39

Sự hư không của đời

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về “Giê-đu-thun”
1 Tôi nói rằng: Tôi sẽ giữ các đường lối tôi,
 Để tôi không dùng lưỡi mình mà phạm tội;
 Đang khi kẻ ác ở trước mặt tôi,
 Tôi sẽ lấy khớp giữ miệng tôi lại.
2 Tôi câm, không lời nói,
 Đến đỗi lời lành cũng không ra khỏi miệng;
 Còn nỗi đau đớn tôi bị chọc lên.
3 Lòng tôi nóng nảy trong mình tôi,
 Đương khi tôi suy gẫm, lửa cháy lên,
 Bấy giờ lưỡi tôi nói:
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết cuối cùng tôi,
 Và số các ngày tôi là thể nào;
 Xin cho tôi biết mình mỏng mảnh là bao.
5 Kìa, Chúa khiến ngày giờ tôi dài bằng bàn tay,
 Và đời tôi như không không trước mặt Chúa;
 Phải, mỗi người, dầu đứng vững, chỉ là hư không. (Sê-la)
6 Quả thật, mỗi người bước đi khác nào như bóng;
 Ai nấy đều rối động luống công;
 Người chất chứa của cải, nhưng chẳng biết ai sẽ thâu lấy.
7 Hỡi Chúa, bây giờ tôi trông đợi gì?
 Sự trông cậy tôi ở nơi Chúa.
8 Xin hãy giải cứu tôi khỏi các sự vi phạm tôi;
 Chớ làm tôi nên sự nhuốc nhơ của kẻ ngu dại.
9 Tôi câm, chẳng mở miệng ra,
 Bởi vì Chúa đã làm sự ấy.
10 Xin cất khỏi tôi sự trách phạt của Chúa:
 Tôi bị tiêu hao bởi tay Chúa đánh phạt.
11 Khi Chúa trách phạt loài người vì cớ gian ác,
 Thì Chúa làm hao mòn sự đẹp đẽ họ khác nào như con sùng:
 Thật, mọi người chỉ là hư không. (Sê-la)
12 Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy nghe lời cầu nguyện tôi, lắng tai nghe tiếng kêu cầu của tôi;
 Xin chớ nín lặng về nước mắt tôi,
 Vì tôi là người lạ nơi nhà Chúa,
 Kẻ khách ngụ như các tổ phụ tôi.
13 Chúa ôi! xin hãy dung thứ tôi, để tôi hồi sức lại
 Trước khi tôi đi mất, không còn nữa.

39

大衛的詩。交給聖詠團長耶杜頓。

受苦者的認罪

  1我曾說:「我要謹慎我的言行,
   免得我的舌頭犯罪;
   惡人在我面前的時候,
   我要用嚼環勒住我的口。」
  2我默然無聲,連好話也不出口,
   我的愁苦就更加深。
  3我的心在我裏面發熱;
   我默想的時候,火就燒起,
   我用舌頭說話:

  4「耶和華啊,求你讓我曉得我的結局,
   我的壽數幾何,
   使我知道我的生命何等短暫!
  5看哪,你使我的年日窄如手掌,
   我一生的年數,在你面前如同無有;
   各人最穩妥的時候,真是全然虛幻。(細拉)
  6世人行動實係幻影,
   他們忙亂,真是枉然,
   積蓄財寶,不知將來有誰收取。

  7「主啊,如今我等甚麼呢?
   我的指望在乎你!
  8求你救我脫離一切的過犯,
   不要使我受愚頑人的羞辱。
  9我保持沉默,閉口不言,
   因為這一切都是你所做的。
  10求你從我身上免去你的責罰;
   因你手的責打,我就消滅。
  11因人的罪惡你懲罰管教他的時候,
   如蛀蟲一般,吃掉他所喜愛的。
   世人真是虛幻!(細拉)

  12「耶和華啊,求你聽我的禱告,
   側耳聽我的呼求!
   我流淚,求你不要靜默無聲!
   因為在你面前我是客旅,
   是寄居的,像我列祖一般。
  13求你寬容我,
   使我在去而不返之先可以喜樂。」