14

Sự ngu dại và sự gian ác của loài người

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh
1 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời.
 Chúng nó đều bại hoại, đã làm những việc gớm ghiếc;
 Chẳng có ai làm điều lành.
2 Đức Giê-hô-va từ trên trời ngó xuống các con loài người,
 Đặng xem thử có ai khôn ngoan,
 Tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng.
3 Chúng nó thay thảy đều bội nghịch, cùng nhau trở nên ô uế;
 Chẳng có ai làm điều lành,
 Dầu một người cũng không.
4 Các kẻ làm ác há chẳng hiểu biết sao?
 Chúng nó ăn nuốt dân ta khác nào ăn bánh,
 Và cũng chẳng hề cầu khẩn Đức Giê-hô-va.
5 Chúng nó bị cơn kinh khiếp áp bắt,
 Vì Đức Chúa Trời ở giữa dòng dõi kẻ công bình.
6 Các ngươi làm bại mưu kẻ khốn cùng,
 Bởi vì Đức Giê-hô-va là nơi nương náu của người.
7 Ôi! chớ chi từ Si-ôn sự cứu rỗi của Y-sơ-ra-ên đã đến!
 Khi Đức Giê-hô-va đem về những phu tù của dân sự Ngài,
 Thì Gia-cốp sẽ mừng rỡ và Y-sơ-ra-ên vui vẻ.

14

Sự Ðiên Dại của Loài Người

Thơ của Ða-vít

Cho Trưởng Ban Nhạc

  1Kẻ dại nói trong lòng rằng, “Chẳng có Ðức Chúa Trời.”
  Chúng thảy đều bại hoại, làm những việc gớm ghiếc;
  Chẳng có ai làm điều lành.

  2CHÚA từ trời nhìn xuống con cái loài người,
  Xem có ai là người trí thức, biết tìm kiếm Ðức Chúa Trời chăng.

  3Tất cả đều lầm lạc và cùng nhau trở nên bại hoại;
  Chẳng ai làm điều thiện, dẫu một người cũng không.

  4Tất cả kẻ làm ác há chẳng có tri thức sao?
  Thế mà chúng đã ăn nuốt dân tôi khác nào người ta ăn bánh;
  Chúng chẳng kêu cầu danh CHÚA.
  5Chúng bị cơn sợ hãi kinh hoàng phủ lấy,
  Vì Ðức Chúa Trời ở với dòng dõi người ngay lành.

  6Các người muốn biến dự tính của người nghèo ra hổ nhục,
  Nhưng hãy nhớ rằng CHÚA là nơi ẩn núp của họ.

  7Ôi, ước chi sự giải cứu dân I-sơ-ra-ên đến từ Si-ôn!
  Khi CHÚA đem con dân Ngài từ chốn lưu đày trở về,
  Gia-cốp sẽ mừng rỡ, I-sơ-ra-ên sẽ vui mừng.