29

1Sa čô mnuih arăng ƀuah jêñ jêñ ƀiădah ăt ngă khăng kŏ,
   srăng rai tuč bhiâo riâo rit, amâo lŏ mâo êlan dưi mdrao ôh.
  2Tơdah phung kpă đĭ kyar phung ƀuôn sang hơ̆k mơak,
   ƀiădah tơdah phung ƀai kiă kriê, phung ƀuôn sang ur krao.
  3Hlei pô khăp kơ klei thâo mĭn bi mơak kơ ama ñu,
   ƀiădah pô dôk hŏng phung mniê knhông bi luč ngăn drăp ñu.
  4Hŏng klei kpă sa čô mtao bi kjăp čar ñu,
   ƀiădah hlei pô mă tŭ ngăn sun bi rai čar.
  5Sa čô mnuih blŭ myâo mă kơ pô riêng gah ñu
   dăng ñuăl kơ jơ̆ng ñu pô.
  6Mnuih ƀai djŏ ñuăl klei soh ñu pô,
   ƀiădah mnuih kpă mmuñ leh anăn hơ̆k mơak.
  7Mnuih kpă ênô duah klei djŏ kơ phung ƀun ƀin,
   ƀiădah mnuih ƀai amâo thâo săng klei anăn ôh.
  8Phung kreh mưč ƀhur pui hlăm ƀuôn prŏng,
   ƀiădah phung thâo mĭn bi hlai klei ngêñ.
  9Tơdah sa čô thâo mĭn mâo klei bi mgăl hŏng sa čô mnuih mluk,
   mnuih mluk knŏng ăl amâodah tlao, amâo mâo klei êđăp ênang ôh.
  10Phung khăp tuh êrah bi êmut kơ mnuih amâo mâo soh ôh,
   ƀiădah phung kpă ênô srăng mgang klei hdĭp gơ̆.
  11Mnuih mluk bi êdah jih klei ñu ngêñ,
   ƀiădah mnuih thâo mĭn kơ̆ng klei ñu ăl.
  12Tơdah khua kiă kriê mđing knga kơ klei blŭ luar,
   jih jang phung dĭng buăl ñu srăng jing ƀai.
  13Mnuih ƀun ƀin leh anăn pô ktư̆ juă mâo sa klei mbĭt:
   Yêhôwa bi mngač ală jih dua diñu.
  14Tơdah sa čô mtao phat kđi phung ƀun ƀin hŏng klei kpă,
   jhưng mtao ñu srăng dôk kjăp nanao.
  15Giê hnuăt leh anăn klei ƀuah mkra brei klei thâo mĭn,
   ƀiădah anak ngă tui si ñu pô čiăng bi hêñ amĭ ñu.
  16Tơdah phung ƀai đĭ kyar klei soh bi lar msĕ mơh,
   ƀiădah phung kpă ênô srăng ƀuh klei diñu lĕ.
  17Mkra bĕ anak ih, leh anăn ñu srăng bi juh ih,
   ñu srăng bi mơak mngăt ih.
  18Tơdah amâo mâo klei bi êdah ôh, phung ƀuôn sang êngiê ngă soh,
   ƀiădah jăk mơak yơh pô djă pioh klei bhiăn.
  19Amâo djŏ knŏng hŏng klei blŭ ôh arăng dưi mkra sa čô dĭng buăl,
   kyuadah wăt tơdah ñu thâo săng dưn, ñu amâo srăng gưt ôh.
  20Ih ƀuh mơ̆ sa čô mnuih ruăt blŭ?
   Sa čô mluk mâo klei čang hmăng hĭn kơ pô anăn.
  21Hlei phung ngă jăk đei kơ phung dĭng buăl diñu mơ̆ng hđeh,
   hruê êdei digơ̆ srăng mĭn digơ̆ pô jing anak sang anăn.
  22Mnuih krêñ mčhur klei bi mneh msao,
   leh anăn sa čô mnuih ngêñ ngă lu klei soh.
  23Klei mnuih mgao srăng mdlưh ñu pô,
   ƀiădah hlei pô thâo luă gŭ srăng mâo klei arăng mpŭ.
  24Hlei pô bi mguôp hŏng sa čô mnuih knĕ jing roh hŏng mngăt ñu pô,
   arăng srăng bi kmhal ñu tơdah ñu hưn klei sĭt hlăm sang phat kđi leh anăn Aê Diê srăng tăm pah ñu tơdah ñu amâo hưn ôh.
  25Klei huĭ kơ mnuih jing kđông ƀêč,
   ƀiădah hlei pô knang kơ Yêhôwa mâo klei hơĭt.
  26Lu mnuih tui duah klei pap mơ̆ng khua kiă kriê,
   ƀiădah mơ̆ng Yêhôwa yơh mnuih srăng mă tŭ klei djŏ.
  27Phung kpă bi êmut kheh kơ mnuih wê,
   ƀiădah phung wê bi êmut kheh kơ pô êbat hlăm êlan kpă.

29

  1Người nào thường bị quở trách mà vẫn cứng đầu cứng cổ
  Ắt sẽ bị bại hoại thình lình, không phương cứu chữa.
  2Khi người ngay lành lãnh đạo, dân chúng được an vui,
  Nhưng khi kẻ ác cầm quyền, người dân ta thán không kể xiết.
  3Khi con cái yêu mến sự khôn ngoan, cha mẹ mừng vô tả;
  Nhưng đứa con kết bạn với đĩ điếm sẽ phá sạch gia tài.
  4Nhờ theo lẽ công chính, vua làm cho quốc gia mình bền vững,
  Còn vua tham của hối lộ, đất nước sẽ chóng bị tiêu diệt.
  5Ai tâng bốc người nào
  Là giăng cạm bẫy trước bước chân người ấy.
  6Kẻ ác phạm tội là nộp mình vào cạm bẫy,
  Nhưng người ngay lành vẫn an tâm ca hát và vui mừng.
  7Người ngay lành quan tâm đến quyền lợi của người nghèo,
  Nhưng kẻ gian ác chẳng màng gì đến việc ấy.
  8Kẻ nhạo báng gây cho thành bị quân thù phóng hỏa,
  Nhưng người khôn ngoan làm cho cơn thịnh nộ nguôi đi.
  9Nếu người khôn cãi nhau với kẻ dại,
  Kẻ dại sẽ tức giận hoặc chế giễu, và sự việc sẽ không ngừng.
  10Kẻ thích gây đổ máu ghét người thanh liêm trong sạch,
  Nhưng người chính trực biết làm sao giữ mình được an toàn.
  11Kẻ dại dột bộc lộ cơn giận mình ra hết,
  Người khôn ngoan biết kiềm giữ nó trong lòng.
  12Nếu người lãnh đạo thích nghe những lời gian dối,
  Các viên chức dưới quyền rồi sẽ trở thành một bọn ác nhân.
  13Người nghèo khổ và kẻ áp bức có chung một điểm:
  Ðôi mắt của cả hai đều được CHÚA ban ánh sáng cho.
  14Nếu vua cứ theo công lý mà xét xử người nghèo,
  Thì ngôi nước vua ấy sẽ bền vững lâu dài.
  15Roi vọt và lời quở trách sẽ giúp con cái trở nên khôn ngoan,
  Còn đứa con luôn được nuông chiều sẽ làm cho mẹ nó xấu hổ.
  16Khi những kẻ gian ác cầm quyền, tội ác sẽ gia tăng;
  Còn người ngay lành sẽ sống và nhìn xem chúng sụp đổ.
  17Hãy sửa dạy con bạn, nó sẽ cho bạn được an lòng,
  Nó sẽ làm cho lòng bạn được vui thỏa sâu xa.
  18Ðâu không có khải tượng dân sẽ buông tuồng thác loạn;
  Nhưng ai vâng giữ luật pháp thật có phước thay!
  19Chẳng phải chỉ dùng lời nói suông mà tôi đòi sẽ sửa đổi,
  Dù có hiểu rõ ràng, nó cũng chẳng làm theo.
  20Con có thấy kẻ vội vàng phát biểu ý kiến của nó chăng?
  Một kẻ dại dột còn có hy vọng hơn nó.
  21Ai nuôi dưỡng đầy tớ mình từ khi nó còn thơ ấu,
  Lúc lớn lên, nó sẽ như con cái trong nhà.
  22Ai để cho cơn giận của mình điều khiển sẽ dễ gây xung đột,
  Người nóng tánh nhạy giận phạm lầm lỗi nhiều thay.
  23Kẻ kiêu ngạo gây sỉ nhục cho mình,
  Nhưng người có tinh thần khiêm tốn kết cục sẽ được tôn vinh.
  24Ai làm ăn chia chác với kẻ trộm cắp ghét mạng sống mình,
  Người ấy biết sự thật nhưng chẳng dám nói ra.
  25Người hay sợ sẽ dễ sa vào bẫy,
  Nhưng ai tin cậy CHÚA sẽ được an toàn.
  26Lắm người cầu cạnh kẻ cầm quyền để được ân huệ,
  Nhưng công lý cho người ta đến từ CHÚA.
  27Người ngay lành ghê tởm kẻ bất chính;
  Người theo đường công chính lại bị kẻ gian ác gớm ghê.