90

QUYỂN THỨ TƯ

(Từ đoạn 90 đến đoạn 106)

Đức Chúa Trời hằng có đời đời; còn đời loài người tạm thời và chóng qua

Bài cầu nguyện của Môi-se, người của Đức Chúa Trời
1 Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi ở của chúng tôi.
2 Trước khi núi non chưa sanh ra,
 Đất và thế gian chưa dựng nên,
 Từ trước vô cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời.
3 Chúa khiến loài người trở vào bụi tro,
 Và phán rằng: Hỡi con cái loài người, hãy trở lại.
4 Vì một ngàn năm trước mắt Chúa
 Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi,
 Giống như một canh của đêm.
5 Chúa làm chúng nó trôi đi như nước chảy cuồn cuộn; chúng nó khác nào một giấc ngủ,
 Ban mai họ tựa như cây cỏ xanh tươi:
6 Sáng ngày cỏ nở bông và tốt tươi;
 Buổi chiều người ta cắt nó và nó héo.
7 Thật, chúng tôi bị hao mòn vì cơn giận của Chúa,
 Bị bối rối bởi sự thạnh nộ Chúa.
8 Chúa đã đặt gian ác chúng tôi ở trước mặt Chúa,
 Để những tội lỗi kín đáo chúng tôi trong ánh sáng mặt Chúa.
9 Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi;
 Năm chúng tôi tan mất như hơi thở.
10 Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi,
 Còn nếu mạnh khoẻ thì đến tám mươi;
 Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm,
 Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.
11 Ai biết sức sự giận của Chúa?
 Tùy theo sự kính sợ xứng đáng cho Chúa, ai biết sức sự nóng nảy Chúa?
12 Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi,
 Hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.
13 Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy trở lại. --- Cho đến chừng nào? ---
 Xin đổi lòng về việc các tôi tớ Chúa.
14 Ôi! xin Chúa cho chúng tôi buổi sáng được thỏa dạ về sự nhân từ Chúa,
 Thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng vui vẻ.
15 Xin Chúa làm cho chúng tôi được vui mừng tùy theo các ngày Chúa làm cho chúng tôi bị hoạn nạn,
 Và tùy theo những năm mà chúng tôi đã thấy sự tai họa.
16 Nguyện công việc Chúa lộ ra cho các tôi tớ Chúa,
 Và sự vinh hiển Chúa sáng trên con cái họ!
17 Nguyện ơn Chúa, là Đức Chúa Trời chúng tôi, giáng trên chúng tôi;
 Cầu Chúa lập cho vững công việc của tay chúng tôi;
 Phải, xin lập cho vững công việc của tay chúng tôi.

90

BOOK FOUR: Psalms 90—106

The Eternity of God, and Man’s Frailty

A Prayer of Moses the man of God.
  1Lord, You have been our dwelling place in all generations.
   2Before the mountains were brought forth,
   Or ever You had formed the earth and the world,
   Even from everlasting to everlasting, You are God.
  3You turn man to destruction,
   And say, “Return, O children of men.”
   4For a thousand years in Your sight
   Are like yesterday when it is past,
   And like a watch in the night.
   5You carry them away like a flood;
   They are like a sleep.
   In the morning they are like grass which grows up:
   6In the morning it flourishes and grows up;
   In the evening it is cut down and withers.
  7For we have been consumed by Your anger,
   And by Your wrath we are terrified.
   8You have set our iniquities before You,
   Our secret sins in the light of Your countenance.
   9For all our days have passed away in Your wrath;
   We finish our years like a sigh.
   10The days of our lives are seventy years;
   And if by reason of strength they are eighty years,
   Yet their boast is only labor and sorrow;
   For it is soon cut off, and we fly away.
   11Who knows the power of Your anger?
   For as the fear of You, so is Your wrath.
   12So teach us to number our days,
   That we may gain a heart of wisdom.
  13Return, O Lord!
   How long?
   And have compassion on Your servants.
   14Oh, satisfy us early with Your mercy,
   That we may rejoice and be glad all our days!
   15Make us glad according to the days in which You have afflicted us,
   The years in which we have seen evil.
   16Let Your work appear to Your servants,
   And Your glory to their children.
   17And let the beauty of the Lord our God be upon us,
   And establish the work of our hands for us;
   Yes, establish the work of our hands.