58

Cầu xin Đức Chúa Trời phạt kẻ ác

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, theo điếu “chớ phá hủy”
1 Hỡi các con trai loài người, các ngươi làm thinh há công bình sao?
 Các ngươi há xét đoán ngay thẳng ư?
2 Không, thật trong lòng các ngươi phạm sự gian ác,
 Tại trong xứ các ngươi cân nhắc sự hung bạo của tay các ngươi.
3 Kẻ ác bị sai lầm từ trong tử cung.
 Chúng nó nói dối lầm lạc từ khi mới lọt lòng mẹ.
4 Nọc độc chúng nó khác nào nọc độc con rắn;
 Chúng nó tợ như rắn hổ mang điếc lấp tai lại,
5 Chẳng nghe tiếng thầy dụ nó,
 Dẫu dụ nó giỏi đến ngần nào.
6 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy bẻ răng trong miệng chúng nó;
 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy gãy nanh của các sư tử tơ.
7 Nguyện chúng nó tan ra như nước chảy!
 Khi người nhắm tên mình, nguyện tên đó dường như bị chặt đi!
8 Nguyện chúng nó như con ốc tiêu mòn và mất đi,
 Như thể một con sảo của người đàn bà không thấy mặt trời!
9 Trước khi vạc các ngươi chưa nghe biết những gai,
 Thì Ngài sẽ dùng trận trốt cất đem chúng nó đi, bất luận còn xanh hay cháy.
10 Người công bình sẽ vui vẻ khi thấy sự báo thù;
 Người sẽ rửa chân mình trong huyết kẻ ác.
11 Người ta sẽ nói rằng: Quả hẳn có phần thưởng cho kẻ công bình,
 Quả hẳn có Đức Chúa Trời xét đoán trên đất.

58

Iâu Laĭ Ơi Adai Kiăng Pơrai Hĭ Ƀing Sat Ƀai

Kơ pô gai ayŭ. Tơlơi bơni hơơč Dawid adoh tui hăng dơnai ayŭ “Anăm Pơrai Hĭ Ôh.”
  1Ƀing gih jing ƀing git gai, sĭt ƀing gih pơhiăp tơlơi djơ̆ tơpă mơ̆?
   Ƀing gih phat kơđi mơnuih mơnam djơ̆ hơnơ̆ng mơ̆?
  2Ơ ơh! Jua pơmĭn ƀing gih kơnơ̆ng pơmĭn dưi ngă tơlơi sat ƀai đôč kơ ƀing gơñu,
   laih anŭn tơngan gih juăt ngă tơlơi sat ƀai ƀrưh mơhiăh amăng anih lŏn anai.

  3Ƀing mơnuih sat ƀai rơbat jrôk jơlan mơ̆ng hrơi ƀing gơñu tơbiă rai mơ̆ng kian amĭ gơñu;
   ƀing gơñu pơhiăp ƀlŏr čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi amĭ gơñu tơkeng rai kơ ƀing gơñu.
  4Ƀing gơñu bă hăng jrao djai hrup hăng ia bi̱h ala;
   gơñu kơđŏt hĭ khul tơngia gơñu hrup hăng ala tơpơ̆ng tơngĭl,
  5jing ala tơpơ̆ng ƀu thâo hơmư̆ ôh hiăp jua pô plư pơƀlôm ñu
   wơ̆t tơdah pô iâu plư anai hơmâo hơdră rơgơi kŏn ñu hơmư̆ hiăp lơi.

  6Ơ Ơi Adai hơi, wŏk kơjŏh hĭ bĕ tơgơi mơ̆ng amăng bah gơñu;
   đăk hĭ bĕ griăng khul rơmung dŭl kheñ đet anŭn.
  7Brơi kơ ƀing gơñu rơngiă hĭ thĕng bĕ kar hăng ia rô hrŏ hĭ;
   tơdang ƀing gơñu ƀač hraŏ gơñu, brơi bĕ ƀrŏm gơñu jing čŭl hĭ.
  8Brơi bĕ ƀing gơñu jing kar hăng ƀlă hrŏ lê̱k hăng rơngiă hĭ tơdang ñu rui nao;
   brơi bĕ ƀing gơñu jing kar hăng ană nge lê̆ hĭ mơ̆ng kian amĭ ƀu thâo ƀuh ôh tơlơi bơngač yang hrơi.
  9Amăng tơlơi ƀrŭk hil yơh, Ơi Adai či bluh pơđuaĭ hĭ ƀing gơñu
   tañ hloh kơ apui rơ̆k drơi mơtah ƀôdah krô dưi pơiă hĭ gŏ lŏn yơh.

  10Ƀing mơnuih tơpă hơnơ̆ng či mơak mơai yơh tơdang ƀing gơñu ƀuh ƀing soh sat anŭn tŭ tơlơi pơkơhma̱l;
   ƀing gơñu či găn nao amăng drah ƀing mơnuih sat ƀai anŭn yơh.
  11Giŏng anŭn, mơnuih mơnam či laĭ, “Sĭt ƀing tơpă hơnơ̆ng tŭ mă gơnam bơni yơh;
   sĭt hơmâo Ơi Adai biă mă yơh jing Pô phat kơđi ƀing dŏ hơdip ƀơi lŏn tơnah anai.”