làm mạng lịnh ta, nhưng đã bỏ lệ luật ta, đã phạm những ngày sa-bát ta, và mắt chúng nó đã hướng về các thần tượng của tổ phụ mình. 25 Ta cũng đã ban cho chúng nó những luật lệ chẳng lành, và mạng lịnh mà bởi đó chúng nó không được sống. 26 Ta làm ô uế chúng nó bởi của cúng chúng nó, khi chúng nó khiến mọi con đầu lòng qua trên lửa, hầu ta làm cho chúng nó ra hoang vu, đến nỗi chúng nó biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
27 Vậy nên, hỡi con người, hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên, bảo nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Tổ phụ các ngươi đã nói phạm ta, bởi chúng nó đã phạm pháp nghịch cùng ta. 28 Khi ta đã đem chúng nó vào đất mà ta đã thề ban cho chúng nó, bấy giờ chúng nó đã tìm thấy các gò cao và các cây rậm, mà dâng của lễ mình tại đó; chúng nó đã bày ra tại đó những của cúng chọc giận ta, cũng đã đặt tại đó những hương có mùi thơm, và đã làm lễ quán. 29 Bấy giờ ta nói cùng chúng nó rằng: Nơi cao mà các ngươi đi đó là gì? Cho nên nơi cao ấy còn gọi là Ba-ma cho đến ngày nay.
30 Vậy nên, hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi tự làm ô uế mình theo cách tổ phụ các ngươi, và các ngươi hành dâm theo những sự gớm ghiếc của họ sao? 31 Khi các ngươi dâng lễ vật, khi các ngươi cho con trai mình qua lửa, các ngươi còn tự làm ô uế với những thần tượng mình cho đến ngày nay sao? Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta há để cho các ngươi cầu hỏi sao? Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta không để cho các ngươi cầu hỏi! 32 Chẳng có sự gì sẽ xảy ra như điều các ngươi tưởng, khi các ngươi nói rằng: Chúng ta muốn nên như các dân tộc và các họ hàng ở các nước, thờ gỗ và đá. 33 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ấy là dùng tay mạnh mẽ và cánh tay dang ra, lấy thạnh nộ đổ ra mà ta sẽ làm vua trên các ngươi! 34 Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi giữa các dân; ta sẽ dùng tay mạnh mẽ và cánh tay dang ra và sự thạnh nộ đổ ra để nhóm các ngươi lại từ các nước mà các ngươi đã bị tan tác trong đó. 35 Ta sẽ đem các ngươi vào nơi đồng vắng của các dân, tại đó ta sẽ đối mặt xét đoán các ngươi. 36 Như ta đã xét đoán tổ phụ các ngươi trong đồng vắng đất Ê-díp-tô thể nào, thì ta cũng xét đoán các ngươi thể ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 37 Ta sẽ làm cho các ngươi qua dưới gậy, và sẽ đem các ngươi vào trong dây giao ước. 38 Ta sẽ tẩy sạch khỏi các ngươi những kẻ bạn nghịch, và những kẻ phạm pháp nghịch cùng ta; ta sẽ đem chúng nó ra khỏi đất mình trú ngụ, nhưng chúng nó sẽ không vào đất Y-sơ-ra-ên. Như vậy các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
39 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, về các ngươi, thì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đi, mỗi người trong các ngươi khá thờ thần tượng mình! Sau sự đó, các ngươi chắc sẽ nghe ta và sẽ không nói phạm danh thánh của ta nữa bởi của cúng và bởi thần tượng các ngươi. 40 Chúa Giê-hô-va phán rằng: Vì trên núi thánh ta, trên núi cao của Y-sơ-ra-ên, tại đó cả nhà Y-sơ-ra-ên, hết thảy chúng nó, sẽ hầu việc ta ở trong đất. Tại đó ta sẽ nhận lấy chúng nó; vả tại đó ta sẽ đòi của lễ các ngươi, và những trái đầu mùa của lễ các ngươi, cùng mọi vật thánh. 41 Ta sẽ nhận lấy các ngươi như mùi thơm tho, khi ta đem các ngươi ra khỏi giữa các dân, và nhóm các ngươi từ những nước mà các ngươi đã bị tan tác; và ta sẽ được tỏ ra thánh trong các ngươi ở trước mắt dân ngoại. 42 Các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ đem các ngươi vào đất của Y-sơ-ra-ên, trong nước mà ta đã dùng lời thề hứa ban cho tổ phụ các ngươi. 43 Tại đó các ngươi sẽ nhớ lại đường lối mình và mọi việc tự mình làm nên ô uế; các ngươi sẽ tự chán ngán trước mắt mình, vì cớ mọi sự dữ mình đã phạm. 44 Các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ vì danh ta mà đãi các ngươi, chớ không theo đường lối xấu xa và việc làm hư nát của các ngươi, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Chúa Giê-hô-va phán vậy.