11

Yêsu Pơtô Kơ Ƀing Ding Kơna Tơlơi Iâu Laĭ Kơ Ơi Adai

(Mathiơ 6:9-13; 7:7-11)

1Hơmâo sa hrơi, Yêsu hlak dŏ iâu laĭ kơ Ơi Adai; tơdang Ñu giŏng iâu laĭ laih, sa čô ding kơna Ñu rơkâo kơ Ñu tui anai, “Ơ Khua ăh, pơtô bĕ kơ ƀing gơmơi iâu laĭ kar hăng Yôhan hơmâo pơtô laih kơ ƀing ding kơna ñu.”
2Yêsu čơdơ̆ng pơtô kơ ƀing gơñu, “Tơdang ƀing gih iâu laĭ, laĭ bĕ tui anai:
  “Ơ Ama ăh,
  Brơi kơ abih bang mơnuih mơnam pơpŭ pơyom kơ anăn rơgoh hiam Ih.
  Brơi kơ Dêh Čar Hlŏng Lar Ih rai tañ ƀơi lŏn tơnah anai.
  3Pha brơi bĕ kơ ƀing gơmơi gơnam ƀơ̆ng huă djŏp kơ rĭm hrơi.
  4Pap brơi kơ tơlơi soh gơmơi đa
   kar hăng ƀing gơmơi pap brơi kơ hlơi pô pơsoh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gơmơi.
   Laih anŭn anăm lui brơi kơ ƀing gơmơi bưp djơ̆ tơlơi plư hăng ngă soh hĭ ôh.”

Yêsu Pơtô Brơi Iâu Laĭ Nanao

5Giŏng anŭn, Yêsu laĭ pơhơmutu kơ ƀing ding kơna Ñu tui anai, “Hơmâo mơ̆ hlơi pô amăng ƀing gih, nao pơ sang gơyut ñu krah mlam hăng rơkâo tui anai, ‘Ơ giăng, brơi kâo čan klâo klŏ ƀañ tơpŭng ih, 6yuakơ sa čô gơyut kâo mơ̆ng ataih phrâo truh pơ sang kâo, samơ̆ kâo ƀu hơmâo gơnam ƀơ̆ng hơget ôh kiăng yŏng brơi kơ gơ̆ ƀơ̆ng huă.’ 7Tui anŭn, pô gơyut ñu anŭn laĭ glaĭ mơ̆ng gah lăm sang tui anai, ‘Anăm pơtơpăk kâo ôh, yuakơ kâo krư̆ bah amăng sang kâo laih, laih anŭn ƀing ană bă kâo hăng kâo dŏ đih pĭt laih, kâo ƀu dưi tơgŭ mă brơi kơ ih gơnam hơget ôh?’ 8Kâo laĭ kơ ƀing gih, wơ̆t dah gơyut ñu anŭn ƀu kiăng tơgŭ mă brơi gơnam hơget kơ gơ̆ ôh yuakơ gơ̆ jing gơyut ñu, samơ̆ yuakơ gơ̆ pơtơpăk rơkâo khŏm khŏm, tui anŭn ñu či tơgŭ hăng mă brơi kơ gơ̆ gơnam hơget gơ̆ rơkâo yơh.
9“Tui anŭn, Kâo laĭ kơ ƀing gih tui anai: Rơkâo nanao bĕ, ƀing gih či hơmâo; hơduah nanao bĕ, ƀing gih či hơduah ƀuh; laih anŭn khŏk bah amăng nanao bĕ, Ơi Adai či pŏk brơi kơ ƀing gih yơh. 10Ngă tui anŭn bĕ, yuakơ hlơi pô rơkâo nanao, ñu anŭn či mă tŭ; hlơi pô hơduah nanao, ñu anŭn či hơduah ƀuh; laih anŭn hlơi pô khŏk bah amăng nanao, Ơi Adai či pŏk brơi kơ ñu yơh.
11“Hlơi pô amăng ƀing gih jing ama, tơdah ană ñu rơkâo kơ akan, pơala kơ akan anŭn ñu brơi kơ gơ̆ ala mơtah hă? 12Ƀôdah tơdah gơ̆ rơkâo boh mơnŭ, pơala kơ boh mơnŭ anŭn ñu brơi kơ gơ̆ aguăt hă? 13Tui anŭn, wơ̆t tơdah ƀing gih jing mơnuih ƀu hiam klă ôh samơ̆ ăt thâo pha brơi gơnam brơi pơyơr hiam kơ ană bă gih, rơgao hloh kơ anŭn yơh Ama gih pơ adai adih či pha brơi Yang Bơngăt Hiam kơ ƀing hlơi pô rơkâo kơ Ñu.”

Yêsu Pơsuaih Sa Čô Mơnuih Kơmlô Yang Sat Ngă

(Mathiơ 12:22-30; Markôs 3:20-27)

14Hơmâo sa wơ̆t, Yêsu puh pơđuaĭ hĭ sa drơi yang sat ngă brơi kơmlô. Tơdang yang sat anŭn tơbiă đuaĭ laih, mơnuih kơmlô anŭn thâo pơhiăp mơtam laih anŭn ƀing mơnuih lu dŏ hli̱ng hla̱ng biă mă. 15Samơ̆ đơđa amăng ƀing mơnuih lu anŭn laĭ, “Ñu dưi puh pơđuaĭ hĭ ƀing yang sat yua mơ̆ng tơlơi mơyang khua yang sat Beelzebul yơh.” 16Hơmâo đơđa mơnuih pơkŏn rơkâo pơgŏ̱ Yêsu ngă tơlơi mơsêh mơyang mơ̆ng adai kiăng kơ lông lăng Ñu.
17Samơ̆ Yêsu thâo krăn abih bang tơlơi pơmĭn ƀing gơñu, laih anŭn Ñu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ană plei amăng sa dêh čar pă pơkơdơ̆ng glaĭ hăng tơdruă gơñu pô, dêh čar anŭn či răm rai yơh. Laih anŭn tơdah mơnuih lŏm kơ sa sang anŏ pă pơkơdơ̆ng glaĭ hăng tơdruă gơñu pô, sang anŏ anŭn ăt răm glưh hĭ mơ̆n. 18Laih anŭn tơdah ƀing yang sat amăng dêh čar Satan pơkơdơ̆ng glaĭ hăng tơdruă gơñu pô, hiư̆m dêh čar gơñu dưi dŏ kơjăp lĕ? Kâo pơhiăp tui anŭn yuakơ ƀing gih ƀuăh Kâo hơmâo puh pơđuaĭ laih yang sat hăng tơlơi mơyang Beelzebul yơh. 19Tơdah Kâo ngă tui anŭn, bơ kơ ƀing ding kơna gih, ƀing gơñu ăt puh pơđuaĭ hĭ yang sat hăng tơlơi mơyang Beelzebul mơ̆n hă? Hơnŭn yơh, ƀing ding kơna gih anŭn yơh či jing hĭ ƀing phat kơđi kơ ƀing gih jing soh yuakơ ƀing gih ƀuăh laih tui anŭn. 20Samơ̆ tơdah Kâo puh pơđuaĭ hĭ yang sat hăng tơlơi dưi mơyang Ơi Adai, sĭt tơlơi anŭn pơrơklă laih kơ ƀing gih tơlơi dưi mơyang Dêh Čar Ơi Adai truh laih kơ ƀing gih.”
21Giŏng anŭn, Yêsu laĭ pơhơmutu tui anai, “Tơdah sa čô mơnuih kơtang djă̱ gơnam blah dŏ gak wai sang ñu pô, sĭt abih bang dram gơnam kŏng ngăn ñu ăt dŏ rơnŭk hơđơ̆ng yơh. 22Samơ̆ tơdah hơmâo sa čô mơnuih kơtang hloh rai kơsung blah ñu hăng dưi hĭ kơ ñu, pô kơtang hloh anŭn či mă pơđuaĭ hĭ gơnam blah gơ̆ yơh jing gơnam gơ̆ kơnang, laih anŭn ăt mă pơpha hĭ dram gơnam kŏng ngăn gơ̆ mơ̆n.
23“Hlơi pô ƀu dŏ gah kơ Kâo, ñu anŭn pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Kâo yơh, laih anŭn hlơi pô ƀu pơgop pơƀut glaĭ ôh ƀing mơnuih hăng Kâo, ñu anŭn pơčơlah hĭ ƀing gơ̆ yơh.”

Sa Drơi Yang Sat Wơ̆t Mŭt Glaĭ Dơ̆ng

(Mathiơ 12:43-45)

24Yêsu pơhiăp dơ̆ng tui anai, “Tơdang sa drơi yang sat hơmâo tơbiă đuaĭ laih mơ̆ng sa čô mơnuih, ñu găn nao pơ tơdron ha̱r kiăng kơ hơduah anih pơdơi, samơ̆ ñu hơduah ƀu hơmâo ôh. Tui anŭn, ñu laĭ tui anai, ‘Kâo či wơ̆t glaĭ pơ sang kâo phrâo tơbiă đuaĭ laih.’ 25Tơdang ñu glaĭ, ñu ƀuh sang anŭn kih rơmet hiam tŏ tơroai laih. 26Tui anŭn, ñu nao jak ba tơjuh drơi yang sat pơkŏn dơ̆ng sat hloh kơ ñu pô, kiăng kơ mŭt dŏ amăng sang anŭn. Hơnăl tuč, tơlơi hơdip mơnuih anŭn răm hloh kơ hlâo yơh.”

Tơlơi Mơyŭn Mơak Sĭt

27Tơdang Yêsu pơtô giŏng laih tơlơi anŭn, hơmâo sa čô đah kơmơi amăng ƀing mơnuih lu pơhiăp kraih kơ Ñu tui anai, “Mơyŭn mơak yơh kơ amĭ Ih, jing pô hơmâo tơkeng laih kơ Ih laih anŭn pơmĕm Ih.”
28Samơ̆ Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Mơyŭn mơak hloh kơ anŭn yơh kơ ƀing hlơi pô hơmư̆ Boh Hiăp Ơi Adai laih anŭn ngă tui.”

Ƀing Mơnuih Lu Pơgŏ̱ Yêsu Ngă Gru Kơnăl Mơsêh Mơyang

(Mathiơ 12:38-42)

29Tơdang ƀing mơnuih lu pơƀut glaĭ lu jai, Yêsu čơdơ̆ng pơhiăp tui anai, “Ƀing mơnuih rơnŭk anai jing sat ƀai biă mă. Ƀing gơñu tơña hơduah kiăng kơ Kâo pha brơi sa gru kơnăl mơsêh mơyang, samơ̆ Kâo ƀu či pha brơi kơ ƀing gih ôh rơngiao kơ gru kơnăl mơsêh mơyang Ơi Adai pha brơi laih kơ pô pơala Yônah. 30Hơget bruă Ơi Adai ngă brơi kơ Yônah jing hĭ laih gru kơnăl kơ ƀing ană plei plei prŏng Nineweh; ăt kar kaĭ mơ̆n, hơget bruă Ơi Adai či ngă brơi kơ Kâo, jing Ană Mơnuih, či jing gru kơnăl kơ ƀing mơnuih rơnŭk anai yơh. 31Ƀơi hrơi Ơi Adai či phat kơđi abih bang mơnuih, hơbia mơ̆ng lŏn čar Seba đưm hlâo adih či tơgŭ klă̱ kơđi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing mơnuih rơnŭk anai. Hơbia anŭn dưi klă̱ kơđi tui anŭn yuakơ ñu hơmâo rai laih mơ̆ng lŏn čar ataih biă mă kiăng kơ hơmư̆ tơlơi rơgơi pơtao Solomôn pơtô; anai nê, hơmâo Pô prŏng hloh kơ pơtao Solomôn hlak dŏ pơ anai, samơ̆ ƀing gih ƀu kiăng hơmư̆ tơlơi rơgơi Ñu ôh. 32Ƀơi hrơi phat kơđi mơ̆n, ƀing ană plei plei prŏng Nineweh đưm hlâo adih či tơgŭ klă̱ kơđi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing mơnuih rơnŭk anai. Ƀing gơñu dưi klă̱ kơđi tui anŭn yuakơ ƀing gơñu hơmư̆ tơlơi Yônah pơtô laih anŭn kơhma̱l lui hĭ laih tơlơi soh sat gơñu; anai nê, hơmâo Pô prŏng hloh kơ pô pơala Yônah hlak dŏ pơ anai, samơ̆ ƀing gih ƀu kiăng hơmư̆ ôh tơlơi Ñu pơtô laih anŭn kŏn kơhma̱l hĭ tơlơi soh gih lơi!”

Tơlơi Pơhơmutu Kơ Tơlơi Bơngač

(Mathiơ 5:15; 6:22, 23)

33Yêsu pơtô dơ̆ng hăng tơlơi pơhơmutu anai, “Ƀu hơmâo ôh mơnuih čuh apui kơđen laih anŭn pioh hĭ ƀơi anih hơgŏm ƀôdah gah yŭ kơthŭng, samơ̆ pioh apui anŭn ƀơi tơkai kơđen yơh kiăng kơ ƀing hlơi pô mŭt amăng sang dưi ƀuh tơlơi bơngač yơh. 34Mơta ta jing apui kơđen kơ drơi jan ta. Tơdang mơta ƀing ta hiam rơđah, sĭt abih drơi jan ta bă hăng tơlơi bơngač yơh, samơ̆ tơdang mơta ƀing ta bum, abih drơi jan ta bă hăng tơlơi kơnăm yơh. 35Hơnŭn yơh, răng bĕ huĭ kơ tơlơi kơnăm mơmŏt mŭt amăng jua pơmĭn gih, ƀu djơ̆ jing tơlơi bơngač ôh. 36Tui anŭn, tơdah ƀing gih bă hăng tơlơi bơngač, ƀu hơmâo črăn pă ôh amăng jua pơmĭn gih jing kơnăm mơmŏt. Tơlơi bơngač anŭn či pơčrang rơđah abih bang jua pơmĭn gih kar hăng apui kơđen pơčrang bơngač kơ ƀing gih yơh.”

Yêsu Pơhiăp Kơ Ƀing Pharisai

(Mathiơ 23:1-36; Markôs 12:38-40)

37Tơdang Yêsu pơtô giŏng laih, hơmâo sa čô khua Pharisai jak iâu Yêsu nao ƀơ̆ng huă hăng ñu. Tui anŭn, Yêsu mŭt nao hăng dŏ be̱r ƀơi kơƀa̱ng ƀơ̆ng huă yơh. 38Pô Pharisai anŭn dŏ kơtuă biă mă tơdang ñu ƀuh Yêsu ƀu rao ôh tơngan hlâo kơ ƀơ̆ng huă tui hăng tơlơi phiăn gơñu.
39Tui anŭn, Khua Yang laĭ kơ ñu tui anai, “Ƀing Pharisai gih, rao pơrơgoh hĭ kơnơ̆ng gah rơngiao kơčŏk hăng ja̱m đôč, samơ̆ gah lăm gih bă hăng tơlơi hưp kluh hăng tơlơi sat ƀai. 40Ơ ƀing mlŭk ăh, ƀu djơ̆ ôh hă, Ơi Adai hơmâo pơjing laih gah rơngiao ăt pơjing laih gah lăm mơ̆n? 41Pơala kơ tơlơi anŭn, djru ngă hiam brơi bĕ kơ ƀing ƀun rin mơ̆ng gah lăm gih, sĭt abih bang tơlơi či rơgoh hĭ yơh kơ ƀing gih.
42“Răm ƀăm yơh kơ ƀing gih, jing ƀing Pharisai! Ƀing gih pơñen pơyơr kơ Ơi Adai sa črăn amăng pluh hơdôm gơnam tăm tui anai: Ač, plăng laih anŭn añăm tăm ƀâo hiam pơkŏn, samơ̆ tơlơi tơpă hơnơ̆ng laih anŭn tơlơi khăp kơ Ơi Adai jing tơlơi yom pơphan hloh ƀing gih hơngah lui hĭ. Hơdôm tơlơi anŭn yơh ƀing gih khŏm ngă laih anŭn kŏn hơngah lui hĭ lơi hơdôm tơlơi pơyơr hlâo kơ anŭn.”
43“Răm ƀăm yơh kơ ƀing gih, jing ƀing Pharisai! Ƀing gih khăp dŏ ƀơi grê pơpŭ pơyom hloh amăng sang jơnum laih anŭn khăp kơ arăng pơhiăp kơkuh kơ ƀing gih tŏng krah sang sĭ mơnia. 44Răm ƀăm yơh kơ ƀing gih! Ƀing gih jing kar hăng pơsat arăng ƀu hơmâo gru ôh, tui anŭn arăng rơbat juă ƀơi ngŏ pơsat anŭn samơ̆ ăt kŏn thâo mơ̆n.”
45Sa čô amăng ƀing nai pơtô thâo hluh Tơlơi Juăt laĭ glaĭ kơ Yêsu tui anai, “Ơ Nai ăh, tơdang Ih pơhiăp tui anŭn Ih ăt pơmlâo hĭ ƀing gơmơi mơ̆n.”
46Laih anŭn Yêsu laĭ tui anai, “Ăt răm ƀăm yơh kơ ƀing gih, jing nai pơtô Tơlơi Juăt! Ƀing gih pioh ƀơi arăng tơlơi phiăn kơtraŏ tơnap biă mă kiăng kơ gui, samơ̆ gih pô ƀu tĕk djơ̆ ôh tơlơi kơtraŏ anŭn hăng čơđe̱ng tơngan gih kiăng kơ djru ƀing gơñu.
47“Răm ƀăm yơh kơ ƀing gih! Ƀing gih pơkra brơi pơsat hiam rô̆ kơ ƀing pô pơala, samơ̆ ƀing ơi adon gih ƀu tui gưt kơ ƀing gơ̆ ôh laih anŭn hơmâo pơdjai hĭ laih ƀing gơ̆ hlâo adih. 48Tơdang ƀing gih ngă tui anŭn, ƀing gih pơrơđah ƀing gih tŭ ư laih hăng bruă sat ƀai ƀing ơi adon gih hơmâo ngă laih yơh. Ƀing gơñu pơdjai hĭ laih ƀing pô pơala anŭn laih anŭn ƀing gih ăt pơkra brơi pơsat ƀing gơ̆ mơ̆n. 49Hơnŭn yơh, Ơi Adai ăt laĭ rơgơi mơ̆n tui anai, ‘Kâo či pơkiaŏ nao pơ ƀing gơñu ƀing pô pơala laih anŭn ƀing ding kơna kiăng kơ pơtô laĭ; đơđa amăng ƀing gơ̆ ƀing gơñu či pơdjai hĭ, đơđa ƀing gơñu či pơtơnap hĭ yơh.’ 50Tui anŭn yơh, ƀing gih, jing ƀing mơnuih rơnŭk anai yơh, či grơ̆ng glăm kơ drah abih bang ƀing pô pơala anŭn hơmâo tuh laih čơdơ̆ng mơ̆ng phŭn kơ lŏn tơnah anai. 51Anŭn jing čơdơ̆ng mơ̆ng drah Abel, jing pô ayŏng gơ̆ pơdjai hĭ gơ̆, hlŏng truh pơ drah Zakharias, jing pô arăng pơdjai hĭ laih kơplăh wăh kơnưl ngă yang hăng sang yang. Sĭt yơh Kâo laĭ kơ ƀing gih, ƀing mơnuih rơnŭk anai yơh či grơ̆ng glăm kơ abih bang tơlơi tuh drah anŭn.
52“Răm ƀăm yơh kơ ƀing gih, jing ƀing nai pơtô Tơlơi Juăt! Ƀing gih hơmâo mă pơđuaĭ hĭ laih mơ̆ng ƀing mơnuih hơdră jơlan kiăng kơ thâo krăn Ơi Adai, samơ̆ gih pô ƀu mŭt ôh amăng hơdră jơlan anŭn, laih anŭn dơ̆ng, ƀing gih pơgăn hĭ kŏn brơi ƀing arăng mŭt lơi amăng hơdră jơlan anŭn.”
53Tơdang Yêsu đuaĭ hĭ laih mơ̆ng anih anŭn, ƀing nai pơtô Tơlơi Juăt hăng ƀing khua Pharisai čơdơ̆ng pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Yêsu kơtang biă mă, laih anŭn ƀing gơñu ăt čôih Yêsu kiăng kơ pơhiăp lu mơta tơlơi. 54Ƀing gơñu ngă tui anŭn kiăng kơ dŏ kơčăng mă tơlơi soh amăng rĭm boh hiăp Gơ̆ pơtô pơhrăm yơh.

11

Lời Cầu Nguyện Của Chúa

(Mat 6:9-13; 7:7-11)

1Ngày kia, tại một địa điểm nọ, Đức Giê-su vừa cầu nguyện xong, một môn đệ nói: “Thưa Chúa, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như Giăng đã dạy môn đệ mình.”
2Ngài bảo họ: “Khi các con cầu nguyện, hãy nói:
  Lạy Cha,
  Nguyện danh Cha được tôn thánh,
  Nước Cha được đến!
  3Xin cho chúng con thức ăn đủ sống mỗi ngày!
  4Xin tha tội chúng con,
   Vì chúng con cũng tha mọi người mắc nợ chúng con!
  Và xin chớ đem chúng con vào sự cám dỗ.”
5Ngài dạy tiếp: “Giả định một người trong các con có người bạn, nửa đêm đến nhà bạn ấy yêu cầu: ‘Anh ơi, cho tôi mượn ba ổ bánh, 6vì tôi có bạn đi đường mới tới, nhưng tôi không có gì mời ăn.’
7Người bạn trong nhà đáp: ‘Anh đừng quấy rầy tôi! Cửa đã đóng rồi; các con tôi đang ngủ cùng giường với tôi. Tôi không thể nào dậy lấy bánh cho anh được!’ ” 8Ta bảo các con: “Dù người kia không chịu dậy đưa bánh vì tình bằng hữu, nhưng cũng phải dậy đưa đầy đủ số bánh bạn mình cần vì bị kèo nài.”
9Ta cũng bảo các con: “Hãy xin sẽ được, hãy tìm sẽ gặp, hãy gõ, cửa sẽ mở ra cho các con. 10Vì ai xin sẽ được, ai tìm sẽ gặp, ai gõ thì cửa sẽ mở.
11Trong các con, có người nào làm cha mà con mình xin cá lại cho rắn, 12xin trứng lại cho bò cạp không? 13Vậy, nếu các con là người xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt, huống gì Cha trên trời lại không ban Thánh Linh cho những người cầu xin Ngài sao?”

Chúa Cứu Thế Và Bê-ên-xê-bun

(Mat 12:22-30, 38-45; Mác 3:20-27)

14Đức Giê-su đuổi một quỷ câm, khi quỷ xuất, người câm nói được, nên dân chúng kinh ngạc. 15Nhưng có vài người nói: “Ông ấy cậy quỷ vương Bê-ên-xê-bun mà đuổi quỷ.” 16Một số người khác xin Ngài làm một dấu lạ từ trời để thử Ngài.
17Biết thấu tư tưởng họ, Ngài đáp: “Nước nào chia rẽ sẽ bị suy vong; nhà nào phân ly sẽ bị đổ vỡ. 18Nếu Sa-tan tự chia rẽ với mình, thì vương quốc nó làm sao tồn tại được? Vì các người nói rằng Ta nhờ Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ. 19Nếu Ta cậy Bê-ên-xê-bun mà đuổi quỷ, thì con cái các người sẽ nhờ ai mà đuổi quỷ? Trong việc này, chúng sẽ xử đoán các người. 20Nếu Ta cậy ngón tay Đức Chúa Trời mà đuổi quỷ, thì Nước Đức Chúa Trời đã đến nơi các người rồi!
21Khi một kẻ mạnh bạo, vũ trang đầy đủ phòng thủ lâu đài mình, thì tài sản được an toàn. 22Nhưng khi có ai mạnh hơn tấn công chiến thắng nó, thì người ấy tước khí giới nó nhờ cậy và phân phát chiến lợi phẩm.
23Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta. Ai không kết hợp với Ta đều tan lạc.
24Khi một tà linh ra khỏi một người, nó đi qua những nơi khô hạn tìm chỗ nghỉ ngơi. Tìm không được, nó tự nhủ: ‘Ta sẽ trở về nhà mà ta mới ra khỏi!’ 25Về đến nhà, thấy đã quét dọn và sắp xếp lại, 26nó liền đi đem bảy quỷ khác, dữ hơn nó vào ở trong nhà và tình trạng về sau của người này trở thành tệ hại hơn trước.”
27Khi Ngài đang dạy những điều ấy, một người đàn bà trong đám đông lên tiếng: “Phước cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!”
28Nhưng Ngài đáp: “Những người nghe lời Đức Chúa Trời và vâng giữ còn có phước hơn!”
29Thấy đoàn dân kéo đến càng đông, Ngài bắt đầu phán dạy: “Thế hệ này thật là một thế hệ gian ác! Họ tìm kiếm một dấu lạ, nhưng sẽ chẳng cho dấu lạ nào ngoài dấu lạ Giô-na. 30Vì Giô-na là dấu lạ cho dân Ni-ni-ve thể nào, thì Con Người cũng là dấu lạ cho thế hệ này thể ấy. 31Trong ngày phán xét, nữ hoàng nam phương sẽ đứng dậy nghịch cùng những người của thế hệ này và lên án họ, vì bà đã từ chân trời góc bể đến nghe lời khôn ngoan của Sa-lô-môn, mà nay tại đây có Đấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn. 32Trong ngày phán xét, dân thành Ni-ni-ve sẽ đứng dậy, lên án thế hệ này, vì dân ấy đã ăn năn khi nghe Giô-na giảng, mà nay tại đây có Đấng vĩ đại hơn Giô-na!
33Không ai thắp đèn rồi đem giấu vào chỗ khuất hoặc dưới thùng, nhưng đặt trên giá đèn để những người bước vào đều thấy ánh sáng. 34Mắt là đèn của thân thể. Khi mắt tinh tường, thì cả con người cũng sáng sủa. Nhưng nếu mắt kém, thì cả con người cũng tối tăm. 35Vậy, hãy coi chừng, để ánh sáng trong anh chị em không phải là bóng tối. 36Nếu cả thân thể anh chị em sáng sủa, không có phần nào tối tăm thì mới sáng sủa hoàn toàn, như khi ánh đèn toả sáng trên anh chị em.”
37Đức Giê-su vừa dạy xong, một người Pha-ri-si mời Ngài dùng bữa. Bước vào nhà, Ngài ngồi vào bàn ăn. 38Người Pha-ri-si này thấy Ngài không rửa tay trước bữa ăn thì ngạc nhiên.
39Nhưng Chúa bảo ông ta: “Người Pha-ri-si các ông chỉ hay rửa bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong các ông lại đầy dẫy sự gian ác và trộm cướp. 40Sao khờ dại thế! Đấng dựng nên bên ngoài lại không tạo nên bề trong sao? 41Nhưng hãy bố thí những gì mình có, thì mọi sự đều trong sạch cho các ông.
42Nhưng khốn cho các ông là người Pha-ri-si, vì các ông dâng phần mười bạc hà, rau cần, và mọi thứ rau cỏ, mà bỏ qua công lý và lòng yêu kính Đức Chúa Trời. Các ông cần phải làm các điều này, nhưng đừng bỏ các điều kia.
43Khốn cho các ông, người Pha-ri-si, vì các ông thích ngồi ghế danh dự trong hội đường và ưa được chào hỏi giữa phố phường.
44Khốn cho các ông vì các ông giống như mồ hoang không còn tàn tích, người ta đạp lên mà không biết!”
45Một chuyên gia kinh luật nói: “Thưa Thầy, Thầy nói thế là nhục mạ luôn cả chúng tôi nữa!”
46Ngài đáp: “Khốn cho các ông, giới chuyên gia kinh luật, vì các ông chất trên người khác những gánh nặng khó mang, còn chính các ông không động ngón tay vào.
47Khốn cho các ông, vì các ông xây mộ cho các tiên tri mà tổ phụ các ông đã giết hại. 48Vì thế, các ông làm nhân chứng và hoàn toàn tán thành việc làm của họ: Tổ phụ thì giết tiên tri, còn các ông lại xây mộ. 49Bởi thế, lời cao minh của Đức Chúa Trời đã nói: ‘Ta sẽ sai các tiên tri và các sứ đồ đến cùng chúng; Chúng sẽ giết người này, bức hại kẻ kia,’ 50để có thể đòi thế hệ này trả nợ máu của mọi tiên tri đã đổ ra từ thuở khai thiên lập địa, 51từ máu của A-bên cho đến máu của Xa-cha-ri, là người bị giết giữa bàn thờ và nhà thờ. Phải, Ta bảo các ông, sẽ phải đòi thế hệ này trả nợ ấy.
52Khốn cho các ông là các chuyên gia kinh luật, vì các ông giữ chìa khóa kho tri thức, chính các ông không vào đó nhưng ai vào, thì các ông ngăn chặn!”
53Khi Ngài rời nơi đó, các người Pha-ri-si và các chuyên gia kinh luật rất căm giận, theo vặn hỏi Ngài đủ điều, 54rình rập để bắt bẻ từng lời nói của Ngài.