31

Tác giả nhờ cậy nơi Đức Giê-hô-va, cầu xin Ngài cứu tiếp

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi nương náu mình nơi Ngài;
 Chớ hề để tôi bị hổ thẹn;
 Xin hãy lấy công bình Ngài mà giải cứu tôi.
2 Khá nghiêng tai qua tôi, mau mau giải cứu tôi;
 Hãy làm hòn đá vững chắc cho tôi,
 Một đồn lũy để cứu tôi.
3 Vì Chúa là hòn đá và đồn lũy tôi;
 Xin dẫn dắt tôi nhân danh Chúa.
4 Xin Chúa gỡ tôi khỏi lưới mà chúng nó gài kín tôi.
 Vì Chúa là nơi bảo hộ tôi.
5 Tôi phó thác thần linh tôi vào tay Chúa:
 Hỡi Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời chân thật, Ngài đã chuộc tôi.
6 Tôi ghét những kẻ thờ hình tượng hư không;
 Nhưng tôi tin cậy nơi Đức Giê-hô-va.
7 Tôi sẽ vui mừng và khoái lạc bởi sự nhân từ của Chúa;
 Vì Chúa đã đoái đến sự hoạn nạn tôi, biết nỗi sầu khổ linh hồn tôi.
8 Chúa không nộp tôi vào tay kẻ thù nghịch,
 Song đặt chân tôi nơi rộng rãi.
9 Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy thương xót tôi, vì tôi bị gian truân.
 Con mắt tôi hao mòn vì cớ buồn rầu,
 Linh hồn và thân thể tôi cũng vậy.
10 Mạng sống tôi tiêu hao vì cớ buồn bực,
 Các năm tôi sút kém tại than thở;
 Vì cớ tội ác tôi,
 Sức mạnh tôi mỏn yếu, và xương cốt tôi tiêu tàn.
11 Bởi cớ các cừu địch tôi, tôi trở nên sự ô nhục,
 Thật một sự ô nhục lớn cho kẻ lân cận tôi, và một vật sợ hãi cho những kẻ quen biết tôi;
 Kẻ nào thấy tôi ở ngoài đều trốn khỏi tôi.
12 Tôi bị chúng quên đi như kẻ chết mà lòng không còn nhớ đến;
 Tôi giống như một cái bình bể nát.
13 Tôi đã nghe lời phao vu của nhiều kẻ,
 Tứ phía có sự kinh khủng:
 Đương khi chúng nó bàn nhau nghịch tôi,
 Bèn toan cất mạng sống tôi.
14 Nhưng, Đức Giê-hô-va ôi! tôi tin cậy nơi Ngài;
 Tôi nói: Ngài là Đức Chúa Trời tôi.
15 Kỳ mạng tôi ở nơi tay Chúa;
 Xin giải cứu tôi khỏi tay kẻ thù nghịch, và khỏi tay kẻ bắt bớ tôi.
16 Cầu xin soi sáng mặt Chúa trên kẻ tôi tớ Chúa,
 Lấy sự nhân từ Chúa mà cứu vớt tôi.
17 Đức Giê-hô-va ôi! nguyện tôi không bị hổ thẹn, vì tôi cầu khẩn Ngài,
 Nguyện kẻ ác phải xấu hổ và nín lặng nơi Âm phủ!
18 Nguyện các môi dối trá hay lấy lời xấc xược,
 Kiêu ngạo và khinh bỉ mà nói nghịch người công bình,
 Bị câm đi!
19 Sự nhân từ Chúa,
 Mà Chúa đã dành cho người kính sợ Chúa,
 Và thi hành trước mặt con cái loài người
 Cho những kẻ nương náu mình nơi Chúa, thật lớn lao thay!
20 Chúa giấu họ tại nơi ẩn bí ở trước mặt Chúa, cách xa mưu kế của loài người;
 Chúa che khuất họ trong một cái lều cách xa sự tranh giành của lưỡi.
21 Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va thay,
 Vì tại trong thành vững bền Ngài đã tỏ cho tôi sự nhân từ lạ lùng của Ngài!
22 Trong cơn bối rối tôi nói rằng:
 Tôi bị truất khỏi trước mặt Chúa.
 Nhưng khi tôi kêu cầu cùng Chúa,
 Chúa bèn nghe tiếng nài xin của tôi.
23 Hỡi các thánh của Đức Giê-hô-va, hãy yêu mến Ngài.
 Đức Giê-hô-va gìn giữ những người thành tín,
 Nhưng báo cách nặng nề kẻ ăn ở kiêu ngạo.
24 Hỡi các người trông cậy nơi Đức Giê-hô-va,
 Hãy vững lòng bền chí.

31

For the director of music. A psalm of David.
  1In you, Lord, I have taken refuge;
   let me never be put to shame;
   deliver me in your righteousness.
  2Turn your ear to me,
   come quickly to my rescue;
  be my rock of refuge,
   a strong fortress to save me.
  3Since you are my rock and my fortress,
   for the sake of your name lead and guide me.
  4Keep me free from the trap that is set for me,
   for you are my refuge.
  5Into your hands I commit my spirit;
   deliver me, Lord, my faithful God.

  6I hate those who cling to worthless idols;
   as for me, I trust in the Lord.
  7I will be glad and rejoice in your love,
   for you saw my affliction
   and knew the anguish of my soul.
  8You have not given me into the hands of the enemy
   but have set my feet in a spacious place.

  9Be merciful to me, Lord, for I am in distress;
   my eyes grow weak with sorrow,
   my soul and body with grief.
  10My life is consumed by anguish
   and my years by groaning;
  my strength fails because of my affliction,
   and my bones grow weak.
  11Because of all my enemies,
   I am the utter contempt of my neighbors
  and an object of dread to my closest friends—
   those who see me on the street flee from me.
  12I am forgotten as though I were dead;
   I have become like broken pottery.
  13For I hear many whispering,
   “Terror on every side!”
  They conspire against me
   and plot to take my life.

  14But I trust in you, Lord;
   I say, “You are my God.”
  15My times are in your hands;
   deliver me from the hands of my enemies,
   from those who pursue me.
  16Let your face shine on your servant;
   save me in your unfailing love.
  17Let me not be put to shame, Lord,
   for I have cried out to you;
  but let the wicked be put to shame
   and be silent in the realm of the dead.
  18Let their lying lips be silenced,
   for with pride and contempt
   they speak arrogantly against the righteous.

  19How abundant are the good things
   that you have stored up for those who fear you,
  that you bestow in the sight of all,
   on those who take refuge in you.
  20In the shelter of your presence you hide them
   from all human intrigues;
  you keep them safe in your dwelling
   from accusing tongues.

  21Praise be to the Lord,
   for he showed me the wonders of his love
   when I was in a city under siege.
  22In my alarm I said,
   “I am cut off from your sight!”
  Yet you heard my cry for mercy
   when I called to you for help.

  23Love the Lord, all his faithful people!
   The Lord preserves those who are true to him,
   but the proud he pays back in full.
  24Be strong and take heart,
   all you who hope in the Lord.