137

Sự buồn thảm của những kẻ bị đày qua Ba-by-lôn

1 Chúng tôi đương ngồi trên mé sông Ba-by-lôn,
 Bèn nhớ lại Si-ôn, và khóc.
2 Chúng tôi treo đàn cầm chúng tôi
 Trên cây dương liễu của sông ấy.
3 Vì ở đó những kẻ bắt chúng tôi làm phu tù,
 Có bảo chúng tôi hát xướng;
 Kẻ cướp giựt chúng tôi có đòi chúng tôi hát mừng, mà rằng:
 Hãy hát cho chúng ta một bài ca của Si-ôn.
4 Trên đất ngoại bang,
 Chúng tôi làm sao hát được bài ca của Đức Giê-hô-va?
5 Hỡi Giê-ru-sa-lem, nếu ta quên ngươi,
 Nguyện tay hữu ta quên tài năng nó đi!
6 Nếu ta không nhớ đến ngươi,
 Chẳng thích Giê-ru-sa-lem hơn
 Sự vui vẻ nhất của ta,
 Nguyện lưỡi ta dính nơi ổ gà!
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ lại các con cái Ê-đôm;
 Trong ngày Giê-ru-sa-lem,
 Chúng nó nói rằng: Hãy hủy hoại, hãy hủy hoại
 Cho đến tận nền nó đi!
8 Ớ con gái Ba-by-lôn, là kẻ phải bị diệt,
 Phước cho người báo trả ngươi
 Tùy theo điều ác ngươi đã làm cho chúng ta!
9 Phước cho người bắt con nhỏ ngươi,
 Đem chà nát chúng nó nơi hòn đá!

137

Tơlơi Ƀing Israel Tơdang Jing Ƀing Mơnă Amăng Plei Prŏng Babilon

  1Ƀơi ha̱ng ia krong plei prŏng Babilon yơh ƀing gơmơi dŏ be̱r čŏk hia,
   tơdang ƀing gơmơi pơmĭn hơdơr kơ Ziôn.
  2Ƀơi kơyâo sôl jĕ ƀơi anŭn yơh,
   ƀing gơmơi tơƀăk hĭ khul go̱ng trưng gơmơi.
  3Ƀing mă ƀing gơmơi jing mơnă rơkâo kơ ƀing gơmơi adoh;
   ƀing djik djak kơ ƀing gơmơi anŭn pơđar kơ ƀing gơmơi adoh pơmơak kơ ƀing gơñu tui anai,
   “Adoh brơi bĕ kơ ƀing gơmơi tơlơi adoh anih Ziôn!”

  4Samơ̆ hiư̆m pă ƀing gơmơi dưi adoh hơdôm tơlơi adoh kơ Yahweh
   tơdang dŏ amăng anih lŏn tuai anai lĕ?
  5Ơ plei Yerusalaim hơi, tơdah kâo wơr bĭt hĭ ih,
   brơi bĕ kơ tơngan gah hơnuă kâo wơr bĭt hĭ tơlơi thâo pĕ ayŭ.
  6Brơi bĕ jơlah kâo đo̱m hĭ hăng ŭk đŏk kâo,
   tơdah kâo ƀu hơdơr kơ ih nanao ôh,
  jing tơdah kâo ƀu pơmĭn ƀlơ̆ng kơ plei Yerusalaim dơ̆ng tah
   jing tơlơi kâo mơak prŏng biă mă!

  7Ơ Yahweh ăh, rơkâo kơ Ih hơdơr pơkơdơ̆ng glaĭ bĕ hăng ƀing Edôm yuakơ hơdôm tơlơi ƀing gơñu ngă laih
   amăng hrơi ƀing ling tơhan blah juă hĭ plei prŏng Yerusalaim.
  Ƀing Edôm laĭ tui anai, “Pơrai hĭ plei anŭn bĕ!
   Pơrai hĭ bĕ plei anŭn hlo̱m ƀo̱m wơ̆t hăng atur ñu mơ̆n!”

  8Ơ ƀing ană plei Babilon hơi, plei prŏng gih či răm rai yơh.
   Mơyŭn mơak yơh kơ hlơi pô rŭ nua glaĭ ƀơi ƀing gih,
   yuakơ hơdôm bruă sat ƀing gih hơmâo ngă laih kơ ƀing gơmơi.
  9Sĭt mơyŭn mơak yơh kơ hlơi pô mă pơđuaĭ hĭ ƀing ană nge gih
   laih anŭn taih pơpŏh hĭ ƀing gơñu ƀơi boh pơtâo yơh.