42

QUYỂN THỨ HAI

(Từ đoạn 42 đến đoạn 72)

Lòng khát khao Đức Chúa Trời trong thì hoạn nạn và lúc bị lưu đày

Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh.
1 Đức Chúa Trời ôi! linh hồn tôi mơ ước Chúa,
 Như con nai cái thèm khát khe nước.
2 Linh hồn tôi khát khao Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống:
 Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?
3 Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời ngươi đâu?
 Thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.
4 Xưa tôi đi cùng đoàn chúng,
 Dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,
 Có tiếng reo mừng và khen ngợi…
 Một đoàn đông giữ lễ;
 Rày tôi nhớ lại điều ấy, và lòng buồn thảm.
5 Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?
 Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi khen Ngài nữa;
 Vì nhờ mặt Ngài, bèn được cứu rỗi.

6 Đức Chúa Trời tôi ôi! linh hồn tôi bị sờn ngã trong mình tôi;
 Nên từ xứ Giô-đanh,
 Từ núi Hẹt-môn, và từ gò Mít-sê-a, tôi nhớ đến Chúa.
7 Vực gọi vực theo tiếng ào ào của thác nước Chúa;
 Các lượn sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi.
8 Dầu vậy, ban ngày Đức Giê-hô-va sẽ sai khiến sự nhân từ Ngài;
 Còn ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
 Tức là bài cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời của mạng sống tôi.
9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là hòn đá tôi, rằng: Cớ sao Chúa quên tôi?
 Nhân sao tôi phải buồn thảm
 Vì cớ kẻ thù nghịch hà hiếp tôi?
10 Trong khi những cừu địch tôi hằng ngày hỏi rằng: Đức Chúa Trời ngươi đâu?
 Thì chúng nó sỉ nhục tôi khác nào làm gãy các xương cốt tôi.
11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?
 Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn khen ngợi Ngài nữa:
 Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.

42

SŎP HRĂ TAL DUA

Tơlơi Adoh Bơni Hơơč 42–72

Tơlơi Mơnuih Dŏ Amăng Lŏn Čar Tuai Iâu Laĭ

Kơ pô gai ayŭ. Tơlơi bơni hơơč ƀing ană tơčô Kôrah adoh.
  1Kar hăng sa drơi rơsa mơhao kơ hơnŏh ia rơiêŭ yơh,
   Ơ Yahweh ăh, ăt tui anŭn mơ̆n jua bơngăt kâo khăp kiăng biă mă kơ Ih.
  2Jua bơngăt kâo amoaih kiăng biă mă kơ Ih, jing kơ Pô Ơi Adai hơdip.
   Hơbĭn kâo dưi nao laih anŭn kơkuh pơpŭ ƀơi anăp Ih amăng Sang Yang Ih lĕ?
  3Hrơi mlam kâo kwưh rơkâo,
   laih anŭn kơnơ̆ng ia mơta yơh jing gơnam mơñum kâo;
   ƀing rŏh ayăt kâo tơña djik kơ kâo nanao tui anai,
  “Pơpă Ơi Adai ih lĕ?”

  4Jua bơngăt kâo glưh pơčah tơdang kâo hơdơr glaĭ hơdôm tơlơi rơgao laih anai:
  Tơdang kâo juăt nao hrŏm hăng ƀing mơnuih lu pơ sang yang Ơi Adai
   laih anŭn dui ba ƀing gơñu tơdang ƀing gơmơi rơbat nao.
  Ƀing mơnuih anŭn hơ̆k mơak, adoh kraih bơni hơơč kơ Ơi Adai.
  5Kâo pơmĭn amăng jua bơngăt kâo tui anai, “Yua hơget kâo rơngot hơning biă mă lĕ?
   Yua hơget kâo rŭng răng biă mă lĕ?”
  Kâo pơmĭn glaĭ tui anai, “Čang rơmang bĕ amăng Ơi Adai!”
   Kâo či bơni hơơč kơ Ñu dơ̆ng,
   yuakơ Ñu yơh jing Ơi Adai kâo, jing Pô pơklaih hĭ laih kâo.

  6Yuakơ kâo dŏ amăng lŏn čar tuai anai yơh jua bơngăt kâo rơngot hơning;
   tui anŭn yơh kâo pơmĭn nao pơ Ih.
  Mơ̆ng čư̆ Mizar amăng khul kơčŏng čư̆ Hermôn
   amăng anih lŏn Yurdan,
  7drai ia Ih rô trŭn kơtang
   hăng dơnai ia prŏng,
  laih anŭn abih bang jơlah ia hăng ia pơrơboh păh pung mơ̆ng Ih
   hơmâo tơglŭng rai hĭ laih tơlơi rơngot hơning gah ngŏ kâo.
  8Yahweh či pơdah tơlơi khăp hiam klă Ñu tơdang hrơi,
   tui anŭn kâo dưi adoh bơni hơơč kơ Ñu yơh tơdang mlam,
   laih anŭn iâu laĭ bơni hiam kơ Ơi Adai jing Pô pha brơi kâo tơlơi hơdip.

  9Kâo tơña Ơi Adai, jing Boh Pơtâo Prŏng pơgang kâo tui anai,
  “Yua hơget Ih hơmâo wơr bĭt hĭ laih kâo lĕ?
   Yua hơget kâo khŏm mŭt amăng tơlơi tơnap tap
   yua mơ̆ng ƀing rŏh ayăt kâo ngă sat ƀai kơ kâo lĕ?”
  10Tơdang ƀing rŏh ayăt kâo pơmlâo hĭ kâo,
   kâo ruă nuă kar hăng ƀing gơñu klâŏ kâo ruă truh pơ tơlang yơh;
   anŭn jing tơlơi ƀing gơñu tơña djik kơ kâo nanao tui anai,
  “Pơpă Ơi Adai ih lĕ?”

  11Kâo pơmĭn amăng jua bơngăt kâo tui anai, “Yua hơget kâo rơngot hơning biă mă lĕ?
   Yua hơget kâo rŭng răng biă mă lĕ?”
  Kâo pơmĭn glaĭ tui anai, “Čang rơmang bĕ amăng Ơi Adai!”
   Kâo či bơni hơơč kơ Ñu dơ̆ng,
   yuakơ Ñu yơh jing Ơi Adai kâo, jing Pô pơklaih hĭ laih kâo.