52

Kẻ ác tự khoe mình lấy làm luống công

Cho thầy nhạc chánh. Thơ Đa-vít làm, để dạy dỗ, khi Đô-e, người Ê-đôm, đến cho Sau-lơ hay rằng: Đa-vít đã vào nhà A-hi-mê-léc.
1 Hỡi người mạnh dạn, sao ngươi tự khoe về sự dữ?
 Sự nhân từ của Đức Chúa Trời còn mãi mãi.
2 Lưỡi ngươi toan sự tà ác và làm điều giả dối,
 Khác nào dao cạo bén.
3 Ngươi chuộng điều dữ hơn là điều lành,
 Thích sự nói dối hơn là nói sự công bình. (Sê-la)
4 Hỡi lưỡi dối trá,
 Ngươi ưa mến các lời tàn hại.
5 Đức Chúa Trời cũng sẽ phá hại ngươi đời đời;
 Ngài sẽ bắt ngươi, rứt ngươi khỏi trại ngươi,
 Và nhổ ngươi khỏi đất kẻ sống. (Sê-la)

6 Người công bình sẽ thấy, bèn bắt sợ,
 Và cười người, mà rằng:
7 Kìa, là người không nhờ Đức Chúa Trời làm sức lực mình,
 Song nhờ cậy nơi sự giàu có hiếm hiệm mình.
 Làm cho mình vững bền trong sự ác mình!
8 Còn tôi khác nào cây ô-li-ve xanh tươi trong nhà Đức Chúa Trời;
 Tôi nhờ cậy nơi lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đến đời đời vô cùng.
9 Tôi sẽ cảm tạ Chúa đời đời, vì Ngài đã làm việc đó;
 Tôi sẽ trông cậy nơi danh Chúa
 Trước mặt các người thánh của Chúa, vì điều đó là tốt lành.

52

Tơlơi Phat Kơđi Laih Anŭn Tơlơi Pap Khăp Ơi Adai

Kơ pô gai ayŭ. Tơlơi bơni hơơč Dawid adoh. Tơdang Doeg, mơnuih Edôm đuaĭ nao laĭ pơthâo kơ pơtao Saul tui anai: Dawid hơmâo nao laih pơ sang khua ngă yang Ahimelek.
  1Ơ mơnuih pơmĭn ih pô khĭn kơtang, yua hơget ih pơang kơ tơlơi sat ƀai ih lĕ?
   Tơlơi tŏng ten Ơi Adai jing hlŏng lar.
  2Ih pơkra hơdră kiăng pơrai hĭ ƀing gơmơi;
   jơlah ih hrup hăng sa ƀĕ thŏng khăt tơma biă mă.
   Ih pơčeh rai nanao tơlơi pơčĕr.
  3Ih khăp kơ tơlơi sat ƀai hloh kơ tơlơi hiam klă
   laih anŭn khăp kơ tơlơi wĕ wŏ hloh kơ tơlơi tơpă sĭt.

  4Ơ mơnuih juăt hơmâo jơlah ƀlŏr ăh,
   ih khăp khul boh pơhiăp kiăng pơruă hĭ ƀing gơmơi!
  5Tui anŭn, sĭt yơh Ơi Adai či pơrai hĭ ih hlŏng lar;
   Ñu či mă ih laih anŭn hơñăk mơ̆ng sang ih dŏ,
   laih anŭn kar hăng sa ƀĕ kơyâo Ñu či buč đuaĭ hĭ ih mơ̆ng anih ƀing mơnuih dŏ hơdip anai yơh.

  6Tơdang ƀing mơnuih tơpă hơnơ̆ng ƀuh tơlơi truh kơ pô anŭn, ƀing gơñu či huĭ hyưt yơh;
   ƀing gơñu ăt či klao djik kơ gơ̆ mơ̆n hăng laĭ tui anai,
  7“Lăng bĕ, anai yơh jing mơnuih yap ñu pô jing khĭn kơtang anŭn ƀu kơnang ôh ƀơi Ơi Adai kiăng kơ răng pơgang brơi kơ ñu,
   samơ̆ đaŏ kơnang kơ mŭk dram prŏng prin ñu pô
   laih anŭn ngă sat pơrai hĭ ƀing rŏh ayăt ñu yuakơ kiăng hơduah sem tơlơi rơnŭk rơnua!”

  8Samơ̆ bơ kơ kâo, kâo đĭ kơyar
   jing hrup hăng sa ƀĕ kơyâo ôliwơ čăt đĭ amăng sang Ơi Adai yơh;
   Kâo đaŏ kơnang amăng tơlơi khăp hiam klă Ñu nanao hlŏng lar.
  9Kâo či bơni hơơč kơ Ih nanao, Ơ Ơi Adai ăh,
   yuakơ hơdôm tơlơi bruă anŭn Ih hơmâo ngă laih.
  Tui anŭn, ƀơi anăp abih bang ƀing ană plei tŏng ten Ih pơjơnum yơh
   kâo či pơhiăp pơhaih kơ tơlơi Ih jing hiam klă.