Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về đàn dây
1 Hỡi Đức Chúa Trời của sự công bình tôi, Khi tôi kêu cầu, xin hãy đáp lời tôi. Khi tôi bị gian truân Ngài để tôi trong nơi rộng rãi; Xin hãy thương xót tôi, và nghe lời cầu nguyện tôi. 2 Hỡi các con loài người, sự vinh hiển ta sẽ bị sỉ nhục cho đến chừng nào? Các ngươi sẽ ưa mến điều hư không, Và tìm sự dối trá cho đến bao giờ? (Sê-la) 3 Phải biết rằng Đức Giê-hô-va đã để riêng cho mình người nhân đức. Khi ta kêu cầu Đức Giê-hô-va, ắt Ngài sẽ nghe lời ta. 4 Các ngươi khá e sợ, chớ phạm tội; Trên giường mình hãy suy gẫm trong lòng, và làm thinh.⚓(Sê-la) 5 Hãy dâng sự công bình làm của lễ, Và để lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va. 6 Nhiều người nói: Ai sẽ cho chúng ta thấy phước? Hỡi Đức Giê-hô-va, xin soi trên chúng tôi sự sáng mặt Ngài. 7 Chúa khiến lòng tôi vui mừng nhiều hơn chúng nó, Dầu khi chúng nó có lúa mì và rượu nho dư dật. 8 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ nằm và ngủ bình an; Vì chỉ một mình Ngài làm cho tôi được ở yên ổn
4
Thơ Đa-vít - Soạn cho nhạc trưởng
Dùng đàn dây
1Thượng Đế, Đấng nhận con công chính, Xin lắng nghe tiếng con kêu gào; Con lâm nguy, Chúa từng cứu giúp; Xin thương xót, nghe con nguyện cầu. 2Thượng Đế hỏi: "Cho đến bao giờ Loài người thôi sỉ nhục Danh⚓ Ta? Đến bao giờ hết thích phù hoa, Ngưng theo đuổi những điều gian dối?" 3,4Khá run sợ và đừng phạm tội, Nếu biết: Chúa chọn⚓ người tin kính, Trên giường nên lặng yên, bình tĩnh. 5Phải dâng sinh tế đẹp lòng Ngài, Và đặt trọn niềm tin nơi Chúa;. 6Nhiều người hỏi: Ai sẽ ra tay, Cứu giúp ta trong cơn khủng hoảng? Cầu xin mặt Ngài bừng chiếu rạng Trên dân Ngài rực rỡ vinh quang. 7Chúa cho lòng con đầy hân hoan, Chan hòa hơn niềm vui của họ, Lúc họ được rượu lúa đầy tràn. 8Con sẽ được nằm yên ngon giấc, Chỉ có Chúa giữ con an toàn.