88

Tác giả nài khẩn Chúa cứu mình khỏi chết

Thơ hát của con cháu Cô-rê. Cho thầy nhạc chánh, theo giọng trầm. Thơ dạy dỗ Hê-man, người Ếch-ra-hít, làm
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi,
 Ngày và đêm tôi kêu cầu trước mặt Chúa.
2 Nguyện lời cầu nguyện tôi thấu đến trước mặt Chúa:
 Xin hãy nghiêng tai qua nghe tiếng kêu cầu của tôi.
3 Vì linh hồn tôi đầy dẫy sự hoạn nạn,
 Mạng sống tôi hầu gần Âm phủ.
4 Tôi bị kể vào số những kẻ đi xuống huyệt;
 Tôi khác nào một người chẳng có ai giúp đỡ,
5 Bị bỏ giữa kẻ chết,
 Giống như những kẻ bị giết nằm trong mồ mả,
 Mà Chúa không còn nhớ đến,
 Là kẻ bị truất khỏi tay Chúa.
6 Chúa đã để tôi nằm nơi hầm vực sâu,
 Tại chốn tối tăm trong vực thẳm.
7 Cơn giận Chúa đè nặng trên tôi,
 Chúa dùng các lượn sóng Chúa làm tôi cực nhọc. (Sê-la)
8 Chúa khiến những kẻ quen biết tôi lìa xa tôi,
 Làm tôi thành một vật gớm ghiếc cho họ;
 Tôi bị cấm cố, không ra được.
9 Mắt tôi hao mòn vì hoạn nạn;
 Đức Giê-hô-va ơi! hằng ngày tôi cầu khẩn Ngài,
 Và giơ tay lên hướng cùng Ngài.
10 Chúa há vì kẻ chết mà sẽ làm phép lạ sao?
 Những kẻ qua đời há sẽ chỗi dậy đặng ngợi khen Chúa ư? (Sê-la)
11 Sự nhân từ Chúa há sẽ được truyền ra trong mồ mả sao?
 Hoặc sự thành tín Chúa được giảng trong vực sâu ư?
12 Các phép lạ Chúa há sẽ được biết trong nơi tối tăm sao?
 Và sự công bình Chúa há sẽ được rõ trong xứ bị bỏ quên ư?
13 Còn tôi, Đức Giê-hô-va ơi, tôi kêu cầu cùng Ngài:
 Vừa sáng lời cầu nguyện tôi sẽ thấu đến trước mặt Ngài.
14 Đức Giê-hô-va ôi! vì sao Ngài từ bỏ linh hồn tôi,
 Và giấu mặt Ngài cùng tôi?
15 Tôi bị hoạn nạn hòng chết từ buổi thơ ấu;
 Tôi mang sự kinh khiếp Chúa, và bị hoảng hồn.
16 Sự giận dữ Chúa trôi trác tôi,
 Sự hãi hùng Chúa đã trừ diệt tôi,
17 Hằng ngày các điều ấy vây quanh tôi như nước,
 Cùng nhau bao phủ tôi.
18 Chúa khiến các bầu bạn lìa xa tôi,
 Cũng đã làm kẻ quen biết tôi ẩn nơi tối tăm.

88

可拉后裔的诗歌,就是以斯拉人希幔的训诲诗。交给圣咏团长,曲调用“麻哈拉利暗俄”。

求主眷顾

  1耶和华-拯救我的上帝啊,
   我昼夜在你面前呼求;
  2愿我的祷告达到你面前,
   求你侧耳听我的恳求!

  3因为我心里满了患难,
   我的性命临近阴间;
  4我与下到地府的人同列,
   如同无人帮助的人一样。
  5我被丢在死人中,
   好像被杀的人躺在坟墓里,
   不再被你记得,
   与你的手隔绝了。
  6你把我放在极深的地府里,
   在黑暗地,在深处。
  7你的愤怒重压我身,
   你用一切的波浪困住我。(细拉)

  8你把我所认识的人隔在远处,
   使我为他们所憎恶;
  我被拘禁,不能出来。
  9我的眼睛因困苦而昏花;
   耶和华啊,我天天求告你,向你举手。
  10你岂要行奇事给死人看吗?
   阴魂还能起来称谢你吗?(细拉)
  11你的慈爱岂能在坟墓里被人述说吗?
   你的信实岂能在冥府被人传扬吗?
  12你的奇事岂能在幽暗里为人所知吗?
   你的公义岂能在遗忘之地为人所识吗?

  13耶和华啊,至于我,我要呼求你;
   每早晨,我的祷告要达到你面前。
  14耶和华啊,你为何丢弃我?
   为何转脸不顾我?
  15我自幼受苦,几乎死亡;
   你使我惊恐,烦乱不安。
  16你的烈怒漫过我身,
   你用惊吓把我除灭。
  17这些如水终日环绕我,
   一起围困我。
  18你把我的良朋密友隔在远处,
   使我所认识的人都在黑暗里