Tác giả cầu khẩn Chúa giải cứu mình, và cảm tạ ơn cứu của Ngài
Thơ Đa-vít làm, khi dân Phi-li-tin bắt người trong thành Gát, Cho thầy nhạc chánh, theo điếu “Giô-nát-Ê-lem-Rô-hô-kim”⚓⚓
1 Đức Chúa Trời ôi! xin thương xót tôi; vì người ta muốn ăn nuốt tôi: Hằng ngày họ đánh giặc cùng tôi, và hà hiếp tôi. 2 Trọn ngày kẻ thù nghịch tôi muốn ăn nuốt tôi, Vì những kẻ đánh giặc cùng tôi cách kiêu ngạo là nhiều thay. 3 Trong ngày sợ hãi, Tôi sẽ để lòng nhờ cậy nơi Chúa. 4 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài; Tôi để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ gì; Người xác thịt sẽ làm chi tôi? 5 Hằng ngày chúng nó trái ý lời tôi, Các tư tưởng chúng nó đều toan hại tôi. 6 Chúng nó nhóm nhau lại, rình rập, nom dòm các bước tôi, Bởi vì chúng nó muốn hại mạng sống tôi. 7 Chúng nó sẽ nhờ sự gian ác mà được thoát khỏi sao? Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nổi giận mà đánh đổ các dân. 8 Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi: Xin Chúa để nước mắt tôi trong ve của Chúa, Nước mắt tôi há chẳng được ghi vào sổ Chúa sao? 9 Ngày nào tôi kêu cầu, các kẻ thù nghịch tôi sẽ thối lại sau; Tôi biết điều đó, vì Đức Chúa Trời binh vực tôi. 10 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài; Tôi nhờ Đức Giê-hô-va, và ngợi khen lời của Ngài, 11 Tôi đã để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ chi; Người đời sẽ làm chi tôi? 12 Hỡi Đức Chúa Trời, điều tôi hứa nguyện cùng Chúa vẫn ở trên mình tôi; Tôi sẽ dâng của lễ thù ân cho Chúa. 13 Vì Chúa đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết: Chúa há chẳng giữ chân tôi khỏi vấp ngã, Hầu cho tôi đi trước mặt Đức Chúa Trời trong sự sáng của sự sống?
56
Xin CHÚA Giải Cứu và Bày Tỏ Lòng Tin Cậy CHÚA
Thơ của Ða-vít
Cảm tác khi dân Phi-li-tin bắt ông ở Gát
Cho Trưởng Ban Nhạc
Theo điệu “Bồ Câu Yên Lặng Ở Cây Sồi Phương Xa”
1Ðức Chúa Trời ôi, xin thương xót con, vì người ta muốn nuốt chửng con; Hằng ngày họ cứ gây sự và hà hiếp con. 2Kẻ thù của con cứ đòi ăn tươi nuốt sống con suốt ngày; Nhiều kẻ có quyền thế muốn tấn công con. 3Mỗi khi con lo sợ, Con đặt trọn lòng tin cậy nơi Ngài.
4Trong Ðức Chúa Trời, tôi ca ngợi lời Ngài; Nơi Ðức Chúa Trời, tôi đặt trọn niềm tin; Tôi sẽ không sợ hãi; Loài người làm chi tôi được?
5Suốt ngày họ cứ xuyên tạc và bóp méo lời con; Họ luôn luôn nghĩ cách hại con. 6Họ tạo sự bài bác; Họ ngấm ngầm phá hoại; Họ rình rập các bước con hầu chờ dịp lấy mạng con. 7Họ có thể nhờ gian ác mình mà tránh khỏi bị phạt sao? Ðức Chúa Trời ôi, xin nổi thịnh nộ lên và trừng phạt họ.
8Ngài đã dõi theo những bước lang thang trốn tránh của con; Xin để nước mắt con trong ve của Ngài; Nước mắt con chẳng đã được ghi vào sách của Ngài sao? 9Những kẻ thù của con sẽ bỏ đi trong ngày con kêu cầu; Con biết rõ điều đó, vì Ðức Chúa Trời binh vực con.
10Trong Ðức Chúa Trời, tôi ca ngợi lời Ngài; Trong CHÚA, tôi ca ngợi lời Ngài; 11Nơi Ðức Chúa Trời, tôi đặt trọn niềm tin; Tôi sẽ không sợ hãi; Loài người làm chi tôi được?
12Ðức Chúa Trời ôi, con sẽ làm những gì con đã thệ nguyện; Con sẽ dâng của lễ tạ ơn Ngài. 13Há chẳng phải Ngài đã giải cứu linh hồn con khỏi chết, Khiến chân con không bị vấp ngã, Ðể con có thể bước đi trước mặt Ðức Chúa Trời trong ánh sáng của sự sống sao?