42

QUYỂN THỨ HAI

(Từ đoạn 42 đến đoạn 72)

Lòng khát khao Đức Chúa Trời trong thì hoạn nạn và lúc bị lưu đày

Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh.
1 Đức Chúa Trời ôi! linh hồn tôi mơ ước Chúa,
 Như con nai cái thèm khát khe nước.
2 Linh hồn tôi khát khao Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống:
 Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?
3 Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời ngươi đâu?
 Thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
4 Xưa tôi đi cùng đoàn chúng,
 Dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,
 Có tiếng reo mừng và khen ngợi…
 Một đoàn đông giữ lễ;
 Rày tôi nhớ lại điều ấy, và lòng buồn thảm.
5 Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?
 Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi khen Ngài nữa;
 Vì nhờ mặt Ngài, bèn được cứu rỗi.

6 Đức Chúa Trời tôi ôi! linh hồn tôi bị sờn ngã trong mình tôi;
 Nên từ xứ Giô-đanh,
 Từ núi Hẹt-môn, và từ gò Mít-sê-a, tôi nhớ đến Chúa.
7 Vực gọi vực theo tiếng ào ào của thác nước Chúa;
 Các lượn sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi.
8 Dầu vậy, ban ngày Đức Giê-hô-va sẽ sai khiến sự nhân từ Ngài;
 Còn ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
 Tức là bài cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời của mạng sống tôi.
9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là hòn đá tôi, rằng: Cớ sao Chúa quên tôi?
 Nhân sao tôi phải buồn thảm
 Vì cớ kẻ thù nghịch hà hiếp tôi?
10 Trong khi những cừu địch tôi hằng ngày hỏi rằng: Đức Chúa Trời ngươi đâu?
 Thì chúng nó sỉ nhục tôi khác nào làm gãy các xương cốt tôi.
11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?
 Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn khen ngợi Ngài nữa:
 Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.

42

流亡异乡者的祷告(一)

  1上帝啊,我的心切慕你,
   如鹿切慕溪水。
  2我的心渴想上帝,就是永生上帝,
   我几时得朝见上帝呢?
  3我昼夜以眼泪当食物,
   人不住地对我说:“你的上帝在哪里呢?”

  4我从前与众人同往,
   领他们到上帝的殿里,
   大家用欢呼称颂的声音守节;
  我追想这些事,
   我的心极其悲伤。
  5我的心哪,你为何忧闷?
   为何在我里面烦躁?
  应当仰望上帝,
   我还要称谢他,我当面的拯救,

  6我的上帝。我的心在我里面忧闷
   所以我从约旦地,
   从黑门岭,从米萨山记念你。
  7你的瀑布发声,深渊就与深渊响应,
   你的波浪洪涛漫过我身。
  8白昼,耶和华必施慈爱;
   黑夜,我要歌颂祈祷赐我生命的上帝。
  9我要对上帝-我的磐石说:
   “你为何忘记我呢?
   我为何因仇敌的欺压时常哀痛呢?”
  10我的敌人辱骂我,
   好像敲碎我的骨头,
   他们不住地对我说:
   “你的上帝在哪里呢?”

  11我的心哪,你为何忧闷?
   为何在我里面烦躁?
  应当仰望上帝,
   我还要称谢他,我当面的拯救,我的上帝。