39

Sự hư không của đời

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về “Giê-đu-thun”
1 Tôi nói rằng: Tôi sẽ giữ các đường lối tôi,
 Để tôi không dùng lưỡi mình mà phạm tội;
 Đang khi kẻ ác ở trước mặt tôi,
 Tôi sẽ lấy khớp giữ miệng tôi lại.
2 Tôi câm, không lời nói,
 Đến đỗi lời lành cũng không ra khỏi miệng;
 Còn nỗi đau đớn tôi bị chọc lên.
3 Lòng tôi nóng nảy trong mình tôi,
 Đương khi tôi suy gẫm, lửa cháy lên,
 Bấy giờ lưỡi tôi nói:
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết cuối cùng tôi,
 Và số các ngày tôi là thể nào;
 Xin cho tôi biết mình mỏng mảnh là bao.
5 Kìa, Chúa khiến ngày giờ tôi dài bằng bàn tay,
 Và đời tôi như không không trước mặt Chúa;
 Phải, mỗi người, dầu đứng vững, chỉ là hư không. (Sê-la)
6 Quả thật, mỗi người bước đi khác nào như bóng;
 Ai nấy đều rối động luống công;
 Người chất chứa của cải, nhưng chẳng biết ai sẽ thâu lấy.
7 Hỡi Chúa, bây giờ tôi trông đợi gì?
 Sự trông cậy tôi ở nơi Chúa.
8 Xin hãy giải cứu tôi khỏi các sự vi phạm tôi;
 Chớ làm tôi nên sự nhuốc nhơ của kẻ ngu dại.
9 Tôi câm, chẳng mở miệng ra,
 Bởi vì Chúa đã làm sự ấy.
10 Xin cất khỏi tôi sự trách phạt của Chúa:
 Tôi bị tiêu hao bởi tay Chúa đánh phạt.
11 Khi Chúa trách phạt loài người vì cớ gian ác,
 Thì Chúa làm hao mòn sự đẹp đẽ họ khác nào như con sùng:
 Thật, mọi người chỉ là hư không. (Sê-la)
12 Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy nghe lời cầu nguyện tôi, lắng tai nghe tiếng kêu cầu của tôi;
 Xin chớ nín lặng về nước mắt tôi,
 Vì tôi là người lạ nơi nhà Chúa,
 Kẻ khách ngụ như các tổ phụ tôi.
13 Chúa ôi! xin hãy dung thứ tôi, để tôi hồi sức lại
 Trước khi tôi đi mất, không còn nữa.

39

Prayer for Wisdom and Forgiveness

To the Chief Musician. To Jeduthun. A Psalm of David.
  1I said, “I will guard my ways,
   Lest I sin with my tongue;
   I will restrain my mouth with a muzzle,
   While the wicked are before me.”
   2I was mute with silence,
   I held my peace even from good;
   And my sorrow was stirred up.
   3My heart was hot within me;
   While I was musing, the fire burned.
   Then I spoke with my tongue:
  4“Lord, make me to know my end,
   And what is the measure of my days,
   That I may know how frail I am.
   5Indeed, You have made my days as handbreadths,
   And my age is as nothing before You;
   Certainly every man at his best state is but vapor.
Selah
   6Surely every man walks about like a shadow;
   Surely they busy themselves in vain;
   He heaps up riches,
   And does not know who will gather them.
  7“And now, Lord, what do I wait for?
   My hope is in You.
   8Deliver me from all my transgressions;
   Do not make me the reproach of the foolish.
   9I was mute, I did not open my mouth,
   Because it was You who did it.
   10Remove Your plague from me;
   I am consumed by the blow of Your hand.
   11When with rebukes You correct man for iniquity,
   You make his beauty melt away like a moth;
   Surely every man is vapor.
Selah
  12“Hear my prayer, O Lord,
   And give ear to my cry;
   Do not be silent at my tears;
   For I am a stranger with You,
   A sojourner, as all my fathers were.
   13Remove Your gaze from me, that I may regain strength,
   Before I go away and am no more.”