107

QUYỂN THỨ NĂM

(Từ đoạn 107 đến đoạn 150)

Đức Giê-hô-va cứu người ta khỏi nhiều sự khổ nạn

1 Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện;
 Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.
2 Các người Đức Giê-hô-va đã chuộc
 Khỏi tay kẻ hà hiếp hãy nói điều đó,
3 Tức là các người Ngài đã hiệp lại từ các xứ;
 Từ phương đông, phương tây phương bắc, phương nam.

4 Họ lưu lạc nơi đồng vắng trong con đường hiu quạnh,
 Không tìm thành ở được;
5 Họ bị đói khát,
 Linh hồn bèn nao sờn trong mình họ.
6 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va;
 Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan,
7 Dẫn họ theo đường ngay thẳng,
 Đặng đi đến một thành ở được.
8 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
 Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
9 Vì Ngài làm cho lòng khao khát được thỏa thích,
 Khiến cho hồn đói được đầy dẫy vật tốt.
10 Những kẻ ở trong tối tăm và bóng sự chết,
 Bị khốn khổ và xích sắt bắt buộc,
11 Bởi vì đã bội nghịch lời Đức Chúa Trời,
 Và khinh dể sự khuyên dạy của Đấng Chí Cao.
12 Nhân đó Ngài lấy sự lao khổ hạ lòng họ xuống;
 Họ vấp ngã không ai giúp đỡ.
13 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va;
 Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan,
14 Rút họ khỏi sự tối tăm và bóng sự chết,
 Cũng bẻ gãy xiềng của họ.
15 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
 Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
16 Vì Ngài đã phá cửa đồng,
 Và gãy các song sắt.

17 Kẻ ngu dại bị khốn khổ
 Vì sự vi phạm và sự gian ác mình;
18 Lòng chúng nó gớm ghê các thứ đồ ăn;
 Họ đến gần cửa sự chết.
19 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va,
 Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan.
20 Ngài ra lệnh chữa họ lành,
 Rút họ khỏi cái huyệt.
21 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
 Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
22 Nguyện chúng dâng của lễ thù ân,
 Lấy bài hát vui mừng mà thuật các công việc Ngài.
23 Có người đi xuống tàu trong biển,
 Và làm việc nơi nước cả;
24 Kẻ ấy thấy công việc Đức Giê-hô-va,
 Xem phép lạ Ngài trong nước sâu.
25 Ngài biểu, bèn có trận gió bão,
 Nổi các lượn sóng lên,
26 Đưa cao đến các từng trời, rồi hụp xuống tới vực sâu:
 Lòng họ tiêu tan vì khốn khổ.
27 Họ choáng váng xiêu tó như một người say,
 Sự khôn ngoan họ đều mất hết.
28 Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va,
 Ngài bèn giải cứu họ khỏi điều gian nan.
29 Ngài ngừng bão tố, đổi nó ra bình tịnh,
 Và sóng êm lặng.
30 Họ bèn vui mừng vì sóng êm lặng;
 Chúa dẫn họ vào bến họ ước ao.
31 Nguyện người ta ngợi khen Đức Giê-hô-va vì sự nhân từ Ngài,
 Và vì các công việc lạ lùng Ngài làm cho con loài người!
32 Người ta cũng hãy tôn cao Ngài trong hội dân sự,
 Và ngợi khen Ngài tại nơi hiệp tập các trưởng lão.

33 Ngài đổi sông ra đồng vắng,
 Suối nước thành đất khô,
34 Và đất màu mỡ ra đất mặn,
 Vì cớ sự gian ác của dân ở tại đó.
35 Ngài biến đồng vắng thành ao nước,
 Đất khô ra những suối nước;
36 Ngài làm cho những kẻ đói được ở tại đó,
 Họ xây lập thành đặng ở.
37 Họ gieo ruộng và trồng nho,
 Ruộng và nho sanh bông trái.
38 Đức Chúa Trời ban phước cho họ đến đỗi họ sanh sản nhiều thêm;
 Ngài không để cho súc vật họ bị hao hớt.
39 Họ lại bị hạ số và phải cực lòng
 Vì sự hà hiếp, sự gian nan, và sự buồn rầu.
40 Ngài đổ sự nhuốc nhơ trên vua chúa,
 Khiến họ phải lưu lạc trong nơi vắng vẻ không đường.
41 Nhưng Ngài vớt kẻ thiếu thốn khỏi hoạn nạn,
 Làm cho người ấy được gia quyến đông như bầy chiên.
42 Các người ngay thẳng sẽ thấy điều ấy, và vui vẻ,
 Còn các kẻ ác đều phải ngậm miệng lại.
43 Phàm kẻ nào khôn ngoan sẽ chú ý về điều nầy,
 Và suy gẫm sự nhân từ của Đức Giê-hô-va.

107

BOOK V

Psalms 107–150

  1Give thanks to the Lord, for he is good;
   his love endures forever.

  2Let the redeemed of the Lord tell their story—
   those he redeemed from the hand of the foe,
  3those he gathered from the lands,
   from east and west, from north and south.

  4Some wandered in desert wastelands,
   finding no way to a city where they could settle.
  5They were hungry and thirsty,
   and their lives ebbed away.
  6Then they cried out to the Lord in their trouble,
   and he delivered them from their distress.
  7He led them by a straight way
   to a city where they could settle.
  8Let them give thanks to the Lord for his unfailing love
   and his wonderful deeds for mankind,
  9for he satisfies the thirsty
   and fills the hungry with good things.

  10Some sat in darkness, in utter darkness,
   prisoners suffering in iron chains,
  11because they rebelled against God’s commands
   and despised the plans of the Most High.
  12So he subjected them to bitter labor;
   they stumbled, and there was no one to help.
  13Then they cried to the Lord in their trouble,
   and he saved them from their distress.
  14He brought them out of darkness, the utter darkness,
   and broke away their chains.
  15Let them give thanks to the Lord for his unfailing love
   and his wonderful deeds for mankind,
  16for he breaks down gates of bronze
   and cuts through bars of iron.

  17Some became fools through their rebellious ways
   and suffered affliction because of their iniquities.
  18They loathed all food
   and drew near the gates of death.
  19Then they cried to the Lord in their trouble,
   and he saved them from their distress.
  20He sent out his word and healed them;
   he rescued them from the grave.
  21Let them give thanks to the Lord for his unfailing love
   and his wonderful deeds for mankind.
  22Let them sacrifice thank offerings
   and tell of his works with songs of joy.

  23Some went out on the sea in ships;
   they were merchants on the mighty waters.
  24They saw the works of the Lord,
   his wonderful deeds in the deep.
  25For he spoke and stirred up a tempest
   that lifted high the waves.
  26They mounted up to the heavens and went down to the depths;
   in their peril their courage melted away.
  27They reeled and staggered like drunkards;
   they were at their wits’ end.
  28Then they cried out to the Lord in their trouble,
   and he brought them out of their distress.
  29He stilled the storm to a whisper;
   the waves of the sea were hushed.
  30They were glad when it grew calm,
   and he guided them to their desired haven.
  31Let them give thanks to the Lord for his unfailing love
   and his wonderful deeds for mankind.
  32Let them exalt him in the assembly of the people
   and praise him in the council of the elders.

  33He turned rivers into a desert,
   flowing springs into thirsty ground,
  34and fruitful land into a salt waste,
   because of the wickedness of those who lived there.
  35He turned the desert into pools of water
   and the parched ground into flowing springs;
  36there he brought the hungry to live,
   and they founded a city where they could settle.
  37They sowed fields and planted vineyards
   that yielded a fruitful harvest;
  38he blessed them, and their numbers greatly increased,
   and he did not let their herds diminish.

  39Then their numbers decreased, and they were humbled
   by oppression, calamity and sorrow;
  40he who pours contempt on nobles
   made them wander in a trackless waste.
  41But he lifted the needy out of their affliction
   and increased their families like flocks.
  42The upright see and rejoice,
   but all the wicked shut their mouths.

  43Let the one who is wise heed these things
   and ponder the loving deeds of the Lord.