Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về giọng trầm
1 Đức Giê-hô-va ôi! xin cứu chúng tôi, vì người nhân đức không còn nữa, Và kẻ thành tín đã mất khỏi giữa con loài người. 2 Chúng đều dùng lời dối trá mà nói lẫn nhau, Lấy môi dua nịnh và hai lòng, Mà trò chuyện nhau. 3 Đức Giê-hô-va sẽ diệt hết thảy các môi dua nịnh, Và lưỡi hay nói cách kiêu ngạo; 4 Tức là kẻ nói rằng: Nhờ lưỡi mình chúng ta sẽ được thắng; Môi chúng ta thuộc về chúng ta: Ai là Chúa của chúng ta? 5 Nhân vì người khốn cùng bị hà hiếp, và kẻ thiếu thốn rên siết, Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ ta sẽ chỗi dậy, Đặt người tại nơi yên ổn, là nơi người mong muốn. 6 Các lời Đức Giê-hô-va là lời trong sạch, Dường như bạc đã thét trong nồi dót bằng gốm, Luyện đến bảy lần. 7 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ gìn giữ các người khốn cùng, Hằng bảo tồn họ cho khỏi dòng dõi nầy. 8 Khi sự hèn mạt được đem cao lên giữa loài người, Thì kẻ ác đi dạo quanh tứ phía.
12
For the director of music. According to sheminith.⚓ A psalm of David.
1Help, Lord, for no one is faithful anymore; those who are loyal have vanished from the human race. 2Everyone lies to their neighbor; they flatter with their lips but harbor deception in their hearts.
3May the Lord silence all flattering lips and every boastful tongue— 4those who say, “By our tongues we will prevail; our own lips will defend us—who is lord over us?”
5“Because the poor are plundered and the needy groan, I will now arise,” says the Lord. “I will protect them from those who malign them.” 6And the words of the Lord are flawless, like silver purified in a crucible, like gold⚓ refined seven times.
7You, Lord, will keep the needy safe and will protect us forever from the wicked, 8who freely strut about when what is vile is honored by the human race.