1 Đức Giê-hô-va ôi! xin nhớ lại Đa-vít, Và các sự khổ nạn của người; 2 Thể nào người thề cùng Đức Giê-hô-va, Và hứa nguyện với Đấng Toàn năng của Gia-cốp: 3 Tôi hẳn không vào trại mình ở, Chẳng lên giường tôi nghỉ, 4 Không cho mắt tôi ngủ, Cũng không cho mí mắt tôi nghỉ nhọc, 5 Cho đến chừng tôi tìm được một chỗ cho Đức Giê-hô-va, Một nơi ở cho Đấng Toàn năng của Gia-cốp! 6 Kìa, chúng tôi có nghe nói về hòm giao ước tại Ê-phơ-rát, Có tìm đặng hòm ấy trong đồng bằng Gia-a⚓ 7 Chúng tôi sẽ vào nơi ở Ngài, Thờ lạy trước bệ chân Ngài. 8 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy chỗi dậy đặng vào nơi an nghỉ Ngài, Với hòm về sự năng lực Ngài! 9 Nguyện thầy tế lễ Chúa được mặc sự công bình, Kẻ thánh của Chúa reo mừng. 10 Vì cớ Đa-vít, là kẻ tôi tớ Chúa, Xin chớ xô đẩy mặt đấng chịu xức dầu của Chúa. 11 Đức Giê-hô-va đã thề quyết với Đa-vít, Ngài cũng chẳng hề bội, mà rằng: Ta sẽ đặt trên ngôi ngươi một con ngươi sanh ra.⚓ 12 Nếu con cái ngươi giữ giao ước ta, Và những chứng cớ mà ta sẽ dạy cho chúng nó, Thì con cái chúng nó cũng sẽ Ngồi trên ngôi ngươi đến đời đời. 13 Vì Đức Giê-hô-va đã chọn Si-ôn; Ngài ước Si-ôn làm nơi ở của Ngài; 14 Đây là nơi an nghỉ ta đời đời; Ta sẽ ngụ ở đây, vì ta có ước ao như thế. 15 Ta sẽ ban phước cho lương thực Si-ôn được dư dật, Cho những kẻ nghèo của thành ấy được ăn bánh no nê. 16 Ta cũng sẽ mặc sự cứu rỗi cho thầy tế lễ thành ấy, Và các thánh nó sẽ reo mừng. 17 Tại đó ta sẽ khiến sừng Đa-vít đâm chồi; Ta đã sắm sửa ngọn đèn cho đấng chịu xức dầu của ta.⚓ 18 Ta sẽ lấy sự hổ thẹn mặc cho kẻ thù nghịch người; Còn mão triều người sẽ rực rỡ trên đầu người.
132
A song of ascents.
1Lord, remember David and all his self-denial.
2He swore an oath to the Lord, he made a vow to the Mighty One of Jacob: 3“I will not enter my house or go to my bed, 4I will allow no sleep to my eyes or slumber to my eyelids, 5till I find a place for the Lord, a dwelling for the Mighty One of Jacob.”
6We heard it in Ephrathah, we came upon it in the fields of Jaar:⚓ 7“Let us go to his dwelling place, let us worship at his footstool, saying, 8‘Arise, Lord, and come to your resting place, you and the ark of your might. 9May your priests be clothed with your righteousness; may your faithful people sing for joy.’ ”
10For the sake of your servant David, do not reject your anointed one.
11The Lord swore an oath to David, a sure oath he will not revoke: “One of your own descendants I will place on your throne. 12If your sons keep my covenant and the statutes I teach them, then their sons will sit on your throne for ever and ever.”
13For the Lord has chosen Zion, he has desired it for his dwelling, saying, 14“This is my resting place for ever and ever; here I will sit enthroned, for I have desired it. 15I will bless her with abundant provisions; her poor I will satisfy with food. 16I will clothe her priests with salvation, and her faithful people will ever sing for joy.
17“Here I will make a horn⚓ grow for David and set up a lamp for my anointed one. 18I will clothe his enemies with shame, but his head will be adorned with a radiant crown.”